Thanh Vân Tông chính điện.
Hải Chiến Nghi đối mặt với Thanh Vân Tông mấy vị nội môn trưởng lão cao giọng nói:
“ các vị trưởng lão, Triệu Vô Cực mở ra Tiên Y phường không sai, nhưng hắn bán y phục lại cực độ tha hóa, bên trong đủ loại ngắn ngủn y phục, cùng đám ma tông đám kia dâm tiện nữ đệ tử y phục một dạng.
Loại này y phục sẽ khiến cho Thanh Vân Tông chúng ta trong mắt người khác bị xem thường, làm mất chúng ta danh môn đại phái uy nghiêm a!
Hơn nữa, hắn đường đường là trưởng lão con trai, lại là mang danh tiếng Thanh Vân Tông thiên tài luyện đan sư, không lo luyện đan, lại đi nghiên cứu bán cái gì nội y.
Đây quả thật là ném mặt của chúng ta a!
Thương nhân thân phận cũng chỉ so với bình dân cao một chút, Triệu Vô Cực đây là đang làm loạn a!
Các vị trưởng lão, nhất định không thể cứ để hắn như vậy làm càn, cái này Tiên Y phường không thể tiếp tục mở!”
ngồi trên nội môn trưởng lão chi vị lúc này ngoài Long Ngạo Thiên cùng Triệu Phi Dương đang bế quan ra, không hề thiếu một ai.
Sở Phi Huyền nghe thấy Hải Chiến Nghi vạch tội con trai mình hơi nhíu mày một cái.
Từ lúc Triệu Vô Cực bán mấy thứ kia, nàng đã sớm tưởng tượng ra sẽ có người đâm chọc, nhưng quan trọng là lúc nào mà thôi.
Không ngờ đám người này lại tới sớm như vậy, ngày hôm qua vừa mở, hôm nay đã lên tới.
Nếu là nàng, nàng nhất định sẽ chờ Triệu Vô Cực mắc lỗi gì đó, sau đó mới đem chuyện này đâm ra, để Triệu Vô Cực cùng một lúc tội càng thêm tội bị xử lí.
Đám người này lại vội vàng như vậy, xem ra còn chưa học được mấy cái bài học a!
Sở Phi Huyền nhẹ giọng lên tiếng:
“ cùng Ma tông tiện hóa nữ nhân đồng dạng? Ngươi thấy bọn hắn y phục mặc hở chỗ nào sao?”
Hải Chiến Nghi không cho là đúng:
“ không hề hở, nhưng làm gì có chuyện váy lại ngắn như vậy.
Cho dù là đám kia tiện hóa ma tông nữ nhân cũng không mặc ngắn như vậy váy.
Hơn nữa Triệu Vô Cực thân phận bây giờ đã rất nhiều người chú ý, hắn làm như vậy sẽ ảnh hưởng tới chúng ta Thanh Vân Tông hình ảnh, cái này chẳng lẽ không phải sao?”
Sở Phi Huyền cười lạnh:
“ ảnh hưởng hình ảnh? chúng ta đây đám này nội môn trưởng lão còn chưa lo lắng việc này, ngươi ở đấy lo bò trắng răng làm gì?
Triệu Vô Cực cho dù là mang tiếng thiên tài luyện đan sư, nhưng hắn chỉ ở trên một mức độ nào đó nổi tiếng mà thôi, còn chưa làm được đến mức có thể đại diện cả Thanh Vân Tông.
Hơn nữa, hắn bán y phục thì có vấn đề gì?
Người ngoài nhìn vào cũng chỉ thấy hắn bán y phục, cho dù muốn bới lông tìm vết thì thế nào?
Chẳng lẽ mọi người không có nhu cầu mặc nội y hay sao? Đã có nhu cầu đương nhiên sẽ có người bán.
Triệu Vô Cực chỉ là bán thứ mọi người cần mà thôi, hắn không làm, sau này cũng sẽ có người khác làm.
Cái này lợi ích, nếu để cho tông môn khác đạt được, không bằng để người của tông môn chúng ta đạt được.
Mỗi cái tu sĩ đều đang vì mình tài nguyên tu luyện mà bôn ba, Triệu Vô Cực đây cũng là đang vì mình tìm kiếm tài nguyên tu luyện mà thôi.
Hơn nữa hắn thuê cửa hàng trong Thanh Vân Tông cũng trực tiếp tạo thành lợi ích thực tế cho tông môn chúng ta, hai bên đều được lợi, ngươi còn muốn ý kiến cái gì? Hừ!”
Hải Chiến Nghi không chịu thua nói:
“ ngươi là mẫu thân của hắn, đương nhiên là muốn bao che cho hắn!”
Sở Phi Huyền liếc mắt nhìn Hải Chiến Nghi cười lạnh nói:
“ mẫu thân? bao che?
Ta chỉ đang nói sự thật mà thôi, ngươi cảm thấy ta bao che chỗ nào rồi?
Chỉ cần ngươi có thể kể ra chính xác tội lỗi của Triệu Vô Cực, hơn nữa cái này tội lỗi là có thực chất tính, mà không phải là dựa trên ngươi suy đoán, cái gì ảnh hưởng mặt mũi, cái gì làm mất mặt, đây chỉ là riêng ngươi ác ý cảm nhận mà thôi.
Ta cũng không cảm giác, Triệu Vô Cực bán ra y phục có cái gì không hợp quy củ cả!”
Hải Chiến Nghi nghẹn hòng nhìn Sở Phi Huyền tức giận:
“ ngươi...!”
Hắn muốn nói gì đó nhưng tạm thời bị nghẹn tới, chưa nghĩ ra, bởi vậy lập tức cầu cứu hắn sư phó.
“ các vị trưởng lão, chẳng lẽ các ngươi cảm thấy Triệu Vô Cực không làm gì sai hay sao?”
tuy là miệng hỏi tất cả mọi người nhưng ánh mắt liền nhìn về phía Hạ Chu, Hạ Chu cũng đã sớm hiểu ý gật đầu một cái nói:
“ quả thật có chút không thích hợp
Một cái nam nhân lại đi buôn bán mấy cái nữ nhân y phục, còn là nhạy cảm y phục, không hợp thuần phong mỹ tục!”
Hải Chiến Nghi nghe vậy lập tức vỗ mông ngựa:
“ Hạ trưởng lão anh minh!”
hai người là sư trò một người tung một người hứng như vậy đến cả Thái Nhất sắc mặt đều có chút quái lạ chứ đừng nói Bạch Vô Thường cùng La Thiên bên này.
Bạch Vô Thường ánh mắt đảo một vòng, cười nói:
“ tông quy cũng không có cái nào quy định đệ tử không được tự mình làm giàu kiếm tài nguyên tu luyện nha, cũng không quy định không được bán nội y.
Hơn nữa các ngươi có biết không, Triệu Vô Cực nhập nguyên liệu con đường chính là Thanh Vân Tông chúng ta phường thị
Đây cũng là gián tiếp xúc tác lên chúng ta buôn bán, đối với môn phái rất có lợi a!”
Bạch Vô Thường lời nói này Thái Nhất cảm giác rất hợp lí, bởi vì gần nhất hắn chưởng quản bảo khố Thanh Vân Tông, bên trong đan vân đan dược nhiều lên gấp mấy chục lần, hắn trong lòng đều sắp vui đến nở hoa.
Đây chính là Triệu Vô Cực luyện ra được, sau đó lại bán cho môn phái, lại dùng điểm cống hiến môn phái mua nguyên liệu a.
Thanh Vân Tông mua rẻ bán đắt, hiển nhiên ở chỗ này kiếm lợi không ít, cứ tiếp tục như vậy môn phái sẽ càng lúc càng giàu có mà thôi.
Bất kể là một cái môn phái hay gia tộc, buôn bán càng tấp nập chứng minh bọn hắn sinh ý càng thịnh vượng, chỉ cần không lỗ vốn buôn bán, như vậy sẽ chỉ càng lúc càng lớn mạnh.
Mà Thanh Vân Tông trước giờ đương nhiên không làm lỗ vốn buôn bán.
Hải Chiến Nghi lúc này trong lòng vô cùng khó chịu.
Đối mặt với Bạch Vô Thường cái này lão cáo già, rất khó chơi.
Hắn cùng đối phương giảng thuần phong mỹ tục, đối phương lại giảng tông quy.
Hắn bây giờ nếu giảng tông quy, đối phương chắc chắn sẽ cùng hắn giảng thuần phong mỹ tục.
Cái này trộm đổi khái niệm chiêu số chính là đám lão cáo già này thường sử dụng chiêu số, tuy cũ nhưng lại vô cùng hiệu quả.
Cho dù hắn có nói toạc thiên, chỉ sợ cũng không thay đổi được cái gì.
Đã vậy mượn một chút cơ hội này đả kích bọn hắn cũng được, dù sao trước đó hắn cũng đã biết rõ cái này không hề có gì thực tế tính sát thương
Hải Chiến Nghi lúc này cười lạnh nói:
“ đã Sở trưởng lão một mực bênh vực hài tử như vậy ta có thể làm sao được!
Nghe nói Triệu Vô Cực ở bên ngoài Tiên Y phường còn viết lên cái gì mà Triệu trưởng lão cùng Sở trưởng lão trăm năm ái tình không nguội bí mật, xem ra Sở trưởng lão ở trong này cũng có cái gì đó để người ta không thể nói bí mật đây!”
Sở Phi Huyền nghe vậy mặt xạm lại, thằng nhóc con Triệu Vô Cực, ngươi hại mẫu thân rồi.
Từ lúc Triệu Vô Cực đăng lên câu nói kia, Sở Phi Huyền cũng đã sớm biết sẽ có người cầm câu nói này trêu chọc nàng.
Nhưng ở trong miệng Hải Chiến Nghi vang lên quả thật vô cùng khó nghe.
Nàng khó chịu nói:
“ chẳng qua là Triệu Vô Cực mượn danh tiếng ta để gây chú ý mà thôi, hai người chúng ta phu thê tâm đầu ý hợp, mọi người đều biết, còn cần cái gì bí mật sao?
Ngược lại ngươi chẳng lẽ muốn biết bí mật của chúng ta?
Hắc hắc hắc, xem ra Hải sư đệ muốn có đạo lữ rồi nha.
Cũng đúng, đại đạo vô vọng, cô quạnh mấy chục năm cũng khó mà chịu nổi.
Đến lúc đó nếu như ngươi cùng đạo lữ tình cảm nguội lạnh, nhất định phải đến chỗ ta bên này, ta sẽ cùng ngươi giảng một chút bí mật nha!”
Hải Chiến Nghi nghe vậy sắc mặt bỗng nhiên biến âm trầm đáng sợ.
Hắn cùng Triệu Phi Dương Sở Phi Huyền là một lứa đệ tử.
Tu luyện trên đường đột phá chậm hơn bị thua trong tay bọn hắn chính là chỗ đau lớn nhất của hắn.
Bây giờ Sở Phi Huyền không những đâm chọc việc tu luyện của hắn còn đâm chọc hắn không có lão bà, quả thật là làm người tức giận.
Hải Chiến Nghi cũng không phải Tống Thư Sơn, hắn không thể bị người mắng còn nhẫn nhịn được chờ cơ hội trả thù, lập tức rống to:
“ Sở Phi Huyền, ngươi..!”
còn chưa kịp nói hết câu, sư phụ của hắn Hạ Chu liền biết không ổn quát lớn:
“ Hải Chiến Nghi, chuyện này kết thúc ở đây thôi! Ra ngoài!”
Hải Chiến Nghi có chút không cam lòng nhìn về hắn sư phó, sau đó lại nhìn về Sở Phi Huyền, cuối cùng cắn răng một cái:
“ ta cáo lui trước!”
Sở Phi Huyền nhìn Hải Chiến Nghi rời đi trong lòng cười lạnh:
“ chỉ một chút này trình độ cũng muốn cùng ta so chiêu? quả thật là tự tìm đường chết.
Có điều cái kia tiểu khả ái cùng tiểu nội nội mặc vào quả thật rất xinh đẹp nha.
Chờ Phi Dương xuất quan, nhất định phải cho hắn một cái kinh hỉ, vắt kiệt hắn! Ha ha ha!”
P/s: truyện sáng tác cũng không có mấy cái viết được 1000 chương nha, cảm ơn các đạo hữu đã ủng hộ!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...