Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Tiếu Mị Mị biểu hiện này nói rõ nàng từ chỗ sư phụ nàng Âm hậu đạt được tin tức cũng không bao gồm Nguyệt dạ tam tinh tàn bội có thể cảm ứng lẫn nhau tin tức.

Có thể là Âm hậu không nói cho nàng, cũng có thể là ngay cả Âm hậu cũng không biết, tin tức nàng đạt được có giới hạn.

Triệu Vô Cực thiên về cái sau hơn, phái đệ tử đi ra làm việc nếu không để đối phương biết rõ tất cả tình báo có thể khiến đối phương gặp nguy hiểm chết người.

Âm hậu đương nhiên không ở trong chuyện này giấu giếm cái gì tin tức, chỉ có thể là nàng đạt được tin tức không đầy đủ, sau đó truyền đạt lại tin tức không đầy đủ mà thôi. 

Triệu Vô Cực giải thích nói:

“ có thể ngươi không biết nhưng Nguyệt dạ tam tinh tàn bội chỉ cần hai người cùng một lúc truyền vào nội lực liền có thể cảm ứng lẫn nhau, đương nhiên trước tiên là phải cùng lúc.

Một người không có việc gì cũng sẽ không cả ngày rảnh rỗi hướng nó truyền vào nội lực a, bởi vậy cũng không có mấy người có thể cảm ứng được những người còn lại. Những người còn lại cũng chưa chắc biết rõ bí mật này, nên bọn hắn cũng không đi thử nghiệm.

Bởi vậy Nguyệt dạ tam tinh tàn bội ở trên giang hồ mới bị thất lạc lâu như vậy cũng không ai tập hợp đủ bọn chúng.

Như sư phụ ngươi hẳn là cũng không biết việc này đúng không?”

Tiếu Mị Mị nhẹ nhàng gật đầu một cái, sắc mặt có chút suy nghĩ.

Triệu Vô Cực biết rõ ràng so nàng còn nhiều, hắn rốt cuộc làm sao biết? Hắn từ trước tới nay ở trên giang hồ vẫn một thân một mình hành động nhưng hắn có bối cảnh gì hay không đều không ai rõ ràng? Hắn có sư thừa hay không? Những thứ này đều là một câu hỏi lớn!

Triệu Vô Cực tiếp tục nói:

“ ta lúc trước ở nhà nhỏ chính là liên tục truyền vào nội lực, nếu chỉ cần có người ở gần Thiên Vân Thành truyền nội lực vào Nguyệt dạ tam tinh tàn bội ta lập tức có thể cảm nhận được đối phương, đối phương đồng thời cũng có thể cảm nhận được ta.

Đáng tiếc chúng ta xui xẻo một chút, đụng ngay phải Kiếm ma.

Ta cũng tin tưởng, hắn chính là người chủ mưu sau vụ việc này!”

Tiếu Mị Mị hỏi lại:

“ tại sao ngươi tin tưởng như vậy?”


Triệu Vô Cực nhẹ nhàng giải thích:

“ đầu tiên hắn là người biết bí mật này, đương nhiên hắn cũng sẽ biết cách lợi dụng nó để tìm ra những mảnh còn lại của Nguyệt dạ tam tinh tàn bội.

Thứ hai chính là hắn cảnh giới, hắn chính là muốn tìm ra truyền thừa của tên hòa thượng kia, từ đó đột phá tam hoa tụ đỉnh cảnh.”

Tiếu Mị Mị gật đầu, Triệu Vô Cực suy đoán này cũng không sai, nhưng vẫn có chút miễn cưỡng.

Triệu Vô Cực lại nói:

“ ta vốn định giúp ngươi một tay, ai ngờ đối phương so với trong tưởng tượng quá mạnh mẽ cho dù ta cùng ngươi hợp sức cũng không có bất kì cơ hội nào! Là ta liên lụy ngươi!”

Tiếu Mị Mị lập tức lắc đầu vội nói:

“ không, nếu không phải là ta nói việc này cho ngươi, ngươi cũng không vướng vào chuyện này, là ta liên lụy ngươi mới đúng!”

Hai người ánh mắt ở giữa không trung giao thoa một cái, Triệu Vô Cực mỉm cười nói:

“ chúng ta tuy hai mà có thể xem làm một, bây giờ nói ai liên lụy ai có đáng sao? Nếu là ta bị liên lụy, ta cũng bằng lòng trả giá!”

Tiếu Mị Mị nghe hắn nói như vậy khuôn mặt lập tức hiện lên một nụ cười vui sướng ngọt ngào, trong lòng như là đang nếm mật vậy.

Hai người lặng lẽ một chút, Tiếu Mị Mị lúc này lại hỏi:

“ ngươi rốt cuộc sư thừa là ai,thuộc môn phái nào?” 

Triệu Vô Cực hơi ngưng một cái, hắn nhẹ giọng nói:

“ ta không có sư phụ, môn phái thì không tiện nói. Sau này có cơ hội ta sẽ dẫn ngươi thăm quan môn phái của ta một phen!” 

Tiếu Mị Mị trong lòng nhảy lên một cái, đây là dẫn về ra mắt sao?


Nàng có chút hoảng hốt, nàng chưa chuẩn bị xong tinh thần a, sao có thể ra mắt được.

Triệu Vô Cực giống như hiểu nàng đang lo lắng cái gì nói:

“ trước tiên chúng ta phải rời khỏi cái vực này mới được, nếu không tất cả chỉ là nói đùa.”

Tiếu Mị Mị gật đầu, không rời khỏi được chỗ này, tất cả những thứ trên cũng chỉ là nói cho vui mà thôi!

Triệu Vô Cực lại hỏi:

“ ngươi còn câu hỏi gì muốn hỏi nữa không?”

Tiếu Mị Mị tuy không có gì muốn hỏi thêm, nhưng nàng lúc này bỗng nhiên nghĩ đến cái gì lập tức mở miệng nói:

“ ngươi có bao nhiêu nữ nhân rồi?”

Triệu Vô Cực mặt xạm lại nói:

“ nhìn ta giống một cái hoa hoa công tử lắm sao?”

Tiếu Mị Mị bĩu môi:

“ ai biết được, nhìn ngươi lừa gạt nữ hài chuyên nghiệp như vậy, làm sao biết được ngươi đã có bao nhiêu người?”

Triệu Vô Cực nhìn thẳng vào mắt nàng nói:

“ nếu ta nói ngươi là người thứ hai ta yêu, ngươi có cảm giác gì?”

Tiếu Mị Mị trong lòng chìm xuống, thứ hai sao? Ta vẫn không phải là người đầu tiên của hắn sao? 

Đúng vậy, dạng này xuất sắc nam nhân sao có thể thiếu người yêu thích a!


Trong lòng nàng có chút đắng chát, nàng từ tốn mở miệng hỏi:

“ ta muốn biết người kia là ai?”

Triệu Vô Cực dùng ánh mắt trêu tức nhìn nàng nói:

“ người nữ nhân đầu tiên ta yêu chính là mẫu thân ta, sau đó chính là ngươi!”

Tiếu Mị Mị mộng một chút, sau đó lập tức hiểu, nàng chính là người đầu tiên của hắn.

Cho dù hắn nói thật hay không, trong lòng nàng vẫn là vui vẻ.

Vui vẻ liền được rồi, nhưng trên mặt vẫn là làm bộ không vui, lập tức quay lưng lại nhắm mắt đi ngủ.

Triệu Vô Cực cũng không muốn tiếp tục đùa giỡn nàng, yên tĩnh nằm xuống đi ngủ.

Bên ngoài đã có cảnh giới trận pháp hắn không cần lo lắng sẽ có dã thú đột kích, nếu có hắn cũng sẽ nhanh chóng bị trận pháp đánh thức, hoàn toàn có thể kịp thời ứng đối.

Một đêm bình yên nhanh chóng trôi qua, Triệu Vô Cực sáng sớm tỉnh dậy, Tiếu Mị Mị vẫn còn ngủ say. 

Nhìn nàng cả người cuộn cong lại như một cái tiểu hài, trong miệng còn không ngừng lẩm bẩm cái gì đó, Triệu Vô Cực mỉm cười đi ra ngoài.

Hít một hơi không khí trong lành, hắn nhanh chóng lấy ra đồ dùng vệ sinh cá nhân, rửa mặt sạch sẽ tắm rửa một cái sảng khoái.

Triệu Vô Cực tắm xong đi lên, Tiếu Mị Mị cũng đã tỉnh dậy, nàng ngơ ngác ngồi ở trước cửa lều vải, giống như đang ngái ngủ.

Nhưng vừa thấy Triệu Vô Cực, nàng liền vội vàng xoa xoa mặt cố gắng thể hiện ra một bộ mặt xinh đẹp.

Triệu Vô Cực nhịn cười đi tới đưa cho nàng một lọ muối cùng quần áo mới sạch sẽ nói:

“ đi vệ sinh cá nhân đi!”

Tiếu Mị Mị nhanh chóng tiếp lấy đồ áo, sau đó lườm hắn một cái nói:

“ không được nhìn trộm!”

Triệu Vô Cực thở dài:


“ nhìn cũng đã sớm nhìn, ta còn phải làm buổi sáng, đâu có thời gian rảnh rỗi như vậy!”

Tiếu Mị Mị mặt xạm lại nói:

“ không cho phép ngươi đề cập chuyện kia nữa, nếu không ta cùng ngươi trở mặt!”

Triệu Vô Cực bất đắc dĩ gật đầu nói:

“ được rồi được rồi, tất cả nghe ngươi, ngươi chính là nhất!”

Tiếu Mị Mị vui vẻ hướng bên kia hồ nước đi qua, Triệu Vô Cực cũng không hề có cái gì hèn mọn hành động bám theo nàng, ở một bên nổi lửa lên nướng gà.

Gà đương nhiên là hắn từ trong nhẫn trữ vật lấy ra, bên trong còn không ít gà trước đây đã được hắn làm sẵn, đều là dược liệu gà.

Hắn chỉ muốn hâm nóng liền có thể sử dụng.

Triệu Vô Cực làm việc rất nhanh, sau đó liền chán đến chết ngồi một chỗ chờ lấy Tiếu Mị Mị.

Nữ nhân tắm rửa chính là lâu a, Triệu Vô Cực lúc này thấm sâu hiểu rõ

Phải một lúc lâu Tiếu Mị Mị mới trở lại, nàng trên người đã thay vào quần áo mới, quần áo cũ đã bị nàng giặt sạch phơi lên cái giá đồ đằng kia.

Hai người nhanh chóng ăn gà, Tiếu Mị Mị mở miệng nói:

“ con gà này so với trước đây ngươi cho ta ăn không ngon bằng, nhưng ở đây cũng có thể tạm chấp nhận được. Hôm nay chúng ta làm gì?”

Triệu Vô Cực trong lòng âm thầm nhả rãnh:

“ không ngon bằng là đúng rồi, nó chỉ là hâm lại mà thôi làm sao có thể so sánh với lúc vừa nấu xong”

Nhưng hắn vẫn bĩnh tĩnh nói:

“ hai chúng ta cũng nhau thàm hiểm chỗ này, xem nó địa hình như thế nào, có lối ra hay lối lên hay không? Nhanh chóng tìm cách trở lại Thiên Vân Thành, chúng ta cũng không thể ở đây mãi được!”

Tiếu Mị Mị gật đầu đồng ý, nàng có thể cùng Triệu Vô Cực ở bên nhau một đời, nhưng để hai người ở nơi hẻo lánh không biết là chỗ nào như thế này sống tiếp, vẫn là có chút không cam lòng.

Hai người nhanh chóng ăn xong, Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị bắt đầu nhanh chóng chuẩn bị một phen, Triệu Vô Cực thu lại lều vải Tiếu Mị Mị thu lại quần áo, tất cả đều được hắn cất vào nhẫn trữ vật, lập tức lên đường.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui