Triệu Vô Cực kinh dị nhìn phía trước Tiểu Mai sáng lên của mình linh lực, hắn trong lòng giật mình hỏi:
“ ngươi vậy mà biết liễm tức công phu?”
nói đùa cái gì, liễm tức công phu chính bản thân Triệu Vô Cực còn không biết, đối phương vậy mà chỉ là một cái tiểu thị nữ liền hiểu được liễm tức thuật a! cái này so với hắn còn ghê gớm a!
Mà Tiểu Mai tu luyện liễm tức công phu xem ra hỏa hầu cũng không cạn đây, nàng vậy mà có thể che giấu được Triệu Vô Cực cái này luyện khí kì ngũ trọng tu vi, quả thật là giả heo ăn thịt hổ a! hắn cảm giác, trên mặt mình bị đánh ba ba ba mấy cái, có chút mặt mo đỏ ửng!
Tiểu Mai vui vẻ nói:
“ công tử không biết, trong nhà của chúng ta có một số cấp thấp tu luyện công pháp chính là phu nhân lúc rảnh rỗi lấy ra để vào một chỗ cho chúng ta tùy tiện chơi đùa.
Bên trong chính là có quyển này liễm tức công, ta chính là thuận tiện không có việc gì làm học một cái mà thôi!”
Triệu Vô Cực khóe mắt nhảy một cái, ngươi một cái tiểu thị nữ, việc nhà vốn là bản sự, còn nói không có việc làm? không sợ chủ nhân mắng chết sao?
Hắn cũng là tò mò hỏi:
“ ngươi rảnh vậy sao?”
Tiểu Mai hì hì cười nói:
“ buổi sáng canh ba chúng ta đều đã dậy làm việc nhà, nhà ngày nào cũng lau chùi, bởi vậy thật vô cùng sạch sẽ.
Trước đây công tử không ở nhà, phu nhân cùng gia chủ đều là bế quan tu luyên ít khi trở lại, bởi vậy chúng ta đương nhiên rảnh rỗi.
Bây giờ công tử trở lại, phu nhân lại vì ngươi tự mình xuống bếp, chúng ta cũng không có việc gì a!
Quả thật thời gian không có việc gì làm, liền nghiên cứu một chút tu luyện công pháp rồi.
Dù sao nghe nói chúng ta ở chỗ này vị trí linh khí so với phía dưới còn nhiều đây!”
Triệu Vô Cực liếc mắt một cái, ừm, cảm giác linh khí quả thật nồng đậm hơn rất nhiều a! xem ra chỗ này vân vụ lượn lờ,một bức tiên cảnh cũng không phải chỉ là trưng cho đẹp.
Hắn đối với Tiểu Mai cùng mấy người thị nữ cũng không phải là cố tình hỏi để bóc lột sức lao động thặng dư của đám người, bởi vậy rất nhanh thì cho nàng đi làm việc của mình, tiện thể để cho nàng tìm kiếm một chút xem Thanh Vân Tông có cái gì linh cầm linh thú gì có thể ăn hay không, trực tiếp cầm về thêm một đầu.
Vuốt vuốt cằm, giống như trong phòng phụ thân cũng có một cái giá sách chứa đựng công pháp, nhưng bị cấm chế bao phủ lên a!
Lát nữa về lục xem một hồi sao?
Triệu Vô Cực trong lòng phân vân, cảm giác mình như làm tặc!
Thôi được rồi, tí về xin phép một hồi phụ thân xem sao?
Chờ một chút, không phải ngoại môn đệ tử có thể tới tàng thư các xem bí tịch sao?
Ta bây giờ giống như có thể vào tầng thứ nhất xem xét a!
Đáng tiếc chính là, tầng thứ nhất tạp thư có thể tùy tiện xem, nhưng ở bên trong tầng thứ nhất công pháp võ kĩ đều là cần điểm cống hiến đến hối đoái, mà Triệu Vô Cực đến bây giờ một cái mao điểm cống hiến cũng không có, muốn có, vậy thì đi làm nhiệm vụ môn phái a!
Thanh Vân Tông chính là như vậy thực tế, ngươi đóng góp cho môn phái, môn phái tặng lại cho ngươi tài nguyên tu luyện, nuôi dưỡng ngươi trưởng thành.
Cái này không chỉ giúp cho đệ tử của Thanh Vân Tông tạo thành thói quen làm môn phái nhiệm vụ, còn có thể khiến bọn hắn thâm hiểu môn phái cách hoạt động, bồi dưỡng bọn hắn đối với môn phái sinh ra nhận đồng cảm giác, khiến cho môn phái lực liên kết càng tăng lên.
Đương nhiên cũng không phải là hoàn toàn chỉ dựa vào môn phái nhiệm vụ đến tính, mỗi tháng một lần tu luyện tài nguyên vẫn là có phát xuống, ở đây cũng không ít xảy ra ác ý ăn chặn cùng trấn lột, sau đó cũng có cam chịu hoặc là biểu diễn một màn điếu ti nghịch tập đánh bại ác bá tràng cảnh khiến cho người ta nhiệt huyết sôi trào.
Đáng tiếc Triệu Vô Cực kiếp này cũng không có cái gì người mù mắt chó tìm đến hắn khinh nhục hoặc là cái gì đến từ hôn, nếu không hắn sẽ rống to một câu: ba mươi năm hà đông, ba mươi năm hà tây, chớ khinh thiếu niên nghèo.
Đương nhiên đây chỉ là hắn một chút tưởng tượng mà thôi, ha ha ha!
Triệu Vô Cực nghĩ nghĩ, hắn đầu óc bỗng nhiên linh quang nhớ ra cái gì.
Cầm trong tay yêu bài của Tiểu Hoàng, Triệu Vô Cực triệu hồi Tiểu Hoàng tới.
Hắn mệt mỏi ở đây tập luyện, Tiểu Hoàng có thể vui vẻ nằm trong nhà ngủ ngon sao? Lại muốn làm một cái phì thử?
Tiểu Hoàng ngơ ngác chạy tới, Triệu Vô Cực nở ra một cái như là ác ma nụ cười đối với nó vỗ vỗ đầu nói:
“ Tiểu Hoàng a, để giúp ngươi càng ngày càng mạnh không bị ta vứt ra quá xa, bởi vậy từ hôm nay, chỉ cần là ta luyện tập thời điểm, ngươi đều đến đây cùng ta luyện tập a!
Nếu ngươi dám thả nước không cố gắng mà chỉ đối phó, vậy đừng trách ta dùng đặc biệt thủ đoạn đến hầu hạ.
Nhưng nếu ngươi luyện tập chăm chỉ, buổi trưa cùng buổi tối ăn cơm thời điểm, ta sẽ để mẫu thân mang cho ngươi một phần, cũng cho ngươi ít Linh thạch gặm ăn. Thế nào?”
Tiểu Hoàng một mặt ngơ ngác nhìn lấy Triệu Vô Cực, ta phải luyện tập rồi?
ta không muốn a? đang ngủ ngon, tại sao phải luyện tập? Chủ nhân, Tiểu Hoàng sẽ ăn sẽ ngủ, nhưng cũng sẽ không phì a! ngươi không thể đối với Tiểu Hoàng như vậy?
Phản kháng vô ích, Triệu Vô Cực đem một cái phụ trọng treo lên người nó sau đó ra lệnh:
“ tốt Tiểu Hoàng, bắt đầu vòng quanh cái sân này chạy cho ta!”
Tiểu Hoàng thử nhãn tràn ngập ủy khuất biểu tình, nhưng Triệu Vô Cực ra lệnh, nó không dám cãi.
Cuối cùng một người một chuột bắt đầu ở trong sân riêng phần mình luyện tập lên, Tiểu Mai cũng trở lại, cho hắn một cái tiểu kinh hỉ.
Nhìn trên tay cầm một đầu Hỏa vĩ kê cùng một đầu cá, Triệu Vô Cực nhanh chóng hỏi:
“ Tiểu Mai, cái kia là linh ngư sao? Chúng ta Thanh Vân Tông vậy mà có chăn nuôi linh ngư?”
Tiểu Mai nhanh chóng trả lời:
“ đúng vậy a công tử. Đầu này ngư tên là hồng bối linh ngư, ăn rất ngon rất thơm lại có linh khí phụ gia đây. Công tử thật là có phúc a!”
Triệu Vô Cực thấy đối phương cười, cũng là híp mắt lại.
Hắn không phải vì mình có phúc mà là trước mặt cái này bàng thuộc tính:
Tên: Hồng bối linh ngư
Thân phận: Thanh Vân Tông chăn nuôi linh thú.
Cảnh giới: luyện khí kì nhất trọng
Võ công: không ( một đầu ngư mà thôi, ngươi còn muốn nó có cái gì võ công)
Trạng thái: khỏe mạnh
Ghi chú: đây cũng là một phần thực đơn của ngươi!
Hắc hắc hắc, linh ngư a linh ngư, ngươi đây chính là một điểm tích lũy a!
vậy thì đừng trách lão phu vung lên đồ đao rồi!
hắn đối với Tiểu Mai nói:
“ ngươi trước trở về đừng để linh ngư chết a, đồ vật để tại đó, ta trước luyện công sau đó trở lại làm việc.
Mẫu thân ta mà về, nhớ nói nàng để ta giúp nàng làm thịt,nhớ a!”
“ vâng, công tử!”
Tiểu Mai có chút khó hiểu nhưng vẫn là gật đầu sau đó nhanh chóng hướng về nhà đi tới.
Triệu Vô Cực thì một bên tiếp tục tu luyện một bên suy nghĩ.
Thanh Vân Tông có linh kê, có linh ngư, vậy thì có thể có cái gì linh thú khác hay không?
hắn đối với giết kê, giết ngư đám này linh thú kiếm điểm tích lũy hứng thú mười phần.
Chân muỗi cho dù nhỏ cũng là thịt a, ở đâu ra nhiều người như vậy cho hắn chém giết mà kiếm điểm tích lũy?
Bản thân học nghệ còn chưa tinh, mò vào Vô tận sơn mạch giết yêu thú cái gì đều là chuyện cười.
Yêu thú không giết ngươi đã phải cảm tạ trời đất rồi.
Không biết Thanh Vân Tông có cái gì linh trư, linh dương, linh điểu,... loại hình không a! nếu có mỗi thứ này một loại tới một con, không phải hắn liền kiếm bộn rồi?
Trong đầu âm thầm tính toán, chờ một chút trở lại hỏi mẫu thân đại nhân xem sao, nói không chừng thật sự có thể kiếm được một con đường kiếm điểm tích lũy a
Mỗi ngày chỉ giết Hỏa vĩ kê cùng hồng bối linh ngư, hắn cũng chỉ kiếm được hai điểm tích lũy.
Muốn có được 50 điểm nâng cấp cơ sở trảo pháp lần thứ hai, không biết còn phải đến ngưu niên mã nguyệt nào đây.
Triệu Vô Cực tâm ý quyết định, trên tay cơ sở trảo pháp đánh ra càng lúc càng đều đặn càng thuần thục, sức mạnh của hắn cũng đang không ngừng tăng lên.
Mà Tiểu Hoàng bên kia cũng mệt thành cẩu bốn phía chạy nhanh, không hề dám lơ là.
Vừa rồi Triệu Vô Cực nói xong vậy mà còn ác ý đem yêu bài của nó ra ra lệnh khiến cho nó không thể làm trái, bởi vậy Tiểu Hoàng một cái chuột mặt đều là tràn đầy ủy khuất cõng lấy phụ trọng điên cuồng bôn tẩu, chỉ có lúc thật sự mệt mỏi mới có thể dừng lại nghỉ ngơi lấy sức.
Xem ra thử sinh cũng không dễ a! chủ nhân, ngươi cái này đồng cam cộng khổ là muốn chơi chết Tiểu Hoàng hay sao? Chít chít chít ~
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...