Từ Nghĩa gia chủ đang tức giận mắng mỏ một đám hạ nhân:
“ ta nói các ngươi trông chừng thiếu chủ cẩn thận, tại sao lại để hắn mất tích rồi? Các ngươi có biết tình hình bên ngoài đang rất loạn hay không?”
Mấy cái hộ vệ lập tức quỳ xuống, một cái hộ vệ trưởng run rẩy nói:
“ bẩm báo gia chủ, chúng ta vốn luôn túc trực ở phía trước phòng của thiếu chủ, không hề dám lơ là. Thiếu chủ thân pháp tinh diệu, nhân lúc trời tối rời đi chúng ta cũng không thể làm được gì a!”
Từ Nghĩa càng là tức giận hơn mắng:
“ nhìn cái cửa sổ, hắn chính là nhảy cửa sổ chạy đi, các ngươi nghe âm thanh còn không biết hỏi một tiếng sao? Một đám ngu ngốc, chẳng lẽ muốn ta phạt trượng các ngươi!”
“gia chủ bớt giận!”
Đám hộ vệ nhao nhao đồng thanh nói, Từ Tiểu Bạch võ công cao cường, bọn hắn cũng không thể quản nổi hắn đi đâu, chỉ có thể nhịn xuống để cho Từ Nghĩa mắng một trận hả giận mà thôi.
Dù sao đây tuy là lỗi của bọn hắn nhưng Từ Nghĩa cũng sẽ biết chừng mực không đi chém giết cái gì bọn hắn, bọn hắn chính là Từ gia tử trung hộ vệ.
Đứng bên cạnh Từ Nghĩa chính là hắn nhị đệ Từ Trọng. Từ Trọng là đệ đệ ruột thịt của hắn.
Từ Trọng lúc này lên tiếng nói:
“ đại ca bớt giận, bạch nhi hẳn võ công cao cường, hắn ra ngoài chơi một chút cho khuây khỏa cũng không thể gặp được chuyện gì a!”
Từ Nghĩa tức giận mắng:
“ ngươi cũng đừng giả ngốc với ta, tên kia tiểu tử chắc chắn chính là đang đi tìm Triệu Vô Cực. Loại này ác nhân khắp nơi gây tai họa đi gần với hắn chắc chắn sẽ có ngày khiến Từ gia chúng ta gặp chuyện xui xẻo!”
Từ Trọng thở dài một cái, đại ca của hắn tuy một cái khuôn mặt đẹp trai nhưng tính tình lại nóng nảy lại bảo thủ, rất khó khuyên giải.
Năm xưa hắn chính là Từ gia dòng chính, võ lực áp đảo Từ gia thế hệ trẻ nên thuận lí thành chương lên làm Từ gia gia chủ.
Hắn làm cũng được rất tận lực, bao nhiêu năm qua Từ gia không hề phát triển quá mạnh mẽ nhưng cũng không hề xuống dốc, có thể nói là bảo hộ được tổ tiên cơ nghiệp.
Chỉ có điều hắn quá bảo thủ cứng nhắc, đối với Từ Tiểu Bạch quá khắt khe. Bởi vậy Từ Tiểu Bạch đang tuổi thiếu niên phản nghịch kì, rất dễ dàng bị phản ngược lại.
Gần đây quan hệ cha con của hai người không vui, Từ Tiểu Bạch hành động cũng có thể lí giải được.
Hai người đang nói chuyện một cái giọng nói âm dương quái khí chen vào:
“ thân là thiếu chủ lại hành động thiếu suy nghĩ, Từ gia tương lai nếu giao vào tay hắn thật đáng lo. Từ gia chủ, ngươi nên giáo dục lại Bạch công tử, để hắn đi về đường ngay a!”
Giọng nói như là rất quan tâm Từ Tiểu Bạch cùng Từ Nghĩa, nhưng giọng điệu âm dương quái khí này chính là đang âm thầm đả kích danh vọng của Từ Nghĩa.
Người lên tiếng chính là một cái râu dê trung niên nhân, nhất lưu cảnh giới cung phụng trưởng lão của Từ gia.
Mỗi cái gia tộc đều sẽ có một ít người được mời từ bên ngoài vào làm cung phụng trưởng lão, bọn hắn chính là có nhiệm vụ hộ vệ gia tộc bình an mà thôi, cung phụng đương nhiên là gia tộc ra.
Mà tên cung phụng trưởng lão râu dê này tên Quý Bằng, hắn ở Từ gia trước đây không lâu liền đi theo tam trưởng lão của Từ gia Từ Tiến.
Từ Tiến cũng không phải là anh em ruột với Từ Nghĩa mà là anh em họ, hắn võ công tốt bởi vậy thế hệ trước của Từ gia về già hắn cũng thuận lợi kiếm lấy một ghế trưởng lão của Từ gia, đối phương vốn không hề phục Từ Nghĩa làm gia chủ, luôn tìm cách buồn nôn hắn.
Từ Tiến thấy cái này cung phụng trưởng lão chó săn làm việc rất tốt, chỉ là âm thầm khóe miệng kéo lên nụ cười, chỉ cần Từ Nghĩa bị đả kích hắn liền vui vẻ, nếu có một cơ hội nắm được Từ gia gia chủ vị trí, hắn sẽ không ngần ngại đi thử.
Thiên Vân Thành hai gia hai môn hai bang, Từ gia địa vị không hề nhỏ.
Vị trí này không chỉ phong quang vô hạn lại còn có thể điều động lượng lớn tài nguyên.
Nhìn Từ Nghĩa vì bồi dưỡng Từ Tiểu Bạch có thể triệu hồi hắn về gia tộc để đột phá nhất lưu là có thể thấy được lốm đốm.
Đương nhiên đây là thiếu chủ đãi ngộ, Từ Tiểu Bạch cũng phải dùng bản lĩnh của mình đánh ra.
Nhưng trươc đó hắn chính là được Từ Nghĩa dùng rất nhiều thiên tài địa bảo nuôi lớn, ăn đồ ngon nhất dùng đồ tốt nhất học võ công cao nhất của Từ gia, con trai của Từ Tiến sao có thể so sánh được.
Lâu ngày ghen ghét tích tụ, Từ Tiến đã nhìn chằm chằm vị trí gia chủ của Từ Nghĩa rồi. Nhưng Từ Nghĩa làm được rất tốt không hề có chút lỗi lầm nào, Từ gia cũng không hề cùng ai tranh đấu, Từ Nghĩa không hề vì chiến đấu mà trọng thương, bởi vậy cái này vị trí gia chủ là không cách nào tranh, Từ Tiến càng ngày càng cảm giác vô vọng.
Nhưng như thế cũng không ngăn cản hắn chia bè kết phái muốn mời chào một số người trong gia tộc ủng hộ mình.
Từ Tiến lúc này mở miệng nói:
“ không bằng chúng ta cũng phái ra người tìm kiếm tung tích Tiểu Bạch, thuận tiện tìm kiếm luôn tin tức Triệu Vô Cực. Từ gia chúng ta xuất thủ bắt giữ Triệu Vô Cực, giao cho Lưu gia cùng Cụ gia, chúng ta sẽ có thể cùng bọn hắn kết minh, tương lai gia tộc sinh ý buôn bán cũng có thể đi lên!”
Từ Nghĩa còn chưa kịp nói gì, Từ Trọng đã lên tiếng:
“ Từ Tiến ngươi nghĩ thật đơn giản a. chưa nói Triệu Vô Cực chính là bằng hữu của Tiểu Bạch, bắt hắn sẽ gây nên Tiểu Bạch vô cùng bất mãn, mà chúng ta muốn bắt Triệu Vô Cực phải huy động bao nhiêu nhân lực? Triệu Vô Cực thiếu niên thiên tài như tân tinh quật khởi, hắn chính là một đường giết ra tới, đắc tội không biết bao nhiêu người! Đến bây giờ vẫn còn có thể vui vẻ nhảy nhót đi tới Thiên Vân Thành chúng ta chắc chắn thủ đoạn cũng không hề nhỏ.
Bắt hắn nếu không thành công phản ngược lại sẽ khiến cho Từ gia chúng ta kết một cái đại địch. Hơn nữa Từ gia chúng ta lúc nào lưu lạc tới mức phải đi nịnh bợ người khác rồi!”
Từ Tiến hừ lạnh một tiếng, các ngươi nói đúng, cái gì cũng chỉ có các ngươi tốt. Ta ý kiến chính là như vậy không cho lực, luôn bị bác bỏ.
Từ Tiến cũng không biết tự nhìn lại bản thân hắn, chí lớn nhưng tài hèn sức mọn, dã tâm không tương xứng với tài năng.
Bởi vậy hắn ở Từ gia địa vị tuy cao nhưng cũng không có quá bao nhiêu thực quyền, mấy năm nay đều bị Từ Nghĩa ép một đầu.
Quý Bằng thấy thế liền chuyển chủ đề hỏi:
“ thế chúng ta phải làm gì a!”
Từ Trọng lên tiếng:
“ Tiểu Bạch vẫn là phải tìm về, hạn chế hắn cùng Triệu Vô Cực tiếp xúc. Thời gian này Triệu Vô Cực chắc chắn là trung tâm phong ba, chúng ta chỉ cần cẩn thận giữ mình sẽ không bị cuống vào cái này rắc rối.
Chưa hề có thông tin Tiểu Bạch rời khỏi thành, hắn chính là ở một chỗ nào đó trong Thiên Vân Thành mà thôi, chúng ta tìm một chút liền có thể tìm ra!
Đại ca, ngươi cũng đừng quá khắt khe với Tiểu Bạch, nó cũng lớn rồi tự có suy nghĩ của mình, ta thấy Tiểu Bạch không phải là đứa ngốc cái gì cũng không biết a! có một số thứ phải tự ngộ ra mới trưởng thành lên được!”
Từ Nghĩa không nói gì chỉ hừ lạnh một tiếng, Từ gia lập tức phái ra đại lượng nhân thủ tìm kiếm Từ Tiểu Bạch tung tích, nhưng vẫn là không có cái gì tung tích, Từ Tiểu Bạch lúc này chính đang cùng Triệu Vô Cực ở tòa miếu đổ nát tiếp tục hấp thu xá lợi.
Từ gia cho dù nghĩ nát óc cũng không thể nghĩ được, Từ Tiểu Bạch chính là ở đây.
Hai ngày thời gian trôi qua nhanh chóng, Từ Tiểu Bạch trên người cương khí đã càng lúc càng nhiều càng sáng tỏ.
Hắn trải qua lần thứ nhất ngưng tụ cương khí trên tay có được kinh nghiệm, tiếp theo chính là ngưng tụ trên cơ thể cương khí, sau đó là chân rồi đến đầu.
Từ Tiểu Bạch chỉ dùng hai ngày hấp thu xá lợi năng lượng luyện khí thành cương, cương khí của hắn đã sinh ra, nhưng vẫn là có chút mỏng manh nhỏ yếu.
Thời gian tiếp theo Từ Tiểu Bạch chính là muốn mượn nhờ năng lượng to lớn bên trong xá lợi củng cố cương khí của bản thân.
Cơ hội đột phá chỉ có một lần, sau này muốn quay lại cường hóa cương khí là chuyện không thể nào.
Ngưng tụ cương khí cùng cường hóa cương khí chỉ có thể làm một lần duy nhất trong đời võ giả, chính là lúc đột phá từ nhị lưu đỉnh phong lên tới nhất lưu cảnh giới. Về sau muốn làm lại là chuyện không thể nào, đây là điều mọi người đều biết.
Bởi vậy Từ Tiểu Bạch không dám lơ là một chút nào, hai ngày nay đều không buông tha một giây phút nào rèn luyện.
Hắn cũng không hề ngủ qua, ở trạng thái tu luyện tinh thần tiêu hao được giảm tới mức thấp nhất, Từ Tiểu Bạch có thể thức mấy ngày mà không cần ngủ.
Triệu Vô Cực tôi cốt xương sọ cũng đã đi tới giai đoạn cuối cùng, xương sọ hai mươi chín khối, hắn chỉ cần tôi cốt hoàn thành là có thể đột phá nhất lưu cảnh giới.
Hai mươi bảy khối, hai mươi tám khối...
Triệu Vô Cực tôi cốt nhanh chóng vô cùng, chỉ còn cuối cùng một khối nữa hắn sẽ hoàn thành nhị lưu quá trình rèn luyện, may mắn xương sọ tôi cốt cũng không quá khó khăn hắn rất nhanh liền hoàn thành.
Một luồn năng lượng như là ở trong tâm linh của hắn nổ tung, Triệu Vô Cực cảm giác được bản thân linh hồn như đang bay bay vô cùng thần kì, cảm giác sảng khoái vô cùng!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...