“Thịnh Hạ, em cứ như vậy mà đi phỏng vấn sao?” Trần Văn Vân trên dưới đánh giá Thịnh Hạ một phen, ánh mắt bắt bẻ hỏi.
“Đúng thế, làm sao vậy?” Thịnh Hạ không hiểu ra sao.
“Làm sao vậy, em cư nhiên cứ như vậy đi phỏng vấn, đương nhiên không được! Liền tính ỷ vào tuổi trẻ, cũng đừng để mặt mộc ra ngoài chứ, trang điểm nhẹ một chút đi phỏng vấn là tốt nhất, như vậy có thể làm cho em ở trong đội ngũ càng bắt mắt hơn chút, hơn nữa lúc sau nếu thông qua, quay video tự giới thiệu cũng sẽ có tinh thần hơn một ít, nhìn ăn ảnh hơn nữa.
”
“Trang điểm…… chị Vân em tốt nhất là đừng trang điểm đi thôi.
”
Một phương diện là trì hoãn thời gian, còn phương diện khác là cô cũng không biết trang điểm, trên tay cô chỉ có mẫu dùng thử mỹ phẩm dưỡng da lần trước chị Vân cho cô, căn bản cũng không đồ trang điểm, nếu đi ra ngoài tìm người khác trang điểm mà nói, cũng không biết hiệu quả ra sao, hơn nữa không chừng muốn trì hoãn rất nhiều thời gian.
Thịnh Hạ vẻ mặt cự tuyệt, vừa định đi, nhưng lại bị chị Vân kéo trở lại.
“Tới đây, chị trang điểm cho em, cùng chị đi lên đây.
”
Thịnh Hạ bất đắc dĩ, chỉ phải tùy ý cho cô ấy lăn lộn.
Không thể không nói, tay nghề của chị Vân thật đúng là rất tốt, toàn bộ lớp trang điểm vô cùng thoải mái thanh tân lại tinh tế, rất thích hợp với sự nóng bức của mùa hạ này.
“Hộp phấn phủ này em cầm đi, nếu lát nữa em xếp hàng mà ra mồ hôi nhiều, sợ bay lớp trang điểm thì có thể phủ lên một lớp phấn.
”
“Cảm ơn chị Vân!”
Thịnh Hạ nói lời cảm ơn, vừa muốn đi, Trần Văn Vân còn ở phía sau lải nhải thêm: “Lúc phỏng vấn không cần khẩn trương, nhớ rõ trên mặt luôn mỉm cười là được.
”
“Em biết rồi.
”
Nhìn Thịnh Hạ xuống lầu, Trần Văn Vân mới ý thức được hôm nay bản thân mình có chút dong dài.
Ai, sao lại thế này, không thể hiểu được liền rất chú ý đến tình huống của Thịnh Hạ……
Trần Văn Vân cảm thấy rất kỳ quái, nhà trọ có nhiều người như vậy, như thế nào mà cô liền chỉ để ý đến Thịnh Hạ trưởng thành đây?
Suy nghĩ một hồi lâu, Trần Văn Vân cũng đã nghĩ cẩn thận, kỳ thật cô có chút đem Thịnh Hạ trở thành bản thân mình lúc vừa mới đến Hoành Điếm, lúc trước cô cũng là như thế này tựa như nghé con mới sinh không sợ cọp, nghẹn một hơi mà lao về phía trước, chỉ tiếc, sau này cô không thể vượt qua chướng ngại trong lòng, không tiếp tục làm diễn viên được cũng thành nỗi đau cả đời của cô.
Nhìn Thịnh Hạ từng chút một hướng về phía trước, nội tâm cô dường như cũng được đến một chút an ủi.
Hy vọng…… Thịnh Hạ có thể đi xa hơn cô năm đó.
Lúc này Thịnh Hạ đã dần đi đến phía trước đội ngũ xếp hàng, tham gia phỏng vấn diễn viên tiềm năng, bài kiểm tra thứ nhất là chiều cao và cân nặng.
Chiều cao cần vượt qua 163 centimet, cân nặng từ dưới 100 cân mới có thể tiến vào giai đoạn phỏng vấn tiếp theo, điều này cùng tiêu chuẩn lúc trước Thịnh Hạ nghe được từ Diêu Vi Vi thì không giống nhau, Diêu Vi Vi nói cho cô nữ sinh 158 centimet là đủ rồi.
Xem ra, tiêu chuẩn diễn viên cận cảnh dần dần được nâng cao.
Lúc nữ sinh xếp hàng phía trước Thịnh Hạ cởi giày chuẩn bị đi lên, lại bị nhân viên công tác nhắc nhở: “Vớ cũng phải cởi ra.
”
“Vớ này tôi mang chính là loại tất chân rất mỏng.
”
“Vậy cũng không được, dựa theo quy định, đến đi chân trần mới được đo chiều cao.
” Nữ sinh bất đắc dĩ, đành phải đem vớ cũng cởi ra.
Nhân viên công tác sau khi đo chiều cao xong liền nói: “Thật xin lỗi, chiều cao của cô không đạt tiêu chuẩn, không thể tiếp tục tham gia những phỏng vấn phía sau, cô từ cửa bên này đi ra ngoài đi.
”
Nữ sinh mặt đỏ bừng, tựa hồ cảm thấy rất không cam lòng.
“Tôi…… Tôi ngày thường đo chiều cao chính là 163 cm mà! Xin hỏi lão sư, rốt cuộc tôi còn chênh lệch bao nhiêu?”
Nhân viên công tác nói: “Kém 1.
5 cm.
”
Nữ sinh nói: “Tại sao lại như vậy, chiều cao của tôi thật sự đủ tiêu chuẩn, không tin nếu không cô đo lại giúp tôi đi.
”
Nhân viên công tác cũng không có cự tuyệt, giúp cô ấy đo lại lần nữa, nhưng là thật đáng tiếc, chiều cao của cô vẫn là không có đạt tiêu chuẩn.
Cái này làm cho Thịnh Hạ xếp hàng phía sau đều cảm thấy tiếc nuối thay cô ấy, thì ra phỏng vấn diễn viên cận cảnh nghiêm khắc như vậy!
Có lẽ việc đo chiều cao thật sự rất nghiêm ngặt , so với ngày thường đo ra kém hơn một chút cũng có khả năng.
Rốt cuộc đến phiên Thịnh Hạ, cô đi chân trần đứng lên trên, nhân viên công tác rất nhanh liền nói: “Chiều cao đạt tiêu chuẩn, cô qua bên kia xếp hàng, chờ vào phỏng vấn nhé.
”
Oa, rốt cuộc thông qua kiểm tra thể chất, Thịnh Hạ đi đến phía trước, cảm giác chính mình giống như đang chơi một trò chơi vượt cấp nào đó, qua được một ải, vẫn có những ải khác đang chờ cô.
Quy trình phía sau Thịnh Hạ đều đã nghe Diêu Vi Vi nói qua, Thịnh Hạ bị an bài cùng một tổ với những người có chiều cao tương tự nhau, cô trộm nhìn thoáng qua mấy nữ sinh cùng tổ, các cô ấy lớn lên đều thật xinh đẹp, điều này làm cho trong lòng cô có chút khẩn trương.
Mọi người đều thực ưu tú, cô thật đúng là không nhất định sẽ được tuyển.
Cũng không biết đợi bao lâu, một tổ này của Thịnh Hạ mới rốt cuộc tiến vào phòng phỏng vấn, trong phòng có vài vị lão sư đang ngồi.
Một nhóm diễn viên quần chúng này tố chất đúng là đều tốt hơn không ít so với lần trước, vừa rồi có vài nhóm người nhưng bọn họ một người cũng chưa thông qua được, mà một nhóm này thật rõ ràng đã khiến cho mọi người trước mắt sáng ngời.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...