Sự xuất hiện của hai người này cũng gây nên bên võ lâm liên quân đại lượng quan tâm.
Lập tức có người kinh hô:
“ nhìn kìa, kia là Cái bang bang chủ Nhất Cái Hồng Thiên Tửu, đi bên cạnh hắn là ai? Sao ta chưa hề ở trên giang hồ gặp qua đối phương?”
“ đúng vậy, nhìn hắn thật lạ mặt a! nhưng nếu có thể đi cùng Hồng Thiên Tửu Hồng tiền bối hẳn không phải là cái gì hạng người vô danh a!”
“ các ngươi vừa rồi nghe người kia nói không? Hắn dạy cho Triệu Võ tôn Tu La Cửu Trảo? chẳng lẽ hắn là sư phụ của Triệu Võ tôn? không đúng, Tu La Cửu Trảo là cái gì võ công? Trước giờ ta chưa hề nghe qua a!”
“ phải chăng là vừa rồi Triệu Võ tôn sử dụng loại kia võ học? ở sau lưng hắn hiện lên một tôn đáng sợ ma ảnh, kia phải chăng là Tu La Cửu Trảo trong miệng của hắn?”
“ mặc kệ hắn là cái gì? Chỉ cần hắn đi cùng Nhất Cái Hồng Thiên Tửu tiền bối, hiển nhiên nhất định là người của phe mình.
Lần này Điện Chủ chắc chắn lại có thêm một túc địch!”
“ đúng vậy đúng vậy, lần này Điện Chủ có thể một đối thủ, phần thắng của chúng ta cũng trở nên lớn hơn!”
“hi vọng Triệu Võ tôn cùng các vị chưởng môn có thể chiến thắng a!”
“ không phải hi vọng, mà là nhất định phải chiến thắng!”
Triệu Vô Cực vốn đang chán nán với thái độ của các vị chưởng môn, hắn cũng đang định trước tiên rút lui, chờ tu luyện thêm một hai tháng lại quay trở lại tìm Điện Chủ phiền phức, nhưng không ngờ Bán Thiên Ưng lại tới đây, khiến cho kế hoạch của hắn bị đảo loạn.
Bán Thiên Ưng tự mình sáng tạo Tu La Cửu Trảo, lại là đời trước cao thủ, không nghi ngờ gì chính là một cái chân chính cường giả.
Có hắn ở đây, đối phó với Điện Chủ sẽ trở nên dễ dàng hơn nhiều.
Hơn nữa Bán Thiên Ưng trước giờ vốn luôn tìm kiếm Thần Điện, muốn đánh xuyên qua Thần Điện từ đó tìm hiểu được bí mật của bọn hắn.
Bởi vậy Bán Thiên Ưng đáng tin cậy hơn đám chưởng môn đang đứng ở đây nhiều.
Triệu Vô Cực đầu óc cấp tốc tính toán, xem thử bản thân mình cùng Bán Thiên Ưng hợp tá, có bao nhiêu phần thắng.
Nếu có thể ngay bây giờ thắng, hắn cũng không muốn phải rút lui làm gì.
Rút lui, đồng nghĩa với việc thừa nhận bản thân mình thất bại
Nếu có thể một trận chiến năm năm mở quyết định thắng thua, ai sẽ bỏ chạy chứ?
Triệu Vô Cực muốn bỏ chạy là bởi vì bên cạnh hắn còn có Tiếu Mị Mị, hắn trận này thua đã là thế ván đã đóng thuyền không thể thay đổi được.
Bởi vậy hắn không muốn liều mạng vô nghĩa, hơn nữa hắn cũng không phải thua không được.
Chỉ cần tu luyện một hai tháng, đột phá đỉnh phong viên mãn, cảnh giới ngang bằng.
Cho dù Triệu Vô Cực chỉ là sơ nhập đỉnh phong viên mãn, nhưng đến lúc đó hắn bài tẩy ra hết, cũng không cần phải sợ Điện Chủ trực tiếp áp chế hắn.
Hai người cũng kéo theo không ít ánh mắt quan tâm của Thần Điện đám người.
Bọn hắn Điện Chủ đã nắm chắc phần thắng trong tay, không muốn ngay lúc này ra thêm cái gì nhân vật đến quấy rối.
Cho dù có là trợ giúp bọn hắn cũng không cần chứ đừng nói là trợ giúp của Triệu Vô Cực.
Hai người nhanh chóng xông lên, sau đó đáp xuống một bên Triệu Vô Cực.
Thần Điện đám người nhìn thấy cảnh này, trong lòng lập tức trầm xuống không ít.
Biến số, luôn luôn là thứ khiến người ta chán ghét nhất.
Bán Thiên Ưng nhìn thấy Triệu Vô Cực, cười nói:
“ tiểu tử, diễm phúc không cạn a! thế nào, trọng thương rồi sao?”
Triệu Vô Cực cố gắng đứng lên nói:
“ tiền bối, ngươi đây là?”
Triệu Vô Cực vừa hỏi xong, ở một bên Hồng Thiên Tửu liền cười to nói:
“ không cần phải hỏi, chính là ta tìm Bán tiền bối đến.
Hơn một tháng trước ta nhận được phong thư kia của ngươi, cũng là giật mình không ngớt.
Nhưng chợt nhớ ra, trước đây rất lâu, Bán tiền bối từng tìm qua ta, nói ta giúp hắn chú ý cái này Thần Điện tổ chức.
Bởi vậy bây giờ ngươi nói ra đã tìm ra tung tích của nó, cho nên ta vội vàng vận dụng Cái bang mạng lưới tình báo tìm ra hắn, sau đó tự mình đi mời hắn tới đây!
Cũng vì thế mà ta mới trễ nải lâu như vậy, bỏ qua tràng này thịnh hội!”
Triệu Vô Cực ánh mắt lóe lên, thì ra là thế.
Hắn vốn đang kì quái, danh môn đại phái như Cái bang, Hồng Thiên Tửu làm sao có thể đối với việc này mắt nhắm tai ngơ a!
hóa ra hắn chính là đã ở trên đường tìm kiếm Bán Thiên Ưng, mời Bán Thiên Ưng xuất động đối phó Thần Điện.
Thần Điện Điện Chủ mạnh mẽ ngoài dự đoán của Triệu Vô Cực, lấy thực lực của hắn hiện tại, đối phó sáu đại chính Các đã đủ rồi, nhưng động phải vị này Điện Chủ, vẫn có chút quá sức.
Bán Thiên Ưng xuất hiện, không nghi ngờ gì chính là một nguồn trợ lực to lớn cho chính bản thân hắn cùng võ lâm liên quân bên này.
Bán Thiên Ưng nhìn Triệu Vô Cực trạng thái một chút, lại đánh giá toàn cục, sau đó ánh mắt khóa chặt lên trên người Điện Chủ.
Hắn gật đầu khen ngợi:
“ nội lực thâm sâu, tu luyện cũng rất có đặc sắc. ồ, nhìn ngươi trạng thái, làm ta nhớ ra một cái gì đó!”
nói xong, hắn hơi trầm ngâm, để mặc cho Điện Chủ đứng ở chỗ kia híp mắt nhìn hắn.
Điện Chủ cũng không hề vội vàng ra tay, hắn cũng muốn nhìn xem, rốt cuộc đám người này có thể chơi lên cái gì hoa chiêu, vị này mới xuất hiện cường giả, đến cùng mạnh mẽ tới đâu.
Đương nhiên là cường giả, nếu không cũng sẽ không được Triệu Vô Cực tôn trọng như vậy, cũng sẽ không ở thời diểm này xuất hiện còn ung dung tự nhiên như vậy.
Hắn đã lâu không tim được đối thủ ngang hàng giao thủ, bởi vậy đây quả thật là một cơ hội quý giá a!
Điện Chủ không hề vội vàng, đứng lẳng lặng ở đó chờ Bán Thiên Ưng suy nghĩ.
Bán Thiên Ưng suy nghĩ một lát, lập tức ánh tặc lưỡi kinh dị, xuýt xoa:
“ tiểu tử, ngươi thua hắn cũng không phải là cái gì chuyện lạ, ngươi biết hắn tu luyện là cái gì sáo lộ sao?”
Triệu Vô Cực lắc đầu, hắn đúng thật không rõ đối phương tu luyện là cái gì sáo lộ!
Bán Thiên Ưng mỉm cười, rốt cuộc có thứ tiểu tử ngươi không biết a, ta còn tưởng cái gì ngươi cũng có thể tìm hiểu ra đây!
Hắn cười nói:
“ ta ở trên đường tới cũng nghe qua Thần Điện cơ cấu cùng Điện Chủ xuất thân.
Hắn là Khí đường người, tu luyện chủ yếu chính là dĩ khí ngự vật thủ đoạn đối địch.
Nhưng muốn ở trên dĩ khí ngự vật con đường đi được càng xa, như vậy “ngự” chữ này càng phải làm được càng chuẩn xác.
Ta gần đây ở tứ phương du lịch, gặp được không ít cao nhân, cùng bọn hắn trao đổi kiến thức một phen, ngự vật cái này thủ đoạn cũng thành công đột phá tới hậu kì cánh cửa.
Ngoài ra, ta nghe được một số li kì tu luyện ngự vật phương pháp.
Muốn ngự vật càng mạnh, ngoại trừ bỏ thời gian dài đằng đẵng tập luyện ra, có hai cái đường tắt có thể đi.
Một chính là tăng cường nội lực.
Giống như ngươi bây giờ, chỉ có thể ngự 10kg vật nặng, nhưng nếu ngươi đột phá đến đỉnh phong viên mãn cảnh giới, nội lưc gia tăng rất nhiều, liền có thể ngự 11kg vật nặng, đây chính là một con đường tắt.
Nhưng cái này con đường đi, rất nhanh liền sẽ đi tới cuối cùng.
Bởi vì phàm nhân cực hạn, chính là đỉnh phong viên mãn cảnh giới.
Cho dù nội lực lại nhiều, cũng chỉ tầm tầm đó mà thôi.
Cuối cùng vẫn là phải tự mình rèn luyện lấy cảnh giới dĩ khí ngự vật mà tăng lên.
Cách thứ hai chính là rèn luyện ý chí của mình, để cho ý chí càng lúc càng cường đại, giống như những cái kia tu tiên giả, nhất niệm của bọn hắn, liền có thể ảnh hưởng thực tại ảnh hưởng ngoại giới.
Nhưng phàm nhân, muốn rèn luyện ý chí của mình, vô cùng khó khăn.
Ngoài trừ trưởng thành nếm trải nhân sinh bách thái cùng ở trong chiến đấu trải qua ở bên bờ vực tử vong đi lại nhiều lần, không có cách nào khác.
Nhân sinh bách thái, cho dù có bách thái, cũng có lúc nếm nhạt.
Hơn nữa, không phải lúc nào cũng có thể hiển hiện ra.
Nhân loại nội tâm thể hiện, thương chỉ là ở trong khoảnh khắc giây lát, nếu không phải là tự mình trải nghiệm, ai rảnh rỗi đi rình xem hết tất cả những thứ này.
Bởi vậy, cái này quá mất thời gian, không thực tế.
Ngược lại cái sau, có chút thực tế hơn nhiều.
Nhưng đi bên bờ sông, tự nhiên có lúc sẽ ướt giày.
Ở bên bờ vực tử vong đi lâu, tự nhiên sẽ bị rơi xuống mà trở thành sự thực.
Bởi vậy, cái này biện pháp, cũng rất không dễ làm.
Cuối cùng có một người cực kì thiên tài, hắn nghĩ ra một cách để rèn luyện ý chí của phàm nhân.
Chính là không ngủ!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...