Buổi sáng nội dung công việc tương đối đơn giản, Thịnh Hạ đóng vai người qua đường đi mua sắm, ở trên phố đi dạo, ngẫu nhiên đi đến trước những gánh bán hàng rong chọn lựa, mặc cả, trò chuyện hai câu.
Tuy nói là việc rất đơn giản, lại cũng muốn tận lực biểu hiện tự nhiên một chút, không cần phân tâm cũng không cần nhìn đông nhìn tây, nhìn chằm chằm các diễn viên chính hay camera.
Đến buổi chiều, nhiệm vụ công tác của cô lại thay đổi, nam chính ở một căn phòng trên tầng hai lớn tiếng đàm luận, mà nhóm diễn viên quần chúng đến ở dưới lầu căn cứ theo đạo diễn yêu cầu làm ra một ít động tác, tỷ như phát ra âm thanh, chỉ chỉ trỏ trỏ, sau đó lại tản đi.
Lúc này, mấy người diễn viên tiềm năng liền bị an bài đứng ở phía trước đám người, các cô ấy đứng đối diện với máy quay, vừa vặn có thể được quay chụp đến, mà Đặng Tử Hân cũng ở bên trong này.
Mà thân là diễn viên quần chúng, Thịnh Hạ cùng Diêu Vi Vi chỉ có thể đứng ở hàng phía sau.
Diêu Vi Vi có chút nhụt chí mà nói: “Ai…… Lúc trước nếu mình cũng có thể thi đậu diễn viên tiềm năng thì tốt rồi, loại thời điểm này mình cũng có thể đứng phía trước, cũng có thể có màn ảnh.
”
Thịnh Hạ an ủi nói: “Không có việc gì, chúng ta nỗ lực hơn nữa, chắc chắn sẽ có cơ hội.
”
Diêu Vi Vi thở dài: “Mình tới Hoành Điếm cũng đã mấy tháng, vừa mới bắt đầu mình cũng cho rằng chính mình có cơ hội, chính là Thịnh Hạ…… Cậu nhìn xem đi, nơi này chính thực tế như vậy, camera chỉ biết vây quanh diễn viên chính để quay, không phỏng vấn được lên diễn viên tiềm năng, liền một chút màn ảnh đều không chen vào được……”
Thịnh Hạ còn muốn lại khuyên thêm vài câu, nhưng đã bắt đầu quay, cô liền chuyên tâm đóng phim, mà bên cạnh Diêu Vi Vi bởi vì quá buồn bực khuôn mặt vẫn luôn xụ xuống, đạo diễn một kêu một tiếng cắt, cô ấy liền lập tức đi ra ngoài tìm địa phương râm mát nghỉ ngơi.
Đạo diễn đối với cảnh quay vừa rồi vẫn là không hài lòng, hôm nay diễn viên quần chúng cũng không ít, nhưng mà cảm xúc của mọi người đều không quá cao, quay chụp ra hình ảnh cũng không tốt lắm.
Mấy người diễn viên tiềm năng bên cạnh nữ chính biểu hiện cũng không đạt yêu cầu, một đám người hoặc chính là nóng lòng biểu hiện, bắt chướt người khác diễn, hoặc là chính là nhìn đông nhìn tây, vừa thấy liền không đúng trạng thái.
Ngay cả hình tượng…… Trong màn ảnh nhìn cũng không đủ xinh đẹp.
Chính là cái loại vừa nhìn thoáng qua liền biết đây là diễn viên quần chúng, vừa thấy liền biết là bị kéo qua góp cho đủ số, đôi mắt, động tác không có diễn, cũng không đúng trạng thái.
Đạo diễn càng xem càng cảm thấy tức giận, đem trưởng nhóm tìm tới mắng một hồi: “Cậu tìm đến những thứ dưa vẹo táo nứt gì đây, một người dễ coi đều không có.
Trên mặt cũng không có được biểu cảm gì, rốt cuộc có thể diễn kịch hay không ? Diễn viên nào cũng đều như vậy!”
Nhóm trưởng cúi người đưa qua cho đạo diễn một điếu thuốc, đạo diễn tâm phiền ý loạn xua xua tay: “Đừng làm những chuyện vớ vẩn này nữa, chính cậu nhìn xem những hình ảnh này khó coi cỡ nào.
”
Nhóm trưởng vừa định xin lỗi hai câu, đem việc này đẩy qua đi, hôm nay tìm tới đích xác đều là người mới, phỏng chừng biểu hiện có nhiều điểm không tốt lắm, bất quá điều này bình thường cũng không phải vấn đề lớn gì, diễn viên tiềm năng không phải vẫn là diễn viên quần chúng sao, suất diễn của diễn viên quần chúng, yêu cầu cao như vậy làm cái gì?
Nhưng nhóm trưởng còn không có cơ hội mở miệng, đạo diễn đã đứng phắt dậy, sải bước đi qua, một tay liền đem điện thoại của một diễn viên tiềm năng trong đám người hất bay.
“Vừa rồi tôi đã nói, không được chụp ảnh quay video! Cô là bị điếc hay là ngốc? Nghe không hiểu tiếng người sao?”
Đặng Tử Hân vừa định cầm điện thoại ra quay chụp, không nghĩ tới còn không có bắt đầu quay đã bị đạo diễn phát hiện.
Cô ta sợ tới mức mặt trắng bệch, khẩn trương đến nỗi nói không ra lời.
Trưởng nhóm cũng sợ tới mức chạy nhanh tới: “Cô sao lại thế này! Vừa rồi không phải đã nhắc nhở qua không cho quay chụp sao? Nhanh chóng xin lỗi đạo diễn đi! Thất thần làm gì!”
Trưởng nhóm vừa nhắc nhở, Đặng Tử Hân cũng phản ứng lại, nhanh chóng liên thanh nói: “Thực xin lỗi thực xin lỗi, tôi nhất định sẽ không tái phạm!”
Sự tình phát sinh quá nhanh, tất cả mọi người đều vô cùng bất ngờ, Thịnh Hạ đứng ở hàng phía sau cũng bị hoảng sợ.
Diêu Vi Vi hừ lạnh một tiếng: “Mình đã sớm nói qua, cô ta quay lén mà không kiêng nể gì như vậy, sớm muộn gì cũng lật xe, bây giờ thì sao, bị phát hiện.
Về sau cô cũng phải cẩn thận, đừng bị cô ta kéo xuống nước, loại người này, liền sợ cô ta vì nổi tiếng mà không từ thủ đoạn.
”
Lúc này, đạo diễn quát: “Cô ra đứng ở phía sau đi.
”
Đặng Tử Hân lòng tràn đầy ủy khuất, thật vất vả nhận được cảnh diễn, ăn mặc trang phục xinh đẹp như vậy, hóa trang đẹp như vậy, nếu là màn ảnh có thể lên TV mà nói, lúc sau cô ta còn có thể đem cái màn ảnh này cắt xuống đưa vào đoạn video ngắn của mình.
Bây giờ bị an bài đến phía sau, nơi nào còn có cơ hội lộ mặt trước ống kính? Này không phải cùng đãi ngộ với diễn viên quần chúng bình thường hay sao?
Chỉ là…… Việc đã đến nước này, cô ta còn có thể làm sao bây giờ đâu, chỉ có thể nhận mệnh.
Chỉ cầu cho chuyện này mau chóng qua đi, trưởng nhóm không cần nhớ rõ quá lâu, không cần liên lụy cô ta về sau tiếp tục nhận diễn thì tốt rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...