Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Âm hậu sắc mặt không vui nói:

“ ngươi phải biết đã rất lâu rồi không có ai có thể đạt được võ lâm chí tôn cái này ghế vị. Bây giờ ngươi một cái đỉnh phong trung kì có thể đạt được chính là vô thượng vinh quang.

Người trên giang hồ sẽ còn đối với ta hoài nghi, có phải là ta yếu kém đến mức một cái đỉnh phong trung kì cũng không đánh lại hay không. Đến lúc đó ta còn phải thay ngươi gánh nồi a.

Tám bình, ta sẽ giúp ngươi gánh cái này nồi, người khác hỏi gì ta cũng không nói!” 

Triệu Vô Cực lắc đầu nói:

“ không phải chí có một mình ngươi gánh nồi, chả lẽ Kiến Đức đại sư, Hiền Tụ Nghĩa, Ma Tiêu Quỷ Kiến Sầu đám người này không phải là đỉnh phong viên mãn cảnh giới hay sao? Bọn hắn cũng so với ngươi càng sớm bị loại khỏi ngũ tuyệt chi chiến đến lúc đó ai có thể nghi ngờ ngươi? Cái này nồi thực chất cũng không tồn tại, cũng không ai dám nghi ngờ thực lực của ngươi.

Nếu có, bọn hắn cũng trước tiên phải nghi ngờ mấy cái bị loại so với ngươi còn sớm, chẳng phái vậy sao?

Bốn bình, như thế này đã rất nhiều rồi, ngươi nên biết đủ!”

Âm hậu lại lắc đầu không đồng ý:

“ đương nhiên không đủ. Ngươi không biết chống lên một môn phái tu luyện tốn kém như thế nào. Đơn giản chính là thiên văn số tự, ta đào tạo hai người đệ tử tư chất cũng không tốt lắm, người tốt nhất thì đã bị ngươi mang đi rồi, ngươi còn chưa gửi sính lễ cho chúng ta đây. 

7 bình, ngươi chẳng lẽ còn muốn mặc cả sao?”

Triệu Vô Cực lắc đầu nói:

“ Mị nhi đúng thật là người của các ngươi, nhưng nàng từ bé đến lớn đều đang làm nhiệm vụ giúp Cực Nhạc Ma Tông các ngươi phát triển môn phái, giá trị cũng đã bị sử dụng đến không sai biệt lắm.

Ngươi cũng không hề lỗ, chưa kể cho dù nàng đi ra ngoài cũng không thể che đi được sự thật nàng là người của Cực Nhạc Ma Tông.

Sau này Cực Nhạc Ma Tông có chuyện gì, nàng có thể đứng im nhìn vậy sao?

Nàng tới chỗ ta bên này mới có thể tu luyện đột phá nhanh đến như vậy.

Ngươi mới là người được lợi lớn nhất.


Hơn nữa ta có của hồi môn sao? Còn chưa có của hồi môn, ngươi còn đòi của ta sính lễ?

Năm bình, đây chính là cực hạn của ta!”

Âm hậu sắc mặt âm trầm, nghiến răng nghiến lợi nói:

“ có nam nhân nào như ngươi không? Cưới đệ tử của ta còn dám ở trước mặt ta đòi sính lễ? Đây là cái gì thế sự a? năm bình còn chưa đủ chia, hai người đệ tử của ta đều phải số lẻ sao? 6 bình, không cần tiếp tục trả giá!”

Triệu Vô Cực lúc lắc đầu thở dài:

“ năm bình đã là ta cực hạn rồi, đòi nữa cũng không có. Ngươi có thể xem như sính lễ cũng ở bên trong rồi, nhiều nữa ta cùng Mị nhi cũng không có đan dược mà tu luyện.

Vì cái này võ lâm chí tôn chi vị, ta đúng là đã xuất huyết nhiều, không thể lại ra thêm!”

Triệu Vô Cực một mặt bất lực bộ dáng khiến Âm hậu hận nghiến răng nghiến lợi.

Tên tiểu tử này quả nhiên không phải thứ gì tốt, mặc cả so với nữ nhân đi chợ còn lợi hại, sao trên đời này lại có thể có nam nhân như vậy.

Nàng tức muốn nổ phổi, trên người cương khí lại lóe lên ẩn ẩn có bạo phát xu thế

Tiếu Mị Mị lúc này lập tức cắt ngang lên tiếng:

“ sư phụ, năm bình cũng thật là nhiều rồi a, hai người kia tư chất không tốt cũng không phải là tệ, hoàn toàn chống nổi bọn hắn tu hành vượt qua đỉnh phong sơ kì cảnh giới rồi.

Sau này còn có tông môn trợ giúp, sợ gì không đạt được cảnh giới càng cao. 

Ngươi thật sự phải làm như vậy sao?”

giọng Tiếu Mị Mị tràn đầy lo lắng bất an cùng cầu xin, Âm hậu cuối cùng vẫn là không nhịn được tức giận nói:

“ được rồi, giao đồ vật ra đây!”

Triệu Vô Cực cười hì hì nói:


“ Tiểu Hoàng, xuất hiện đi!”

Hắn vừa nói xong, Tiểu Hoàng từ dưới mặt đất chỗ sâu lập tức bắt đầu đào động.

Chỉ một lát sau, mặt đất đã bị nó đào ra một cái hố, Tiểu Hoàng thử nhãn đảo đảo bốn phía chạy tới dưới chân Triệu Vô Cực.

Triệu Vô Cực cười cười, đối với Âm hậu quay lưng lại, hướng Tiểu Hoàng mò mò.

Âm hậu nhìn thấy Triệu Vô Cực còn nuôi dưỡng một con sủng vật như vậy cũng là kinh nghi bất định.

Tuy nó khí thể không mạnh mẽ, nhưng ở lúc mấu chốt nếu xông lên đánh lén, vậy thì kết quả lại có chút không giống rồi.

Từ nãy đến giờ Triệu Vô Cực cùng Âm hậu đấu nội lực cũng có mấy lần, đối phương không hề cho con sủng vật này đi đánh lén, quả thật vẫn là đủ quân tử.

Có thể thấy được, đối phương đối với thực lực của mình tự tin, tự tin nàng không thể thắng được hắn, hắn không cần ra ám chiêu.

Quả nhiên a, có thể tu luyên tới cảnh giới này thiên kiêu, không ai là kẻ ngốc.

Triệu Vô Cực hành động gây lên sự chú ý của nàng, đáng tiếc hắn quay lưng lại với nàng, nàng không thể nhìn rõ cái gì.

Triệu Vô Cực chính là mượn nhờ Tiểu Hoàng thu hút sự chú ý của Âm hậu, nhân tiện từ trong nhẫn trữ vật lấy ra bốn bình đan dược, cầm lên trên tay.

Hắn ném ra cho Tiểu Hoàng một viên Linh thạch hạ phẩm vỗ đầu nó cười nói:

“ ngoan lắm, trở lại đi!”

Tiểu Hoàng khôn khéo gật, đầu, lập tức hướng lỗ cũ chui xuống.

Triệu Vô Cực quay người lại, trên tay cầm lấy bốn bình đan dược, hướng nàng ném tới.

Hắn nói:


“ giao dịch xong, hi vọng Âm hậu có thể giữ lấy lời nói của mình!”

Âm hậu bắt lấy đan dược, thuận lợi kiểm tra một phen, phát hiện không có gì khác thường lập tức vui vẻ nói:

“ được, dù sao các đời Âm hậu trước đây đều chỉ có thể đạt được vị trí ngũ tuyệt đã là cao nhất vinh quang, ta cũng không cần cố gắng đi đánh vỡ kỉ lục này làm gì.

Chức võ lâm chí tôn này, ngươi phải ngồi cho vững a

Nếu không sẽ rất nhiều người bởi vì ngươi cảnh giới thấp kém, mà muốn đến tìm ngươi khiêu chiến, đoạt lấy chí tôn chi vị.

Giang hồ, rất nhiều người không tự lượng sức mình, ỷ có một chút võ công liền cho rằng hắn chính là thiên hạ đệ nhất, không phục ai.

Bọn hắn đám người này cũng rất nhiều người tồn tại may mắn tâm lí, muốn thử nghiệm khiêu chiến ngươi một phen, cho dù không đánh lại cũng không đến mức mất mạng a.

Nhưng ta nghĩ, lúc đó sẽ rất nhiều người phải hối hận vì hành động của bọn hắn, ha ha ha ha!”

Cười xong, Âm hậu hướng Tiếu Mị Mị mỉm cười nói:

“ ngươi thật may mắn, tìm được một cái nam nhân tốt a!”

Tiếu Mị Mị sắc mặt ửng đỏ nói:

“ cảm ơn sư phụ khen tặng!”

nàng nhìn về Triệu Vô Cực, bên trong ánh mắt tràn đầy lửa nóng cùng tự hào chi ý.

Nam nhân của nàng, ngũ tuyệt.

Nam nhân của nàng, võ lâm chí tôn.

Nam nhân của nàng, quá đẹp trai quá ưu tú.

Tiếu Mị Mị lúc này cảm giác nàng càng thêm đối với Triệu Vô Cực yêu, không phải chỉ vì hắn ưu tú mà còn là vì tình cảm của hắn dành cho nàng.

Triệu Vô Cực giống như cảm nhận được của nàng lửa nóng ánh mắt, quay người lại cười một cái.

Nụ cười của hắn tràn ngập yêu thương cùng hài hòa, khiến Tiếu Mị Mị tim đập nhanh mấy nhịp.


Âm hậu nhìn cái này tú ân ái đáng ghét, không còn tâm tình cùng bọn hắn nói chuyện thêm, thu lại Cực ma trường phi thân lập tức xuống núi.

Triệu Vô Cực nhìn nàng rời đi trong lòng bỗng có chút cảm khái.

Không ngờ, hắn ra giang hồ mấy năm, cuối cùng cũng tu luyện được đến mức độ này, trở thành võ lâm chí tôn.

Tuy cảnh giới của hắn chưa phải là cao nhất, thực lực cũng chưa hề nghiền ép tất cả, nhưng hắn dựa vào trí tuệ cùng thực lực đồng hành tiến tới đẩy mạnh, cuối cùng đạt được vị trí này.

ở bên trong trưởng thành quá trình gặp phải nguy hiểm cùng uất ức, tức giận, hắn đều phải cắn răng chịu đựng, từ đó rút ra của mình bài học, dần dần trưởng thành lên.

Hắn ra giang hồ tiến trình, một cái mục tiêu lớn cuối cùng cũng bị chinh phục.

Đầu tiên chính là đạt được giang hồ chí tôn chi vị, sau đó chính là tam hoa tụ đỉnh thành công, đột phá phàm thai, lần nữa ngưng tụ ra mới tiên căn.

Một trong hai cái tiểu thành tựu, ngày hôm nay, hắn liền ở đỉnh Hoa sơn thành công chinh phục, trở thành võ lâm chí tôn.

Trong lòng Triệu Vô Cực không tự chủ được liền sinh ra một cỗ tự hào cảm giác, võ lâm chí tôn sao? Hắn bây giờ chính là!

Thiên tài hòa thượng năm xưa cũng phải rất nhiều tuổi lúc mới có thể lực ép quần hùng, xưng bá võ lâm, mà hắn, năm nay mới năm tuổi hơn, chưa tới sáu tuổi, vậy mà đã có thể trở thành võ lâm chí tôn.

So với thiên tài hòa thượng năm xưa tràng cảnh không mạnh mẽ bằng, nhưng danh vọng của hắn thì càng so với đối phương phải to lớn.

Ai có thể nghĩ được, một cái năm tuổi hài tử, tu luyện không lâu, lại có thể đánh bại tất cả các đỉnh tiêm cao thủ, bốn vị ngũ tuyệt trên giang hồ, trở thành võ lâm chí tôn.

Vậy mà hôm nay, Triệu Vô Cực làm được.

Lịch sử ba trăm năm bỏ trống võ lâm chí tôn chiếc ghế, cũng bị cắt đứt.

Triệu Vô Cực ngày hôm nay, chân chính bước chân lên thần đài, ngồi lên cái này vô thượng bảo tọa.

Lúc này, hắn trong người cảm xúc muốn phun trào, trăm loại ngổn ngang ý nghĩ không ngừng nối đuôi nhau mà lên.

Phía sau một làn gió thơm ập tới, Triệu Vô Cực vội vàng quay người lại, chỉ thấy Tiếu Mị Mị như là một cái nhanh nhẹn con thỏ hướng hắn bổ nhào tới.

Trên khuôn mặt nàng tràn đầy vui vẻ ý cười. Tiếu Mị Mị nhảy một cái ôm lấy cổ Triệu Vô Cực, vui vẻ ha ha cười nói:

“ Vô Cực,Vô Cực ngươi làm được rồi! ngươi thật sự là võ lâm chi vương!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui