Trên bàn trà, Triệu Vô Cực ngồi đối diện chính là Độ Hải cùng Từ Tiểu Bạch.
Hai người này nội công gần đây tiến nhanh, lúc nào cũng rất vui vẻ.
Triệu Vô Cực hỏi:
“ hai người các ngươi đối với cái kia thiên tài hòa thượng, người sáng tạo ra Bất Diệt Kim Thân quyết biết bao nhiêu? ta muốn tìm hiểu thêm một chút!”
Độ Hải nhanh chóng trả lời:
“ ta trước nói qua, hắn chiến lực vô cùng mạnh mẽ, một mình có thể đấu lại ngũ đại chí tôn năm đó ở đỉnh Hoa sơn luận kiếm a, Triệu thí chủ ngươi có nhớ không?”
Triệu Vô Cực gật đầu, nói:
“ ta còn muốn biết nhiều hơn về hắn chuyện xưa, hoặc là cái gì đó sự kiện lớn liên quan tới hắn!”
Độ Hải suy nghĩ một chút nói:
“ lần trước ta cũng nói chưa hết, chuyện này cũng là chuyện của ba trăm năm trước tên hòa thượng này sau khi tham gia Hoa Sơn luận kiếm xong cũng không rời đi mà ở ngay trên Hoa Sơn bế quan, tương truyền rằng hắn đã ở đó tam hoa tụ đỉnh thành công trở thành tu tiên giả. sở dĩ mọi người biết chuyện này cũng là vì có một tấm bia đá khắc mấy chữ to ghi rằng: Hoa sơn bại ngũ tôn, tâm nguyện viên mãn, từ đây thành tu tiên giả ngao du thiên địa!
Sau đó mọi người bắt đầu phỏng đoán sự thật về chuyện hắn có thể trở thanh tu tiên giả thật hay không, bởi vì từ người cuối cùng cách đó ba trăm năm trở thành tu tiên giả tới lúc đó chưa có một người nào có thể trở thành tu tiên giả, nếu hắn đã có thể tam hoa tụ đỉnh thành công vậy thì đoạn lịch sử này phải bị chấm dứt rồi.
Đáng tiếc giang hồ thiên tài vô số nhưng tới thời điểm này cũng đã gần ba trăm năm trôi qua chưa có ai có thể tiếp tục huy hoàng này thành công trở thành tu tiên giả!”
Triệu Vô Cực nhìn hắn nói:
“ xem ra lần trước ngươi cũng không thành thật a!”
Độ Hải ho khan một cái nói:
“ lúc đó ta mới gặp Triệu thí chủ mà thôi, ta chỉ là chưa nói chứ không hề nói dối!”
Triệu Vô Cực nhìn Từ Tiểu Bạch hỏi:
“hắn ở trên giang hồ có để lại cái gì quý giá vật phẩm hay không? như là ngọc bội chẳng hạn!”
Từ Tiểu Bạch lập tức vỗ tay một cái nói ;
“ có! ta từng đọc qua Từ gia một số chuyện xưa thú vị trên giang hồ. Trước đây rất lâu, không biết từ chỗ nào đi ra thông tin, tên hòa thượng mà ngươi đang muốn tìm hiểu có để lại một cái hoàn chỉnh ngọc bội. bên trong có ghi chép truyền thừa võ học của hắn. nhưng không biết vì lí do gì, ngọc bội bị chia làm bốn phần sau đó bị đám người trên giang hồ tranh đoạt. tương truyền ai tập hợp đủ bốn phần này có thể đạt được truyền thừa của tên hòa thượng này, đạt được bí pháp tam hoa tụ đỉnh của hắn.
Bởi vậy trên giang hồ sau đó xảy ra một trận chiến khốc liệt, mọi người đều đối với cái này ngọc bội điên cuồng tranh đoạt. chỉ cần lộ ra một chút thông tin cũng sẽ khiến người ta điên cuồng tìm kiếm.
Nhưng theo thời gian dần trôi đi, ngọc bội này cũng đã bị thất truyền, người ta cũng khôn ôm hi vọng gì có thể tập hợp đủ nó nữa. sau đó chuyện này mới lắng xuống.
Đó cũng là chuyện của hơn hai trăm năm trước rồi, ta tình cờ đọc sách mới có thể biết được a!”
Triệu Vô Cực gật đầu, quả nhiên giống hệt hắn suy đoán. tên hòa thượng này đúng là để lại truyền thừa, nhưng ngọc bội bị chia làm bốn phần phải tập hợp đủ mới có thể mở ra truyền thừa đúng là thủ đoạn của tiên nhân mà không phải phàm nhân.
Cho dù là đỉnh phong võ giả cũng không thể làm được.
Tên hòa thượng này sau khi thành tu tiên giả gần trăm năm mới bắt đầu ném ra cái này truyền thừa sợ rằng hắn đối với luyện khí thuật cũng là có hiểu rõ nếu không không thể làm ra thứ tinh tế như thế.
Một cái tu tiên giả trăm năm có thể tới cảnh giới gì? Triệu Vô Cực đúng là không biết.
Nhưng nếu hắn thật sự là thiên tài, lấy Triệu Phi Dương lão cha của hắn làm tiêu chuẩn mà nói, sợ rằng cũng nằm ở kim đan hoặc nguyên anh kì ở giữa, làm một chút ngọc giản truyền công thứ này cũng là vô cùng đơn giản.
Hắn tại sao lại làm thế? Triệu Vô Cực không rõ nhưng bởi vì thế mà Triệu Vô Cực cũng được lợi không ít.
Hắn bây giờ chiến lực cũng là nhờ Bất Diệt Kim Thân quyết luyện thể mới có thể đạt được tới mức như vậy.
Triệu Vô Cực gật đầu hỏi:
“ Còn gì nữa không?”
Hai người nhìn nhau, lắc đầu. có thể là không có hoặc là tạm thời không nhớ ra được.
Triệu Vô Cực cũng không cố thúc dục, hắn nói:
“ hai ngươi muốn ra ngoài đi dạo một chút không, cả ngày ở trong nhà bí bách a!”
Từ Tiểu Bạch lập tức mắt sáng lên nói:
“ tốt, chúng ta cùng đi dạo phố đi!”
Độ Hải cũng ở nhà tu luyện đến phát hoảng muốn ra ngoài dạo chơi một phen nên cũng nhanh chóng đồng ý.
Ba người đi dạo trên đường, ăn các loại đồ ăn vặt, cực kì vui vẻ.
Đáng tiếc Độ Hải không ăn thịt mà thôi.
Triệu Vô Cực đột nhiên nghe tiếng ồn ào từ phía trước truyền tới, hắn mới ngưng thần chú ý.
Bên kia đứng thật đông một đám người, lại tòa là thanh niên nhân cùng trung niên đại thúc có vẻ rất hào hứng cổ vũ cái gì.
Ba người nhanh chân đi tới xem, Triệu Vô Cực trước mắt nhanh chóng thấy được một cái to lớn hoành phi: Tỉ võ kén rể!
Triệu Vô Cực kéo một cái thanh niên bên cạnh hỏi:
“ vị này huynh đài, ở đây là có chuyện gì a?”
vị này thanh niên rất vui vẻ nói ra:
“ giống như ngươi thấy a, đây là đang tỉ võ kén rể. Người chủ trì chính là Thiên gia đại tiểu thư Thiên Tinh Nguyệt, chỉ cần có ai có thể đánh thắng nàng liền có thể trở thành trượng phu của nàng, bất kể ngươi giàu hay nghèo, xấu xí hay đẹp trai, chỉ cần dưới mười tám tuổi thượng đài đánh thắng nàng là được!”
Triệu Vô Cực nhìn lên trên đài, đứng ở đó là một cái xinh đẹp nữ tử mày liễu mắt sáng, khuôn mặt thon dài, làn da trắng như tuyết.
Ngũ quan ngay ngắn sống mũi cao thẳng, đôi môi hồng đầy đặn rất xinh đẹp. nhưng trên khuôn mặt nàng lại toát lên một vẻ kiêu ngạo, giống như là một thớt ngựa hoang chưa được thuần dưỡng, cần người tới cưỡi nàng, nàng mới có thể quy phục.
Nàng chính là Hỏa Vân Thành đệ nhị mỹ nhân Thiên Tinh Nguyệt.
Triệu Vô Cực khó hiểu hỏi:
“ Thiên gia không phải là một trong bát đại gia tộc ở Hỏa Vân Thành sao? lấy nàng Thiên gia đại tiểu thư thân phận tung ra ngoài muốn kết hôn tin tức sợ rằng người sắp hàng từ thành đông phải tới thành tây a? sao lại dùng cách này kén rể?”
Thanh niên kia ha ha cười nói:
“ nàng đúng thật là đại tiểu thư, nhưng ở trong Thiên gia được lão tổ tông vô cùng cưng chiều, lại yêu thích luyện võ. nàng nói chỉ muốn lấy một cái nam nhân võ lực mạnh hơn nàng mà thôi, lại ở dưới sự cho phép của lão tổ của Thiên gia mới dựng lên cái này lôi đài.
Lôi đài đã dựng lên hơn một tuần, nhưng chưa hề có ai có thể đánh bại nàng.
Lâu nhất thị trụ được khoảng nửa nén hương, thê thảm nhất thì một chiêu cũng không đỡ nổi.
Ta ở đây xem người ta bị đánh cũng rất thú vị, thế mà còn không dứt có người đi lên muốn bị đánh a!”
Triệu Vô Cực nhìn tên này thanh niên nhân, hắn cũng quá ác thú vị a.
Người khác bị đánh hắn lại lấy đấy là niềm vui, ý nghĩ này thật sai lệch.
Thở dài một cái Triệu Vô Cực hỏi:
“ nàng cả ngày đều ở chỗ này chờ người tới khiêu chiến sao?”
“ đúng vậy, chỉ ngoài giờ nghỉ ngơi ăn uống cùng buổi tối,lúc nào nàng cũng ở đây cùng người đối chiến, đang tiếc không ai hái nổi cái này đóa hoa hồng có gai a. đáng tiếc một cái Hỏa Vân Thành đệ nhị mĩ nhân, à không đúng bây giờ nàng là đệ nhất mĩ nhân rồi. mấy hôm trước còn nghe người ta nói có tên thiếu niên tên Triệu Vô Cực đã đánh chết Hỏa Vân Thành đệ nhất mĩ nhân Cát Mẫn.
aizz, tên Triệu Vô Cực này quả thật là không biết thương hoa tiếc ngọc a, đổi lại là ta đã mang nàng về sủng hạnh sủng hạnh dù sao cũng là một cái xinh đẹp nữ nhân phải không? đúng là không bằng cầm thú mà!”
Triệu Vô Cực mặt đen lại, giết Cát Mẫn hắn liền không bằng cầm thú rồi hả?
Triệu Vô Cực cũng không quá mấy xuất hiện ở bên ngoài bởi vậy cũng không có quá nhiều người biết rõ mặt hắn, nhất là đám này người bình thường.
Triệu Vô Cực nén giận nói:
“ ta là Triệu Vô Cực đây, ngươi nói vậy không sợ ta giận sao?”
Tên kia nhìn từ đầu đến chân Triệu Vô Cực, nghi ngờ một chút, sau đó cười ha ha nói:
“ ngươi mà là Triệu Vô Cực? Triệu Vô Cực phải là một cái vai rộng tám thước cơ bắp lực lưỡng nam nhân một bữa cơm có thể ăn được bằng phần của mười người, nhìn ngươi giống sao? nếu ngươi là Triệu Vô Cực ta chính là Tàng Vân Phong. thế nào, có sợ không?”
Triệu Vô Cực khóe mắt giật giật. là tên khốn nào đồn bậy bạ hắn như vậy?
Nếu biết được Triệu Vô Cực nhất định phải băm chết hắn!
Triệu Vô Cực nén giận hỏi tiếp:
“ Tàng Vân Phong là ai? lợi hại sao?”
Tên kia thanh niên khinh bỉ nói:
“ còn nói ngươi là Triệu Vô Cực, đến cả Tàng Vân phong còn không biết. hắn chính là xếp hạng Tiềm long bảng đệ nhất nhân, dưới mười sáu tuổi nhị lưu đỉnh phong cao thủ, mà ngươi tự xưng Triệu Vô Cực mới chỉ đứng thứ tư. Thế nào? có lợi hại hay không?”
Triệu Vô Cực nhíu mày, cái này Tiềm long bảng ở đâu ra? ai xếp vậy?
Từ Tiểu Bạch nhắc nhỏ nói:
“ lát nữa tới Long Đằng thương hội mua một phần xếp hạng là ngươi sẽ hiểu rõ, ta cũng đã lâu không xem qua bảng xếp hạng, lát nữa chúng ta cùng đi.”
Triệu Vô Cực gật đầu, thì ra là bán ở Long Đằng thương hội a.
Hắn nhìn trên đài nói:
“ ngươi muốn lên thử không, ta lên sợ nàng không chịu nổi. hơn nữa nàng dùng kiếm hợp với ngươi a.”
Hắn cũng không có ý xem thường Từ Tiểu Bạch mà đang chỉ nói sự thật mà thôi, hắn đối với cùng cảnh giới võ giả không có mấy hứng thú.
Từ Tiểu Bạch cũng là yêu thích chiến đấu nói:
“ vậy được, để ta lên thử một chút xem sao?”
Triệu Vô Cực nhắc nhở:
“ đừng đem con gái nhà người ta đánh quá ác, nếu không chúng ta cũng không tốt bàn giao a!”
Từ Tiểu Bạch mỉm cười gật đầu. Triệu Vô Cực nhìn Độ Hải một chút, tên này hòa thượng vẫn là thôi đi.
ở đâu có mĩ nhân, chỉ cần để Từ Tiểu Bạch xuất quân liền đủ rồi.
Từ Tiểu Bạch dưới chân dẫm mạnh lập tức nhảy lên trên võ đài, chắp tay nói:
“ tại hạ Từ Tiểu Bạch, thỉnh giáo võ công của cô nương!”
Bên dưới võ đài lập tức náo nhiệt lên, không ít người lập tức sôi nổi bàn luận:
“ là Tiềm long bảng thứ tư nhân vật Từ Tiểu Bạch, nghe nói hắn lần này tới Hỏa Vân Thành là đi cùng Triệu Vô Cực, đúng là một đôi song tinh a. một người xếp thứ ba một người xếp thứ tư, đều có đánh bại nhất lưu cao thủ ghi chép, quả thật không hề đơn giản.”
“ lần này Thiên Tinh Nguyệt sợ rằng gặp phải đối thủ, không biết nàng có thể chiến thắng Từ Tiểu Bạch hay không, hay là sẽ bị đối phương đánh bại mà ủy thân cho hắn a!”
“ thật kích thích. cả hai người đều là tuấn nam mĩ nữ, vô cùng hợp nhau a, chẳng khác gì một đôi kim đồng ngọc nữ!”
“ta nhìn Thiên Tinh Nguyệt ở đây cũng đã đánh đến phát chán rồi, hi vọng Từ Tiểu Bạch có thể thuần phục thớt ngựa hoang này!”
Bên dưới ồn ào thảo luận, nhưng bọn họ cũng không dám nói lời gì ô ngôn uế ngữ, đơn giản bởi vì đây là phía trước Thiên gia. ai dám nói xấu Thiên Tinh Nguyệt chính là đang tìm đường chết.
Thiên Tinh Nguyệt thấy Từ Tiểu Bạch hai mắt lập tức sáng lên:
“ Tiềm long bảng xếp hạng thứ tư Từ Tiểu Bạch, ta nghe nói ngươi đã lâu. Hôm nay thật là hạnh ngộ!”
Từ Tiểu Bạch từ từ rút ra kiếm của mình nói ;
“ Thiên cô nương cũng là bậc nữ hiệp hiếm thấy, võ công không những cao cường còn là một mĩ nhân trăm dặm khó gặp, tại hạ cũng vô cùng vinh hạnh!”
Hai người tâng bốc nhau vài câu, Thiên Tinh Nguyệt ánh mắt bốc lên chiến ý chi hỏa nói:
“ vậy hôm nay ta nhất định phải thỉnh giáo võ công của Từ công tử rồi!”
“xin mời!”
Từ Tiểu Bạch vào thế, hắn đã sẵn sàng cùng Hỏa Vân Thành mạnh nhất đại gia tộc Thiên gia đại tiểu thư so chiêu, hắn cũng muốn xem xem Thiên gia truyền thừa có bao nhiêu thâm sâu, võ học có bao nhiêu ghê gớm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...