Vốn dĩ Đặng Tử Hân đứng ở vị trí chính giữa, đây chính là vị trí tốt nhất a, sau khi cô ta đi rồi, đứng bên cạnh cô ta lúc nãy là một cô gái tên Trâu Vũ Phỉ đang mừng thầm trong lòng.
Đây là một cơ hội tốt a!
Trâu Vũ Phỉ bất động thanh sắc mà hướng chính giữa xê dịch.
Ánh mắt đạo diễn đảo qua đám diễn viên quần chúng, sau khi nhìn qua hai lần lại dừng ở trên mặt Thịnh Hạ, duỗi tay ra chỉ: “Cô, đến phía trước đứng.
”
Thịnh Hạ sửng sốt, này…… Không phải là đang nói cô đi?
Vẫn là Diêu Vi Vi phản ứng mau, đẩy cô một phen: “Cậu mau qua đi, đạo diễn gọi cậu đó.
”
Thịnh Hạ đi ra phía trước, đạo diễn đem Trâu Vũ Phỉ vừa chiếm được vị trí chính giữa đẩy ra, đem Thịnh Hạ nhét vào: “Cô liền đứng ở chỗ này đi, quan sát nam chính, không được thất thần, nghe theo phó đạo yêu cầu mà làm các động tác biểu tình, nghe hiểu không?”
Thịnh Hạ gật gật đầu: “Hiểu.
”
Kỳ thật đạo diễn cũng chỉ là ngựa chết coi như ngựa sống mà chữa, chẳng qua tùy tay bắt một người đi lên cho đủ số, nhìn xem hình ảnh có thể tốt hơn lúc trước một chút hay không.
Sau khi thư kí đánh bản, mọi người một lần nữa căn cứ theo phó đạo diễn yêu cầu mà bắt đầu làm các loại phản ứng.
Kỳ thật công việc của diễn viên quần chúng cũng vô cùng buồn tẻ, cứ như vậy máy móc mà lặp lại mấy biểu tình cùng động tác.
Không nghĩ tới một vòng này quay chụp xong, đạo diễn đang xem qua máy theo dõi liền tuyên bố thông qua.
Ngay cả phó đạo diễn đều cảm thấy rất kỳ quái, đi đến máy theo dõi trước nhìn nhìn.
Quả nhiên, cảnh quay lần này, diễn viên quần chúng đứng ở phía trước ít phân tâm hơn, phản ứng của mọi người tựa hồ cũng sinh động hơn rất nhiều.
Lại nhìn kỹ, cô gái đứng ở chính giữa kia trên mặt cảm xúc phi thường đầy đủ, vô luận là khinh thường phỉ nhổ, hay là khen ngợi, thậm chí là khi mang biểu cảm hoa si, đều có vẻ vô cùng tự nhiên.
Hơn nữa hình tượng khí chất của cô cũng tương đối xuất chúng, hình ảnh nhìn qua tức khắc cảnh đẹp ý vui.
Làm cho đoạn cảnh diễn này cũng đều sinh động lên.
Phó đạo diễn nhịn không được cảm khái, cho nên nói làm đạo diễn cũng không dễ dàng, phải có được diễn viên tốt mới có thể ra hiệu quả.
Chỉ là…… Đừng nói diễn viên quần chúng, ngay cả diễn viên phụ, có đôi khi biểu hiện đều rất cay đôi mắt.
Trận diễn này kết thúc, trải nghiệm ngắn ngủi làm diễn viên cận cảnh của Thịnh Hạ cũng kết thúc, cô mặc vào quần áo dân phụ bình thường, tiếp đó vẫn như cũ mà đi dạo trên phố đóng hết suất diễn của diễn viên quần chúng bình thường.
Thịnh Hạ cũng không nghĩ nhiều, làm một phông nền tốt là nghĩa vụ của một diễn viên quần chúng đủ tư cách, sau khi nghỉ ngơi một lúc, Thịnh Hạ lại tiếp tục quay cuồng giữa một vòng công tác.
【 Tít ——】
【 Hệ thống kiểm tra đo lường thấy công tác diễn viên quần chúng lần này đã hoàn thành.
】
【 Bởi vì ký chủ trong quá trình quay chụp cảm xúc đầy đủ, thái độ nghiêm túc, đạt được tán thành của đạo diễn, chất lượng công tác lần này được điểm: A.
】
【Khen thưởng giá trị may mắn đã phát: Đạt được đãi ngộ được thêm suất diễn khi làm việc.
】
【 Đã được ngắt âm, hoàn thành.
】
“Ai, vừa rồi cô gái đứng ở giữa khi diễn cảnh xem náo nhiệt kia ở đâu?” Mới vừa kết thúc công việc, diễn viên quần chúng còn chưa giải tán hết, phó đạo diễn liền gân cổ kêu lên.
Diêu Vi Vi cùng Thịnh Hạ đang nói chuyện phiếm, nghe được lời này, Thịnh Hạ quay đầu lại, chẳng lẽ phó đạo diễn gọi cô?
Chỉ là, một cô gái khác đã dẫn đầu đi qua, Thịnh Hạ nghĩ thầm, khả năng là mình nghe lầm đi.
Diêu Vi Vi cũng có chút nghi hoặc: “Khoan, cô gái đứng ở giữa, vừa rồi còn không phải là cậu đứng ở chính giữa sao, vì cái gì người kia cũng đi qua?”
Trâu Vũ Phỉ hôm nay thật sự là quá không cam lòng, rõ ràng nữ sinh cầm di động chụp lén đi rồi, vị trí chính giữa nên đến phiên cô ta, không nghĩ tới đạo diễn lại gọi người khác tiến vào.
Hơn nữa, cô gái này cũng không phải người khác, chính là người trước đó vài ngày ở đoàn phim《 sơn hà cẩm tú 》 được đạo diễn chọn diễn thay thế cho vũ nữ bị thương.
Cái cơ hội kia…… Rõ ràng phải là của cô ta!
Cô ta cũng có thể xem một lần là có thể nhớ kỹ động tác, chỉ tiếc cô ta không có thể xem xong hoàn chỉnh một lần mà thôi.
Nếu để cô ta diễn, cô ta còn có khả năng vũ đạo, tuyệt đối sẽ nhảy tốt hơn nhiều so với Thịnh Hạ !
Chuyện này vẫn luôn làm Trâu Vũ Phỉ canh cánh trong lòng, cũng kích thích cô ta, làm cô ta lập chí nhất định phải thông qua lần phỏng vấn diễn viên tiềm năng này.
Vô cùng may mắn chính là cô ta thật sự thông qua phỏng vấn, trở thành một diễn viên tiềm năng, tuy rằng lúc sau nhận được thông báo diễn kỳ thật cũng không nhiều, nhưng lần này vẫn là làm cô ta thuận lợi báo diễn, trải nghiệm được đãi ngộ hoàn toàn khác với diễn viên quần chúng bình thường.
Hôm nay ở phim trường, Trâu Vũ Phỉ lại gặp được diễn viên quần chúng làm thế thân cho vũ công bị thương lần trước, làm cho cô ta ngoài ý muốn chính là cô gái kia thế nhưng vẫn chỉ là một diễn viên quần chúng bình thường!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...