Hệ Thống Đánh Giấu Hoành Điếm Của Diễn Viên Quần Chúng


Sử Quốc Thắng tới Hoành Điếm đã mười mấy năm, lúc ban đầu cũng mong muốn trở thành một diễn viên, muốn khám phá việc đời, chẳng qua về sau bởi vì một lần ngoài ý muốn có cơ hội, khiến hắn tiến vào đoàn phim làm nhân viên, một lần làm chính là mười mấy năm, thu nhập của hắn tuy không phải rất cao, nhưng so với diễn viên quần chúng bình thường thì ổn định hơn nhiều, ở nhà trọ Vân Mộng cũng ở đã nhiều năm, đối với nơi này, đối với Hoành Điếm đều có cảm tình.

Nhà trọ Vân Mộng người tới lại đi, hắn lại mỗi năm đều có thể tổ chức sinh nhật ở đây.

Hắn uống một ngụm, lần nữa nâng chén cười nói: “Tôi cũng không nhắc nữa, tôi đã ở Hoành Điếm nhiều năm, hôm nay chúng ta ăn mừng cho Thịnh Hạ, mới đến Hoành Điếm hai tháng ngắn ngủi thôi đúng không? Là có thể lên làm diễn viên cận cảnh, tiền đồ vô lượng nha.

Cố gắng mà làm, mấy năm nay tôi đã thấy rất nhiều diễn viên quần chúng nhiều, Thịnh Hạ, tôi xem trọng cô!”
Thịnh Hạ giơ ly lên, tất cả mọi thứ hôm nay dù là thông qua phỏng vấn, hay là mọi người nhiệt tình đều làm cho trong lòng cô cảm động không thôi.

“Cảm, cảm ơn mọi người.


Cô cũng không biết nên nói cái gì, trong lòng có thiên ngôn vạn ngữ, lại chỉ có thể nói ra hai chữ cảm ơn.

Trần Văn Vân từ trong mắt cô thấy được một tia nước mắt, cô ấy cũng hiểu được Thịnh Hạ không dễ dàng.


Kỳ thật không cần cô nói thêm cái gì, bản thân cũng biết, Thịnh Hạ có thể đi đến hôm nay đã rất không dễ dàng, thời điểm cô vừa tới Hoành Điếm, 1 tháng tiền thuê nhà đều giao không nổi, mà hiện giờ đã có thể ở Hoành Điếm đứng vững gót chân, hết thảy điều này, đối với một cô gái mới từ nông thôn lên mà nói có bao nhiêu khó khăn, Trần Văn Vân đều biết rất rõ ràng.

Cô ấy cũng nâng chén, giúp Thịnh Hạ che lấp qua đi: “Được rồi, cái gì cũng không cần phải nói, tới, chúng ta uống xong một này, liền bắt đầu ăn đi!”
Mọi người thực mau liền chuyên chú với mĩ vị của nồi lẩu.

Nhậm Lâm Sâm nhịn không được thở dài: “Ai, lại đến nghỉ hè, mỗi năm vừa đến nghỉ hè công việc đều ít đi, gần đây tôi đều không lấy được lần diễn nào, chuẩn bị dứt khoát về nhà một chuyến thăm cha mẹ.


Sử Quốc Thắng nhìn về phía hắn: “Lão Nhậm, anh không phải vẫn luôn đóng mấy vai diễn đặt biệt sao? Gần nhất đây này cũng không có công việc?”
Nhậm Lâm Sâm gật gật đầu: “Anh nhìn xem hôm nay, phim kháng chiến cả ngày phơi ở ngoài, mặt trời chói chang, đoàn phim cũng sợ xảy ra chuyện cho nên rất nhiều đoàn phim quyết định nghỉ hè liền không làm việc, bọn họ nghỉ ngơi, đương nhiên tôi liền không tìm được công việc.


Sử Quốc Thắng đối với tình huống này cũng là biết được, hắn nói: “Anh trở về một chuyến cũng tốt, qua tháng 9 lại đến, đoàn phim khởi động máy lại nhiều trở lại.


Đặng Tử Hân vẫn luôn không nói chuyện, vừa nghe nói tình huống này, sắc mặt đều thay đổi, cô ta mở miệng hỏi: “Cái gì? Nghỉ hè đoàn phim khởi động máy sẽ ít đi sao? Vậy suất diễn của diễn viên quần chúng chẳng phải là càng ít?”
Sử Quốc Thắng: “Đúng vậy, tôi cũng vừa biết, hiện tại phỏng chừng đã có chút dấu hiệu, sau này, đoàn phim sẽ càng ít đi, lão Nhậm diễn vai đặc thù đều chịu ảnh hưởng, nghỉ hè diễn viên quần chúng sẽ càng nhiều, mà công việc lại ít đi, đương nhiên sẽ ảnh hưởng lớn hơn nữa.


Lời này vừa nói ra, không chỉ có Đặng Tử Hân, Thịnh Hạ cùng Diêu Vi Vi trong lòng cũng trầm xuống.

Thịnh Hạ còn không có kịp vui vẻ vì mình trở thành diễn viên cận cảnh, liền nghe thấy cái tin tức này.

Diêu Vi Vi liền càng uể oải, cô không giống Đặng Tử Hân cùng Thịnh Hạ, cô còn chưa qua phỏng vấn diễn viên tiềm năng đây, các cô ấy tốt xấu còn có cơ hội tốt hơn, mà cô chỉ có thể cùng những diễn viên quần chúng khác cạnh tranh, có thể báo diễn thành công mới có một ngày 108 tệ, nếu sau này số lượng suất diễn ít hơn mà nói, chẳng phải là sinh hoạt phí của cô đều kiếm không được?
“A…… Vậy nên làm sao bây giờ đây?” Diêu Vi Vi lẩm bẩm nói.

Trần Văn Vân; “Những diễn viên quần chúng nghỉ hè thường sẽ tìm công việc khác làm, đi các tiệm tìm một công việc tạm thời.


Như vậy qua nghỉ hè lại có thể tiếp tục diễn.


Diêu Vi Vi trước mắt sáng ngời: “Chị Vân, quán ăn của chị còn cần người không? Nếu không thì em ở tiệm của chị làm nha.


Trần Văn Vân lắc đầu: “Tiệm của chị hiện tại không có nhiều việc, thuê không được nhiều người như vậy, nếu không chị hỏi giúp em một chút Quản lão bản ở lầu 4, anh ấy ở Hoành Điếm có nhiều cửa hàng, công việc kinh doanh rất lớn, nói không chừng anh ấy có thể cho em việc làm.


Nhậm Lâm Sâm nhỏ giọng nói: “Với thái độ của Quản lão bản đối với chị Vân, nếu chị Vân tự mình đi nói anh ấy sẽ không cự tuyệt, việc này khẳng định liền thành công.


Trần Văn Vân trừng mắt liết hắn một cái, hắn lập tức không dám ríu rít.

Diêu Vi Vi phảng phất như tìm được cứu tinh: “Oa, vậy thật tốt quá đi! Chị Vân em yêu chị! Con người chị thật tốt quá!”
Nghe xong mọi người thảo luận, Thịnh Hạ trong lòng vốn dĩ còn có chút vui vẻ cùng đắc ý đều tan thành mây khói, cô cứ cho rằng chính mình thông qua phỏng vấn diễn viên tiềm năng, thu nhập sẽ so với lúc trước tốt hơn rất nhiều, không nghĩ tới vừa lúc gặp nghỉ hè, đoàn phim ít hơn ngày thường, công việc cũng sẽ tương ứng giảm bớt, có lẽ thu nhập còn không bằng trước kia đâu.

Cho nên cũng không có gì đáng giá kiêu ngạo, còn cần phải tiếp tục nỗ lực mới được.

Sau khi ăn xong, Thịnh Hạ ở lại cùng Diêu Vi Vi dọn dẹp rửa bát.


Diêu Vi Vi lặng lẽ hỏi: “Thịnh Hạ, cậu có muốn suy xét cùng mình làm công không? Nghe nói Quản lão bản sinh ý làm rất lớn, hẳn là cũng không thiếu chỉ một vị trí, nếu là cậu không báo diễn được thì làm sao bây giờ? Nếu không chúng ta cùng đi làm nha.


Thịnh Hạ nói: “Tạm thời mình không suy xét đi làm công, mình chính là vì muốn làm diễn viên mới đến Hoành Điếm, nếu đi làm công mà nói chẳng phải là không tiến mà lùi sao, mình lại kiên trì một thời gian, nếu thật sự sinh hoạt khó khăn, thì sẽ giống như cậu vậy, nghĩ cách tìm một việc làm thêm nuôi sống chính mình.


Diêu Vi Vi thở dài: “Ai có thể ngờ là như thế này đâu……”
Chị Vân hiệu suất rất cao, vào ban đêm liền tìm Quản lão bản nói ra sự tình của Diêu Vi Vi, Quản lão bản không nói hai lời, trực tiếp để Diêu Vi Vi khi nào thích hợp thì đến một nhà hàng mà hắn mở để làm việc, làm một ngày thì lấy tiền lương một ngày.

Diêu Vi Vi nghĩ dù sao trời nóng như vậy, báo diễn rất khó, dù cho có báo danh được nhưng phơi dưới ánh mặt trời cũng không dễ dàng, dứt khoát ngày hôm sau liền đến trong nhà hàng đi làm.

Còn Thịnh Hạ thì hết thảy như cũ, ở trong nhóm báo diễn.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui