đám người ở giữa lập tức tránh lui ra hai bên nhường ra một con đường, dẫn đầu chính là một cái dáng người gầy gò thanh niên phía sau hắn chính là một đám khoảng hai mươi tên mặc đồ đen che kín mặt tùy tùng hắn.
Tên thanh niên này khuôn mặt gầy gò ánh mắt hẹp dài, bờ môi mỏng lại hơi thâm, hắn dẫn đầu đoàn người đang đi tới.
Khí thế trên người hắn rất mạnh mẽ khiến cho đám người xung quanh lập tức cảm nhận được áp lực vội vàng tránh né sang hai bên nhường đường cho hắn.
Còn chưa kể tới đám người mặc đồ đen đi phía sau vừa nhìn liền biết không phải hạng người tốt lành gì, không ai dám đi chọc hắn.
Tên này vừa tới liền ha ha cười to nói:
“ Vân gia trấn gia chi bảo truy phong kiếm, Từ gia bảo kiếm Lăng vân kiếm, chậc chậc, không ngờ hôm nay có thể một lúc gặp được hai cái bảo kiếm, ta thật là may mắn. hai người các ngươi ai muốn trước tiên giao kiếm?”
Vừa tới lập tức mở lời ngông cuồng muốn đoạt người khác kiếm, Triệu Vô Cực đối với tên này vẫn là hứng thú, hắn tự tin rất đủ a.
Nhìn bộ dáng không để ai vào trong mắt của hắn quả nhiên là đối với thực lực có tự tin mới có thể như thế không kiêng dè gì mở lời cuồng ngôn, xem bộ dáng là ăn chắc Từ Tiểu Bạch cùng Vân Điền.
Trên tay Triệu Vô Cực không biết lúc nào đã xuất hiện Ẩm huyết thủ sáo, hắn đã chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng có thể khai chiến.
Thiên Tinh Nguyệt lập tức quát hỏi:
“ các hạ là ai? lại dám ở trước Thiên gia chúng ta ngông cuồng như vậy?”
Tên kia cao gầy nam tử khinh thường cười nói ;
“ Thiên gia thế thật lớn a, chả lẽ các ngươi định trái với quy củ giang hồ vây công ta?”
Thiên Tinh Nguyệt lạnh lùng nói:
“ người ngay không nói tiếng gian, nếu đã tới còn không mau báo danh tính.
Hắn gật gù nói:
“ nếu các ngươi nóng lòng muốn biết như vậy ta sẽ nói cho các ngươi biết. ta đến từ kiếm các của Thần Điện tên là Thiết Sát. thế nào đã đủ cặn kẽ chưa?”
Thiên Tinh Nguyệt nhíu mày, nàng đã nghe qua nhiều môn phái trên giang hồ, nhưng chưa hề nghe qua Thần Điện cái này tông môn.
Triệu Vô Cực lập tức hỏi:
“ ngươi biết Cát La?”
tên này ha ha cười nói:
“ ngươi là Triệu Vô Cực a, quả nhiên giống như trên tình báo. Cát La cũng là người của kiếm các chúng ta, có điều thân phận hắn cũng không cao bằng ta, cảnh giới cũng kém ta. lần trước ngươi đánh bại hắn, trở về Thần Điện chúng ta cũng đã điều tra qua ngươi. đáng tiếc không thu được quá nhiều thông tin. tiểu tử ngươi cũng giấu đủ sâu a!”
Triệu Vô Cực nhíu mày, quả nhiên là cùng một nơi đi ra.
Lần trước Cát La để hắn gặp không ít khó khăn, tên này so Cát La còn lợi hại sợ rằng cũng là một cái đối thủ đáng gờm.
Hơn nữa khí thế trên người hắn thâm sâu khó dò, hắn lại tự nhận là cảnh giới trên Cát La, vậy hẳn là nhất lưu cao thủ không thể nghi ngờ.
Triệu Vô Cực đã được lãnh giáo Thần Điện võ học, đủ loại thần kì công năng diệu dụng. Thần Điện thế lực thần bí này khiến hắn vô cùng tò mò nhưng lại không thể thu được bất kì cái gì tin tức.
Triệu Vô Cực lên tiếng hỏi:
“ Cát La thế nào rồi?”
Tên kia nhìn quanh nói:
“ Cát La a, bị đánh bại trở về đương nhiên là uy vọng thẳng hàng, tài nguyên cũng bị cắt giảm. nhiệm vụ không hoàn thành được cũng ăn không ít đau khổ. tương lai tu luyện trở nên khó khăn hơn nhiều!”
Triệu Vô Cực suy nghĩ, Thần Điện có cơ cấu hoạt động vô cùng rõ ràng, gần giống như tông môn. những người ở đây đều là nhận nhiệm vụ mà đi ra giang hồ làm việc, bọn hắn chế độ thưởng phạt rất rõ ràng, cạnh tranh rất khốc liệt, thảo nào có thể bồi dưỡng đi ra nhiều kẻ ghê gớm đến như vậy.
Triệu Vô Cực đối với Thần Điện càng thêm hứng thú. bọn họ rốt cuộc thế lực là như thế nào? tổng đàn ở đâu? mục đích là gì? có bao nhiêu cao thủ? sức chiến đấu mạnh nhất là cái gì cảnh giới?
Những thứ này đều là hắn thắc mắc, nhưng hắn biết tên này chắc chắn sẽ không cho hắn câu trả lời hắn muốn.
Vân Điền lúc này tức giận lên tiếng nói:
“ ở đâu ra dễ nhũi, còn muốn cươp đoạt Vân gia chúng ta trấn gia chi bảo, ngươi muốn chết đúng không? có biết đây là địa bàn của ai không?”
Thiên Tinh Nguyệt nhìn hắn, rất nhanh cho hắn đáp án:
“ là của ta, của Thiên gia. Vân gia của Vân nhị công tử ở cách đây một đoạn dài a!”
Vân Điền sắc mặt đỏ lên, sau đó là nghẹn tím lại.
Ngươi nhảy ra nói cái này làm gì a! không thấy ngoại địch sao? lúc này cần trước tiên đánh cho hắn nằm bẹp xuống để cho hắn không phách lối được nữa mới đúng, sao ngươi lại chặn lời ta làm gì?
Từ Tiểu Bạch cũng lên tiếng:
“ không biêt các hạ dựa vào cái gì mà muốn Từ gia của ta bảo kiếm?”
Thiết Sát ha ha cười to nói:
“ dựa vào cái này!”
Keng!
Hắn vừa nói xong, kiếm trên tay của hắn lập tức rút ra, hàn quang từ trên lưỡi kiếm bắn tung tóe khắp nơi.
Triệu Vô Cực mắt sắc, lập tức dựa vào các đặc điểm của kiếm liền nhận ra, đối phương sử dụng chính là thượng phẩm phàm khí, không hề đơn giản.
Kiếm ra khỏi vỏ âm thanh vừa vang lên, Thiết Sát đã như một cái tàn ảnh lao tới hướng Vân Điền lao tới, hắn nhanh chóng vung ra một kiếm, rất bình thường một kiếm không hề có chiêu thức gì.
Trên thân kiếm cương khí ngưng tụ chứng minh hắn đã là nhất lưu cao thủ, nhưng cương khí dcũng không hề mờ nhạt mà khá là ngưng thực chứng minh hắn thực lực không yếu, căn cơ không tệ.
Triệu Vô Cực trong lòng máy động, tên này tốc độ thật nhanh, dùng ánh mắt của hắn cũng mới miễn cưỡng thấy rõ hành động của đối phương mà thôi.
Nếu hắn toàn lực thúc dục tốc độ, sợ rằng chỉ có thể dựa vào bản năng chiến đấu.
Một kiếm thế tới nhanh như điện xẹt, dũng mãnh như bôn lôi, Vân Điền hai mắt trừng to.
Hắn đã thấy đối phương lao tới nhưng tốc độ của hắn quá chậm không kịp chặn lại đối phương.
Vân Điền trong lúc vội vàng chỉ kịp lấy kiếm ra gồng lên toàn thân cơ bắp, muốn ngạnh kháng một đòn này.
Keng! ầm!
Kiếm giao thoa âm thanh lần thứ hai vang lên, Thiết Sát cương khí phun trào, sức lực cực kì to lớn.
Chỉ vừa va chạm một cái, Vân Điền như là diều đứt dây bay ngược mà ra, va đổ một bức tường mới có thể dừng lại được.
Hắn từ vị trí đang đứng trên đài lập tức bị đánh bay, điều này khiến cho Vân Điền lúc nãy vừa lòng tin tăng vọt cảm thấy cực kì nhục nhã ức chế.
Hắn lau đi khóe miệng máu tươi tràn ra, từ trong đống đổ nát khó khăn đứng lên.
Vừa đứng lên lại lập tức phun ra một ngụm máu tươi.
Dù sao không phải ai cũng có thể luyện thể mạnh mẽ như Triệu Vô Cực, bị đánh vẫn là phải bị nội thương.
Vân Điền sợ hãi, đối phương thế mà lại là nhất lưu cao thủ.
Nhất lưu cao thủ vân gia cũng có, nhưng bọn hắn không ở đây a.
Nước xa không cứu được lửa gần, đối phương lại nhìn chằm chằm của hắn Vân gia bảo kiếm, Vân Điền trong lòng run lên, sợ rằng lần này gặp xui xẻo lớn rồi.
Đi ra từ đống đổ nát hắn ngoài mạnh trong yếu nói:
“ Vân gia chúng ta là đại gia tộc ở Hỏa Vân Thành, ngươi muốn cùng chúng ta là địch sao?”
Thiết Sát lắc đầu nói:
“ ngươi chiêu này đối với ta vô dụng. ai có thể sợ Vân gia các ngươi nhưng ta không sợ. ta còn muốn hỏi ngươi các ngươi Vân gia muốn cùng Thần Điện chúng ta là địch sao? nếu không muốn ngoan ngoãn giao vũ khí ra đây!”
Lời này của hắn bá đạo vô cùng, không để bát đại gia tộc uy phong để ở trong mắt, đứng bên ngoài Thiên Tinh Nguyệt cũng cảm thấy nóng mặt.
Dù sao một trong bát đại gia tộc bị xem thường cũng không phải là bát đại gia tộc đều bị xem thường, nhưng Vân gia là thứ hai đại gia tộc, bọn hắn bị xem thường thì sợ rằng Thiên gia cũng không tốt đến đâu,
Đối phương đang ở trên địa bàn của Thiên gia bọn hắn mà lại dám diễu võ dương oai như vậy, nếu không thể hiện chút gì sợ rằng Thiên gia sau này tiếng tăm cũng sẽ giảm nhiều.
Thiên Tinh Nguyệt lập tức đối với một cái hộ vệ bên cạnh mình nói:
“ mau trở lại bẩm báo cha ta, xin xuất động Thiên gia tinh anh kiếm đội, do ta làm chủ!”
“vâng đại tiểu thư!”
Tên này cũng rất tinh minh, biết tình huống không đúng lập tức chấp hành không dám nói nhiều.
Thiết Sát cũng nhìn thấy rõ nàng tiểu động tác nhưng không hề nói gì, hắn tự tin có cho dù Thiên gia vây giết hắn, hắn dựa vào thực lực của bản thân cùng đám tùy tùng cũng có thể thoát đi.
Chỉ cần đạt được mục đích, hắn chuyến này coi như kiếm lợi lớn, trở về sẽ có rất nhiều khen thưởng.
Đây chính là kiếm sĩ Thần Điện tự tin, dựa vào thực lực của bản thân mà tự tin.
Bọn họ chính là cùng cảnh giới tinh anh, có sẵn năng lực vượt cấp khiêu chiến đối thủ.
Bởi vậy, bọn hắn kiêu ngạo, đối với Thiên gia hành động không sợ hãi chút nào.
Nếu không bọn hắn đã không phải kiếm sĩ Thần Điện rồi.
Thiết Sát lạnh lùng mở miệng nói:
“ ngươi suy nghĩ xong chưa? giao truy phong kiếm ra sẽ bớt được rất nhiều nỗi đau xác thịt, nếu không ta sẽ đánh cho mẹ ngươi đều không nhận ra ngươi!”
Vân Điền lúc nào nhận qua vũ nhục như thế tức giận mắng to:
“ ngông cuồng! sĩ khả sát bất khả nhục, ta tuy thua cảnh giới ngươi nhưng kiếm pháp của Vân gia chúng ta tinh diệu vô cùng, ngươi nếu có bản lãnh thì tới đây!”
Thiết Sát trên mặt hiện lên một vòng tàn nhẫn nụ cười:
“ là ngươi tự tìm!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...