Triệu Vô Cực ngẩng đầu nhìn lên, sau đó ánh mắt hắn lập tức nheo lại.
Bởi vì đứng trước mặt hắn chính là của hắn bằng hữu cũ, nhưng lại mang một cái khuôn mặt cũng khí chất mới.
Người tới không ai khác chính là Từ Tiểu Bạch, cũng chính là trong miệng phụ thân của hắn, nên tránh xa một chút, chớ đi quá gần.
Triệu Vô Cực lúc này liền hiểu rõ, tại sao phụ thân của hắn lại nói như vậy.
Trước đây Triệu Vô Cực vốn thả tóc, mang một cái phong thái nhẹ nhàng phiêu phiêu nam tử, mà Từ Tiểu Bạch thì là buộc tóc, lộ ra mấy phần trẻ trung thanh xuân tràn đầy nhiệt huyết ngoại hình.
Mà bây giờ Triệu Vô Cực buộc tóc lên, đối phương lại thả tóc xuống, hai bên còn kéo một đường mái ra đằng sau kết tóc lại, cho người ta một lại nhu mỳ hiền lành cảm giác, khiến người khác chỉ cần nhìn vào hắn cái này một đầu kiểu tóc cũng có thể đối với hắn lòng cảnh giác giảm mạnh, dễ dàng có thể kết giao bằng hữu.
Mà đáng sợ chính là, đối phương trước đây vốn đã treo một cái như là tiểu bạch kiểm đẹp trai khuôn mặt, bây giờ không biết là uống nhầm thuốc gì, vậy mà so với lúc trước càng đẹp trai.
Môt đôi phượng mi kéo dài, lông mày cong cong, ánh mắt sáng ngời nhưng lại mang vẻ man mác buồn như là bị ủy khuất tiểu tức phụ, môi hồng răng trắng miệng nhỏ xinh, sống mũi cao tinh xảo làn da so với sữa bò còn trắng còn mịn.
Triệu Vô Cực không dám tả tiếp nữa, tả xuống hắn sẽ cảm giác, mình đối mặt không phải tốt bằng hữu mà là một cái nữ nhân.
Riêng cái này khuôn mặt nếu như ở kiếp trước chơi cosplay, chỉ sợ tất cả mọi người đều sẽ nghĩ hắn là nữ nhân mà không phải nam nhân.
Tên này rốt cuộc gặp phải chuyện gì mà biến được so với lúc trước càng tiểu bạch kiểm thế này? hắn tại sao so với mình tu luyện còn nhanh, càng sớm tới Thanh Vân Tông?
Triệu Vô Cực trong lòng suy nghỉ ngổn ngang, cố gắng nặn ra một cái nụ cười nói:
“ Tiểu Bạch, là ngươi sao? Ta suýt không nhận ra ngươi đấy!”
ngoài miệng thì cười nhưng trong lòng hắn thì đang âm thầm lau mồ hôi, thảo nào phụ thân hắn nói cách xa Từ Tiểu Bạch một chút, gương mặt này quả thật là nam nữ thông ăn, lực sát thương quá lớn a!
Hệ thống rất không đúng lúc nhảy ra bồi thêm cho Triệu Vô Cực một đao:
" đinh~ nhắc nhở kí chủ, hệ thống tên là first blood hệ thống!”
Triệu Vô Cực trong lòng mười vạn đầu thảo nê mã chạy chồm mà qua.
Cút a ngươi, giờ này còn first blood, đây là muốn xúi dục ta chơi gay hay sao?
hệ thống, nếu ngươi còn nhắc lại chuyện này một lần nữa, ta cùng ngươi đơn đấu!
A a a a a~
Từ Tiểu Bạch cũng là ngương ngùng:
“ ách, ta lúc trước nghe ngươi nói vậy cũng là nghĩ ra giang hồ xông xáo một phen tìm kiếm của mình cơ duyên, sau đó thật sự liền dụng cơ duyên rồi.
Ta ở trong rừng đi dạo một vòng, liền gặp hai đầu yêu thú đang tranh đấu tranh giành một cái linh quả
Ta ở một bên ẩn nấp nhìn xem, cuối cùng bọn chúng đại chiến một trận đều trọng thương chết đi, cái linh quả kia cũng rơi vào tay ta.
Ta vốn cũng không dám loạn ăn, nhưng mà sau đó nghĩ lại cùng ngươi ước hẹn, cuối cùng quyết định thử nghiệm liều một phen, chia nhỏ linh quả ra thành mấy phần ăn.
Ăn xong, ta vậy mà võ công tiến nhanh, một đường đột phá tới đỉnh phong viên mãn cảnh giới, gương mặt cũng là biến càng ngày càng xinh đẹp, không đúng, càng ngày càng đẹp trai, khiến ta cũng gặp không ít rắc rối a!”
Triệu Vô Cực một mặt mộng bức nhìn lấy Từ Tiểu Bạch, đây là gặp cơ duyên rồi?
Sao trước giờ hắn chưa từng gặp được cái gì ngon ăn như vậy cơ duyên a!
Hai đầu yêu thú đại chiến liền chết rồi? Chỗ tốt để hắn cầm?
Triệu Vô Cực thở dài, quả nhiên tiểu bạch kiểm có tiểu bạch kiểm phúc khí a.
Mình tu luyện muốn hộc máu mới có thể đạt tới đỉnh phong viên mãn cảnh giới, hắn chỉ cần ăn một đầu linh quả cảnh giới liền bão thăng, đã vậy lại càng ngày càng đẹp trai, không đúng, là xinh đẹp.
Người so với người, thật tức chết a, tức chết lão phu!
" đinh~, kí chủ, ngươi có như vậy già sao?”
Triệu Vô Cực trong lòng mắng to:
“ ta chính là muốn nói như vậy để nhắc nhở bản thân không bị tên này hảo bằng hữu mê hoặc mà thôi, ngươi chớ xen vào, hừ!”
Từ Tiểu Bạch không chờ Triệu Vô Cực nói gì lập tức cùng hắn kể khổ:
“ ngươi không biết a, ta cái này gương mặt hại ta đến thảm.
Vừa nhập Thanh Vân Tông, tất cả đám nữ nhân kia đều dùng ánh mắt hau háu nhìn ta, giống như nhìn một cái trân quý linh đan diệu dược vậy, khiến ta cả người đều không tự nhiên.
Còn có không ít người đối với ta đưa thư tình cùng tỏ tình đây, khiến cho ta phiền muốn chết, cả tâm trạng tu luyện cũng bị đánh gãy.
Đáng sợ hơn là, đám kia đồng môn sư huynh đệ nhìn ta với ánh mắt như là có thâm cừu đại hận vậy, khiến ta không biết làm sao cho phải a!”
Triệu Vô Cực trong lòng ám đạo, ngươi đẹp trai như vậy, khiến cho nhiều nữ nhân mê mẩn như vậy, không cùng ngươi có thù thì cùng ai có thù đây.
Huynh đệ, ngươi không biết nữ nhân chính là bắt nguồn của mọi rắc rối sao?
Đây chính là lão phu kinh nghiệm xương máu lúc hành tẩu giang hồ mới đúc kết ra a!
Hắn thở dài một hơi nói:
“ Tiểu Bạch, ngươi cảnh giới gì rồi?”
nói đến cảnh giới, Từ Tiểu Bạch lập tức lên hứng thú nói:
“ ha ha, lần này ta may mắn, đột phá tam hoa tụ đỉnh lúc vậy mà ngưng tụ ra thượng phẩm tiên căn, thân hòa linh khí tám vạch, chưởng môn tự thu ta làm đệ tử.
Đáng tiếc chưởng môn thời gian giáo dục ta không nhiều, đa số đều ở bế quan tu luyện, chủ yếu vẫn là Thái Nhất trưởng lão thường xuyên ngó ngàng chăm sóc ta.
Ta một năm nay tu luyện, đã đột phá tới luyện khí kì lục trọng rồi.
Vô Cực, ngươi thì sao? ngươi hẳn là rất lợi hại a!”
hắn ánh mắt tràn đầy tinh tinh nhìn Triệu Vô Cực, giống như là Triệu Vô Cực là thần tượng của hắn.
Hắn “cũng” là luyện khí kì lục trọng, đối phương lợi hại như vậy, hẳn là nhanh trúc cơ rồi a!
Triệu Vô Cực một mặt chết lặng nhìn Từ Tiểu Bạch.
Hắn một đường trùng tu điên cuồng cắn Linh thạch hấp thu bên trong linh khí tu luyện lại dựa vào bản thân tiên thiên ưu thế, tốc độ tu luyện không thể nói là không nhanh, nhưng cũng chỉ mới luyện khí kì ngũ trọng sơ kì mà thôi.
Đối phương đã luyện khí kì lục trọng, còn dùng loại này ánh mắt nhìn hắn, hắn nói ra cảnh giới, chẳng phải là xấu hổ đến chết.
Cuối cùng bị nhìn đến phát ngại Triệu Vô Cực vẫn là tằng hắng một cái nói:
“ a hèm, ta mới luyện khí kì ngũ trọng mà thôi. Tiểu Bạch, ngươi thật lợi hại a!”
Từ Tiểu Bạch lập tức kinh ngạc một giây, sau đó lại là ánh mắt tràn đầy tinh tinh nhìn về phía Triệu Vô Cực:
“ Vô Cực, hẳn là ngươi tu luyện cái gì cao thâm công pháp nên cần tích lũy thời gian rất dài đúng không? Ta tu luyện chính là Thanh Vân Tông trấn tông công pháp Tử Hà thần công a, ngươi tu luyện công pháp chắc chắn so ta càng lợi hại a!”
Triệu Vô Cực rất muốn nói một câu, ta tu luyện cũng là Tử Hà thần công mà thôi, nhưng cuối cùng vẫn là để ý đối phương thái độ một chút, tỏ vẻ thần bí nói:
“ công pháp bên ta có chút đặc thù!”
Từ Tiểu Bạch lập tức vỗ tay nói:
“ ta liền biết, ngươi chính là như vậy lợi hại.
Vô Cực, chúng ta lâu ngày gặp lại,đi uống một chút không?”
Triệu Vô Cực gật đầu:
“ được a, mà Thanh Vân Tông có chỗ nào có thể uống rượu sao?”
Từ Tiểu Bạch vỗ tay nói:
“ có có, của ta viện tử bên trong có một cái vườn nhỏ, có suối nước chảy qua. Ta cho hạ nhân trồng vào rất nhiều hoa cỏ, ở bên trong uống rượu ngắm đàn ca bơi lội rất có phẩm vị đây! Ngươi tới, chúng ta lên chủ phong cùng nhau uống một trận a!”
Triệu Vô Cực gật đầu, dưới sự dẫn đường của Từ Tiểu Bạch nhanh chóng đi tới.
Dọc đường Từ Tiểu Bạch nói chuyện liên hồi, giống như giải phóng của hắn nhiều ngày ức chế vậy, Triệu Vô Cực chỉ là yên tĩnh lắng nghe, thỉnh thoảng gật đầu mà thôi.
Triệu Vô Cực lúc này mới biết được, Từ Tiểu Bạch từ lúc đến Thanh Vân Tông, cuộc sống trôi qua không khác gì tự kỉ
Nói đúng hơn là, bất kể nam nhân hay nữ nhân, đối với hắn đều tràn đầy ác ý, đương nhiên, đây là hắn cảm giác.
Nữ nhân thì một mặt mê trai nhìn hắn, nam nhân thì như có thâm cừu đại hận nhìn hắn, khiến cho hắn muốn kết bạn cũng khó a!
May mắn cuối cùng Triệu Vô Cực cũng trở về, hắn bây giờ mới có thể tìm đến được một cái bằng hữu.
Dọc đường, Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch cũng gặp không ít người.
Đám kia nam tu đều là ánh mắt bất thiện nhìn hắn, Triệu Vô Cực sâu sắc cảm giác được, hắn nói không hề giả.
Mà Từ Tiểu Bạch gặp nữ nhân thì hừ lạnh liếc mắt đe dọa bọn hắn, đám người này như là não tàn không hề nhận ra ngược lại đại kinh tiểu quái:
“ a a a ~ Tiểu Bạch nhìn ta, hắn cùng ta liếc mắt, ta muốn chết, nhanh dìu ta, ta muốn rụng trứng á~!”
Triệu Vô Cực một mặt liền đen, ngươi còn hiểu được rụng trứng? Ngươi cho rằng ngươi là đại điểu a!
Hai người một đường đi tới chỗ tu luyện tiểu viện của Từ Tiểu Bạch, sau đó một trận ăn uống linh đình, Từ Tiểu Bạch cũng là thỏa thích uống đến say mèm.
Triệu Vô Cực nhìn hắn nằm bẹp trên bàn trong lòng cười lạnh:
“ cùng ta so tửu lượng, còn non lắm, hắc hắc hắc!
Để tìm cơ hội giới thiệu cái kia sư tỷ ngực lớn vô não cho hắn, nói không chừng hai người rất hợp nhau đây, hắc hắc hắc!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...