Hệ Thống Đang Báo Hỏng

Ân triển cười tủm tỉm: “Tức phụ làm ta mê mẩn quá rồi”

Khi Ân Triển biết tin tức, thì hắn đang trên đường tìm người.

Phản ứng đầu tiên của hắn là lấy máy liên lạc gọi điện thoại, dặn Đường Du hôm nay đừng về trường học, sáng mai hắn đích thân đưa cậu về. Đường Du luôn rất nghe lời hắn, gật đầu. Ân Triển cười khen cậu ngoan, tắt máy rồi từ từ nheo mắt lại.

“Điều tra xem tin này là do ai truyền ra.”

Phó tướng nhanh chóng truyền mệnh lệnh xuống, liếc mắt nhìn vẻ mặt của thiếu tướng, biết hiện nay mọi người đang điên cuồng thích thiếu tướng, lúc này lộ ra thật không đúng dịp, ngẫm nghĩ nói:

“Thật ra cũng không  rắc rối lắm đâu, học viện quản lý chặt chẽ, người ngoài không vào được, bên trong còn có giáo sư, phu nhân chắc hẳn sẽ không có việc gì?”

Ân Triển nói: “Ừ, có việc là người khác.”

Phó tướng: “…”

Ân Triển nói:

“Bị thương nặng cũng đỡ, nếu giết người chắc chắn sẽ bị bắt giam vào tù, lúc thả ra dị năng sẽ bị áp chế, dị năng giả cấp cao áp xuống với dị năng giả cấp thấp cơ bản không đáng kể, còn dễ cho cậu ấy giết người hơn, tùy tiện chém vài người, cả đời khỏi ra ngoài.”

Phó tướng: “…”

Nói nhảm, thiếu tướng phu nhân chỉ là không thích để ý người khác thôi, vẫn rất ngoan!

Ân Triển sờ sờ cằm, cười nói: “Đến lúc đó ta cũng chém vài người luôn, vào tù cùng cậu ấy, thuận tiện yêu đương trong đó, tốt hơn so bên ngoài nhiều.”

Phó tướng: “…”

Phó tướng nói: “Thiếu tướng ngài nói chơi thôi đúng không?!”

Ân Triển đương nhiên chỉ nói là chơi, cùng lắm thì hắn có thể mang bà xã ở bên cạnh tự mình dạy dỗ, khỏi sợ bọn họ mãi chẳng gặp được nhau. Nghĩ xong hắn bình tĩnh hơn, mở trang web nhìn đề tài hiện nay đang nóng sốt.

Tiêu đề của người đăng tin là: Cố Ngạn, tôi biết hai người vẫn chưa đăng ký.

Nội dung viết: “Cố Ngạn, tôi thật sự thực thích anh, tôi nghĩ rất nhiều người đều hiểu tình cảm điên cuồng của tôi dành cho anh,anh tựa chiến thần bất khả chiến bại, xứng đáng được tất cả mọi người ngưỡng mộ, thậm chí phải trả bằng mạng sống của họ, thật ra từ trước ngày khai giảng học viện quân sự tôi đã chú ý đến anh; anh cùng một chàng trai trông rất thân mật, tôi những tưởng đó là em trai của anh mà thôi, cho đến hôm thấy anh nhìn cậu ấy dưới khán đài và rồi nói những lời kia, tôi mới biết là không phải…”

Đoạn sau đều là cảm nhận trong lòng sau khi biết được chuyện này, bi thương khiến người đồng cảm, sau đó bắt đầu nói đến chuyện khác, ý đại khái là gã thường sẽ quan sát chàng trai kia, biết cậu ấy rất xuất sắc, biết cậu ấy tính tình hơi cáu kỉnh, cũng biết cậu ấy vẫn chưa thành niên, hai người có lẽ vẫn chưa đăng ký.

Chủ topic viết: “Cố Ngạn, tôi rất sợ vừa thức dậy hai người đã đăng ký, mặc dù tôi nói điều này là rất ích kỷ và rất ti bỉ không biết xấu hổ, nhưng có thể cầu xin anh chậm một chút, tôi nhất định sẽ trở nên thật xuất sắc, đủ để đứng bên cạnh anh…”

Đoạn sau càng viết càng trữ tình, càng viết càng đáng thương, Ân Triển nhanh chóng đọc hết, mặc dù không còn tiết lộ thêm thông tin  gì của Đường Du, nhưng nhiêu đó cũng đủ khơi lênlòng hiếu kỳ cho mọi người, mọi người xem lại video quay các học sinh phát lại nhanh chóng nhắm được mục tiêu, liền moi ra được thông tin của Đường Du.

“Mặt mũi coi như thanh tú, nghe nói là sinh viên mạnh nhất năm nhất, hình như còn hạng nhất huấn luyện quân sự?”

“Tôi phắc nội dung cuộc thi quân huấn của chúng ta là trận đánh lần trước của ông xã đó, ăn gian à!”

Hồng thủy mãnh thú: “Cái gì mà ăn gian? Thiếu tướng phu nhân vốn rất mạnh, đó chính là sự thật!”

“A a a a bọn họ còn chưa đăng ký, bây giờ chỉ đang yêu đương thôi? Hừ, nhìn chả có tướng phu thê! Sớm muộn cũng chia tay!”

Hồng thủy mãnh thú: “Nói xàm, thiếu tướng phu nhân và thiếu tướng rõ ràng rất xứng đôi!”

“Comment trên kia tức giận thế, là chính chủ à?”

Hồng thủy mãnh thú: “Mới không phải chính chủ!”

Phía dưới bình luận kiểu gì cũng có, một phần là chướng mắt Đường Du, nói cậu không xứng với ông xã,mong mỏi cậu nhanh chóng nhường vị trí, một số khác thì khá lý trí hơn, cảm thấy chỉ cần là thiếu tướng thích, nên chúc phúc cho bọn họ.

“Thích một người không phải hy vọng hắn hạnh phúc à? Thật không hiểu tâm lý một số người ra sao nữa.”

“Nói chứ không ai cảm thấy tỏ tình trước mặt mọi người như thế thật không còn gì ngọt ngào hơn à? Độc thân cẩu tổn thương vô cùng!”

“Đúng, bất ngờ không kịp đề phòng bị cho ăn bánh gato!”

“Xì, nhất định là bình dấm chua đó không thích nghe chúng ta gọi ông xã, bắt ông xã nói như vậy, chờ ông xã chán nó rồi, cho nó tha hồ khóc!”

Ân Triển nhìn hai bên cãi nhau, kéo nhanh xuống phía dưới, kết quả thấy có theo chiều hướng mới, không biết là ai bới ra đoạn video vài tháng trước.

“Tui đã nói nhìn quen lắm, dù sao khí chất này rất đặc biệt, rất dễ dàng lưu lại ấn tượng, thật đúng là cậu ấy hả? Chuyện phú nhị đại lúc trước ai còn nhớ không?”


“Ai u đờ mờ, quá tàn nhẫn!”

“Chờ chút, tôi nhớ rõ sau đó có người nói cậu ấy 15 tuổi đã bị cha ném vào Cổ Duy Độ , việc này là thật hay giả? Còn nữa, nam thần vừa ra không bao lâu, sau đó lập tức đi đánh giặc, như thế sao bọn họ lại quen nhau?”

“Á đù lượng tin tức hôm nay nhiều quá, chờ chút…”

Tranh luận càng ngày càng gay gắt, mọi người không ngừng suy luận, tổng hợp lại tất cả manh mối hiện nay, cuối cùng cho ra cái kết luận: chắc chắn cậu trai cũng từ Cổ Duy Độ ra, mà phú nhị đại lúc trước nói không chừng chính là ông xã bọn họ!

“Á đù ngất mất, cậu ấy mới nhiêu tuổi mà đã qua cửa?”

“100 điểm cho màn diễn biến thần kỳ này, tát mặt quá đã rồi, chủ thớt không phải muốn trở nên xuất sắc à? Có bản lĩnh cũng dạo một vòng  trong Cổ Duy Độ  đi a ha ha ha!”

“Đúng, còn có mấy người lúc nói không xứng ha ha ha ha ha!”

Những lời châm biếm mỉa mai sau đó giảm đi nhất thời, Ân Triển xem thấy rất hài lòng, thầm nghĩ fans của hắn không phải toàn não tàn, cũng có người lý trí, nhưng mà hiện giờ việc Đường Du từ Cổ Duy Độ  ra chỉ có một vài cấp cao biết, giờ đây bị lộ ra ngoài, sau này người ôm các loại mục đích tiếp cận Đường Du chỉ sợ không ít, này cũng là một vấn đề.

Ân Triển nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ, chìm vào suy tư, một lát sau nghe thấy phó tướng nói tra IP của chủ topic, vị trí là một tiệm net ở thủ đô, đối phương hình như mời hacker, biết chặn tìm kiếm.

Hắn nói rằng: “Lượt dùng gần nhất thì sao?”

Phó tướng nói: “Đang điều tra.”

Ân Triển nói: “Điều tra những con phố quanh đó. “

Hắn dừng một chút, bổ sung nói: ” Ngoài ra cậu kiểm tra cho tôi hoạt động gần đây của mấy người này.”

Nói xong, hắn chỉ thị cho phó tướng những người của An gia, về phần  những thứ tiếp xúc gần đây, người có khả năng động thủ đều có dính líu tới gia tộc, nếu những người đó không phải chủ topic, hắn sẽ tự mình điều tra phía sau những người này.

Tốc độ quân sự rất là nhanh, phó tướng truyền đạt xong mệnh lệnh, mười phút sau Ân Triển đã cầm được tư liệu trên tay. Hắn xem hình ảnh theo dõi được cắt ra, thầm nghĩ quả nhiên như thế, hắn trước còn ngạc nhiên nếu đã gặp được hắnở trường học, sao lại không đến tìm hắn xin chụp hình nói chuyện, thì ra tất cả là bịa đặt.

Phó tướng nhìn chằm chằm người trên ảnh theo dõi chùm kín mít không lộ mặt mũi, hỏi: “Thiếu tướng ngài biết gã?”

Ân Triển cười tủm tỉm gật đầu: “Em trai của bà xã ta, mệt gã nhọc công chạy đến thủ đô đăng tin.”

Phó tướng: “…”

Thù thật sâu mà!

Ân Triển liên lạc cha hắn, nói cho ông biết người tung bài viết là An Tiêu, nhờ ông tìm vài người dội nước bẩn lên nhà họ An, trọng điểm là làm nổi bật bà xã hắn đáng thương như thế nào, người họ An đáng ghét thế nào. Cha Cố cũng đang lo lắng vì chuyện này, nghe vậy vô cùng tức giận, nhanh chóng ra lệnh, chuyện phú nhị đại lúc trước chỉ là tin lá cải, mọi người xem qua rồi quên, còn chuyện bây giờ lại liên quan đến Cố thiếu tướng, người quan tâm nhiều hơn nữa, lần này An gia tha hồ nổi bật.

Đường Du hoàn toàn không biết, kết thúc trò chuyện với Vân Hồng cùng ca cậu thì đến phòng bếp làm cơm tối, sau khi ăn xong thì đi tắm rửa, nhàm chán xem TV một lúc, rồi trở lại phòng ngủ.

Khi Ân Triển trở về chỉ thấy tức phụ đang nằm ngủ say trên giường, người này bình thường lạnh lùng, nhưng sau khi ngủ lại thật ngoan ngoãn, giống như tiểu Bạch Trạch lúc trước. Hắn nhìn đắm đuối một hồi, cũng nhanh chóng tắm rửa, lên giường ôm lấy cậu.

Đường Du hầu như đã dưỡng thành phản ứng theo bản năng, trong mơ hồ nhận thấy hắn đến gần, chủ động lăn vào trong ngực của hắn. Ân Triển ôm chặt cậu, hôn một cái lên trán, rồi cũng ngủ thật nhanh —— từ khi ở quốc gia quy luật, chứng mất ngủ của hắn đã giảm bớt, hiện nay không cần thuốc cũng khỏi.

Một đêm yên tĩnh, ngày hôm sau trời đổ mưa.

Đường Du bị đánh thức bởi tiếng mưa, mở mắt ra thấy trong phòng ngủ mờ tối, cậu vẫn chưa tỉnh hẳn, dựa vào trong ngực của ca cậu, bỗng giật mình cúi đầu, phát hiện áo ngủ không biết bị cởi từ bao giờ, lúc này làn da hai người dán chặt vào nhau, cảm xúc mềm mại nhẹ nhàng.

Đường Du: “…”

Ân Triển cảm thấy được cậu nhúc nhích, giam người vào trong lòng, nhẹ nhàng vuốt ve thân thể rồi nhấm nháp vành tai cậu. Đường Du vội vàng rụt cổ, ca cậu giữ lấy trêu chọc một hồi, chẳng mấy chốc đã nổi lên cảm giác, cả người nóng nực không thôi. Ân Triển hoàn toàn tỉnh giấc, xoay người đè cậu xuống:

“Cần lên lớp tiết đầu không?”

Đường Du gật đầu.

Ân Triển liếc mắt nhìn đồng hồ, khó chịu hầm hừ.

Đường Du cố gắng bình phục hô hấp, chui vô góc yên lặng nhìn hắn.

“… Hôm nay tạm buông tha cho ngươi.”

Ân Triển đè cậu lại xoa nắn, hôn cậu một hơi, rời giường làm bữa sáng cho cậu. Đường Du liếc thấy quần lót của ca cậu phồng lên, vội vàng quay đi, một lát sau mới nhớ ra một việc, rửa mặt xong đi tìm hắn:

“Người đi ra tìm được chưa?”


Ân Triển cười cười: “Tìm được, ngươi đoán là ai?”

Đường Du định nhắc lại câu hôm qua đã đoán, nhưng nhìn vẻ mặt ca cậu, hỏi lại: “Là gia tộc của chúng ta?”

Ân Triển ừ một tiếng: “Là Lăng Mâu.”

“Lăng Mâu?” Đường Du kinh ngạc: “Vậy cậu ta đâu?”

Ân Triển lười biếng nói: “Bị ta đập một trận, xách cậu ta ra khỏi nhà, mang về quân đội.”

Sao ca lại đánh cậu ấy?

Lời nói đến bên miệng Đường Du dạo qua một vòng, nghĩ lại tình hình ngày hôm qua, thức thời mà nuốt trở vào, bắt đầu nghĩ đến việc Lăng Mâu thông quan, cảm thấy cũng không bất ngờ chút nào. Lúc đó Lăng Mâu làm thơ liên tục không ngừng, hầu như là một ngày một bài, sau đó được ca và cậu giúp đỡ kiếm thêm không ít điểm số, còn thiếu một ít thì cậu ta sẽ nhanh chóng kiếm đủ thôi, hơn nữa Lăng Mâu rất có thiên phú trên phương diện đánh đấm, được ca cậu đích thân dạy dỗ lâu như vậy, tiến bộ rất nhanh chóng.

Cậu hỏi: “Quân đội sắp xếp thế nào?”

Ân Triển đem bữa sáng bưng lên bàn: “Hôm nay ngươi sẽ biết.”

Hai người ăn cơm xong, ngồi xe đến học viện.

Ân Triển trước tiên đánh tiếng cho học viện, rồi cho xe chạy thẳng vào, bởi vì vẫn còn mưa, hắn đưa Đường Du đưa tận khu dạy học, giờ phút này là lúc người đông đúc, người xung quanh nhìn thấy thấy Đường Du từ trong xe bước xuống, chậm một nhịp, đồng loạt nhìn người chỗ điều khiển, nhanh tay chụp mấy tấm ảnh, đăng stasus nói: ni mã a, mới sáng sớm đã bị ép ăn cẩu lương rồi!

Status của gã nhanh chóng được lan truyền, mọi người đợi cả đêm đều không thấy thiếu tướng lên tiếng thì biết thiếu tướng đây là muốn hoàn toàn công khai, có điềubài postsau một đêm không ngừng chuyển đổi, thái độ của họ đã thay đổi một chút, không quá khích như trước nữa.

Về phần học sinh ở học viện, một phần bọn họ biết Đường Du một lời không hợp sẽ đánh người, hình ảnh cậu đánh gãy xương em trai mình thật sự rất khủng khiếp, không ai dám tìm phiền phức, một phần khác là xem được thông tin tối hôm qua, biết cả nhà Đường Du đều là cực phẩm, vô cùng thương xót cho cậu, bây giờ nhìn thấy cậu, chỉ muốn đến xoa đầu an ủi.

Đường Du hứng đủ kiểu ánh mắt mang các ý nghĩa không rõ ràng rảo bước vào phòng học, toàn bộ hành trình khuôn mặt đều dửng dưng.

Vân Hồng đi đến gần: “Cậu không sao chứ?”

Đường Du rất bình tĩnh: “Không có việc gì.”

Vân Hồng quan sát một lúc, phát hiện bạn cùng phòng thật sự không có việc gì, thầm nghĩ không hổ là phu nhân thiếu tướng, gã định nói cái gì khác, chỉ thấy phu nhân bỗng nhiên nhìn vể phía cửa lớp, nên cũng tò mò mà nhìn theo, thấy giáo viên hướng dẫn cùng một vị thiếu niên có khuôn mặt lạnh lùng bước vào phòng học.

“Trước khi lên lớp tôi giới thiệu một bạn học mới, bởi vì trong nhà có việc nên cậu ta bỏ qua quân huấn, bây giờ mới đến, sau này mọi người phải sống chung hòa thuận.”

Giáo viên hướng dẫn nói xong nhìn về phía thiếu niên, ra hiệu cho cậu ta tự giới thiệu, người sau nhìn chung quanh một vòng, nói:

“Tôi họ Lăng, Lăng Mâu, chào mọi người.”

Mọi người thấy cậu ta thậ là đẹp trai, đều vô cùng hoan nghênh. Giáo viên hướng dẫn thấy thế cũng ra hiệu cho giáo viên bắt đầu dạy, xoay người rời đi, Lăng Mâu thì mặc kệ ánh mắt của mọi người đi đến ngồi xuống bên cạnh Đường Du, vươn tay ôm lấy cậu.

Mọi người: “=口=”

Cậu muốn bị thiêu chết à thiếu niên?!

Vân Hồng phản ứng đầu tiên, vội vàng kéo bạn cùng phòng lại gần mình: “Cậu làm gì đó?”

Lăng Mâu lạnh lùng nhìn gã, kéo người trở về. Vân Hồng đương nhiên không chịu, vừa định kéo Đường Du sang, ngay sau đó phát hiện trên người bạn cùng phòng phát ra tia lửa, hai người đồng thời buông tay.

Mọi người lập tức phấn khởi, nghĩ thầm nổi giận đi nổi giận đi, đốt đốt đốt!

Nhưng để cho người ta ngoài ý muốn là, Đường Du không hề nổi giận, vẫn lẳng lặng ngồi đó, làm cho mọi người vô cùng ngạc nhiên. Lăng Mâu không để ý xung quanh tò mò quan sát, hỏi:

“Cậu ta là ai?”

Đường Du nói: “Bạn cùng phòng của tớ.”

Lăng Mâu gật đầu, cẩn thận đánh giá Đường Du, nhớ đến tối hôm qua Ân Triển nói Đường Đường bị dị năng ảnh hưởng, dẫn đến tính cách thay đổi khá nhiều, quả nhiên là thật. Vân Hồng lúc này mới tỉnh lại, hỏi:

“Hai người… quen à?”

Đường Du lên tiếng trả lời, thấy giáo viên nhìn qua đây, bắt đầu chú tâm nghe giảng.


Tiết đầu tiên là học tri thức cơ bản, tiết thứ hai là phần thể dục.

Topic ngày hôm qua tranh cãi ầm ĩ, nhưng dù là người ủng hộ hay phản đối, có một việc học viện nhất định phải xem trọng, đó chính là nói cậu ăn gian trong kỳ khảo hạch.

Huấn luyện viên chịu trách nhiệm giảng dạy nhìn bọn họ, nói việc khảo hạch trong đợt quân huấn chủ yếu là đoàn đội phối  hợp, vẫn chưa khảo hạch năng lực cá nhân, bởi thế muốn tăng thêm một cuộc thi, nhưng thực chất trong lòng mọi người đều hiểu là liên quan đến việc ngày hôm qua, lặng lẽ nhìn Đường Du.

Huấn luyện viên nói:

“Nội dung cuộc thi rất đơn giản, trongthời gian quy định nội tránh thoát sự đuổi giết của trùng nhân, sống sót là đủ tư cách, giết được càng nhiều trùng nhân, thành tích càng cao. “

Gã dừng một chút, bổ sung nói: “Lần này sử dụng trùng nhân cao cấp có hình người.”

Mọi người đồng thời hít lạnh một hơi.

Huấn luyện viên còn chu đáo nói: “Xét thấy các bạn đều là dị năng giả cấp thấp, tốc độ và công kích của trùng nhân cao cấp sẽ được hạ xuống.”

Vẻ mặt của mọi người vẫn vô cùng thê thảm, trùng nhân cũng phân chia cấp bậc, càng lên cao càng lợi hại, trùng nhân cao cấp phải là dị năng giả vương cấp hoặc hồn cấp mới đáng bại được, dù cho có giảm xuống cũng rất khủng khiếp có được hay không!

Huấn luyện viên hỏi: “Ai thử trước?”

Mọi người quay mặt nhìn nhau, kế tiếp đồng thời nhìn về phía Đường Du, Đường Du không để ý, tiến lên nói: “Tôi trước.”

Huấn luyện viên gật đầu, ra hiệu cậu chọn vũ khí. Đường Du liếc mắt nhìn, phát hiện có kiếm, bèn chọn một thanh thuận tay, rảo bước vào phòng mô phỏng, nhìn thấy trước mắt là một khu rừng rậm rạp, làn gió thổi nhẹ qua gò má, cảm giác rất chân thực.

Mọi người nhìn màn hình, khôngnhịn được mở máy thông tin, dự định quay video.

Lúc này Đường Du đã gặp trùng nhân thứ nhất, đối phương là một cô giá xinh đẹp, nếu bỏ qua cánh tay giống như bọ ngựa, thì sẽ là cảnh đẹp ý vui. Ả ta nhìn cậu, cười đa tình lẳng lơ:

“Cậu bé  ~ tôi…”

Đường Du không đợi cô nói hết câu, phóng lên nhanh như chớp, từ chính giữa bổ thẳng xuống.

Mọi người: “…”

Hung bạo!

Đây chỉ là trùng nhân cấp thấp, Đường Du chỉ một kiếm đã thoải mái giải quyết, vẩy đi huyết dính phía trên tiếp tục đi. Sau khi cậu khôi phục kí ức, sự công kích sắc bén cũng khôi phục, không cần né tránh, ngược lại chủ động đi tìm trùng nhân, chém liên tục giống như cắt rau, ngay cả dị năng cũng chẳng cần dùng.

Cậu nhanh chóng gặp được trùng nhân cao cấp, tốc độ và tấn công của đối phương thực sự đáng sợ,  nhưng vẫn thua kém Hoàng kim thú, Đường Du không chút áp lực, vẫn không sử dụng khả năng, chỉ dựa vào thanh kiếm sắc bén chém nó thành từng khúc.

Mọi người: “=口=”

Móa nó, trùng nhân cao cấp yếu ớt như vậy hả, sao bọn họ lại không biết!

Đường Du bước qua thi thể của nó đi vào sâu trong rừng cây, gặp trùng nhân thì giết, dần dần cảm thấy linh hồn như đang sục sôi, khoái cảm đã lâu quay về, công kích tăng mạng, thậm chí trùng nhân cao cấp ở trước mặt cậu không đánh nổi ba chiêu.

Mọi người quay video mà tay run rẩy, đờ ra nhìn màn hình, thầmnghĩđây là đơn phương ngược sát có được không nha! Mạnh đến nỗi không khoa học rồi?

Thời gian cuối cùng cũng vang lên tiếng “đinh” chấm dứt, trong rừng tràn ngập thi thể, ngoài hai con trùng nhân trung cấp, còn lại đều bị Đường Du làm thịt, mà sỡ dĩ hai con kia không chết không phải do Đường Du không đủ thời gian, mà bởi vì chúng nó có chỉ số thông minh khá tốt, sợ hãi đào hố trốn vào, lúc này mới tránh được một kiếp —— mọi người tỏ vẻ vô cùng hiểu.

Đường Du giết rất thoải mái, thong thả đi ra phòng mô phỏng.

Trên người cậu lệ khí rất nặng, phát hiện xung quanh vô cùng yên tĩnh, không để ý liếc nhìn bọn họ, tất cả mọi người đột nhiên sợ  hãi về lui về phía sau, sợ cậu ngay cả bọn họ cũng chém.

Lăng Mâu cũng trố mắt nhìn, sau khi hoàn hồn lập tức liên hệ Ân Triển:

“Anh nói thật đi, Đường Đường có phải bị cái gì kích thích hay không, hay là quy luật làm gì cậu ấy rồi?”

Ân Triển trả lời rất nhanh: “Sao thế?”

Lăng Mâu bèn tìm Vân Hồng hỏi video, phát qua cho hắn xem. Ân Triển nhìn thấy nhớ đến chuyện xưa, ánh mắt sâu xa, vuốt ve gò má cậu trong video. Lăng Mâu thấy hắn nửa ngày không trả lời, gửi tin hỏi:

“Xem xong chưa? Có gì muốn nói không?”

Ân Triển cười tủm tỉm gõ chữ: “Ừ, tức phụ làm ta mê mẩn quá rồi.”

“…”

Lăng Mâu lạnh lùng tắt máy thông tin. Cậu ta thấy Đường Du sau khi trả lại vũ khí đến bên cạnh mình, khí tức quanh thân dần dần nhạt đi, vỗ vai cậu:

“Sau này có chuyện gì bực bội thì nói cho tớ, tớ giúp cậu.” Cậu đừng tự mình ra tay, không tốt cho kẻ khác đâu.

Đường Du ừ một tiếng.

Lăng Mâu lại vỗ vai cậu,nhìn thấy phòng mô phỏng đã được phục hồi các dữ liệu ban đầu, là người thứ hai tiến vào.

Kiếm thuật của cậu ta không biến thái giống Đường Du, nhưng đối phó trùng nhân cao cấp cũng không thành vấn đề, một đường giết sạch, khiến cho mọi người khiếp sợ không thôi, sau đó lại nghĩ đến cậu ta và Đường Du hình như rất thân quen, không khỏi bắt đầu hoài nghi có phải cậu ta cũng từ Cổ Duy Độ  ra.

Tiết thể dục trôi qua lúc nào chẳng hay, không hề ngạc nhiên khi Du lại đạt hạng nhất, người của chiến đấu hệ đứng bên cạnh Đường Du, nên đem video tung lên trên mạng, ngay lập tứckhiến một đám người sửng sốt.


Dị năng đại lục lấy cường giả vi tôn, mọi người biết cậu còn tuổi còn trẻ đã thông qua được Cổ Duy Độ, bây hiện giờ lại thấy công kích sắc béncủa cậu, bỗng nhiên chỉ muốn quỳ liếm.

“Phắc, hèn chi được nam thần nhìn trúng!”

“Mọi người phát chậm nhìn thử, lúc cậu ấy giết trùng nhân vậy mà còn cười nha, tính cách quỷ súc này cách màn hình còn cảm nhận được, mém chút nữa là tôi quỳ rồi!”

“Tôi đã quỳ!”

“Cái gì mà quỷ súc, rõ ràng là yêu nghiệt nữ vương có được không! Não bổ hình ảnh cậu ấy lúc ở trên giường, bưng cái mũi ngã xuống đất không dậy nổi.”

Video vừa phát, người phản chiến lại nhiều thêm. So sánh thi An Tiêu khá thê thảm, danh tiếng của gã bị hủy sau việc này, mà bởi vì Giang thiếu lại nhớ mãi không quên Đường Du, mỗi lần nhìn thấy gã đều thấy gai mắt, thỉnh thoảng còn chỉnh đốn gã một trận, đến nỗi khiến cho gã muốn tạm thời nghỉ học.

Cha mẹ An vốn là không biết việc làm gần đây của gã, sau đó cha An mới biết được, giận dữ nói:

“Mày coi mày đã làm cái gì!”

An Tiêu nín thinh, khi gã xem hết video làm rõ, càng nghĩ càng không cam lòng, suy nghĩ mượn tay fan hủy hoại Đường Du cũng càng ngày càng nhiều, thế nên mới đến thủ đô, ai biết được lại bị phát hiện.

“Cha nghĩ, không bằng mày cũng vào Cổ Duy Độ  đi.” Cha An nói.

Đây là việc sau khi ông cùng con trai lớn đoạn tuyệt vẫn nghĩ đến, con trai út được ông thương yêu từ nhỏ đến lớn, sau này đi ra được chắc chắn sẽ hiếu thảo với ông, đến lúc đó trở thành dị năng giả cấp thần, người khác đều phải kỉnh nể ông ba phần, chỉ tiếc vẫn luôn bị phản đối.

Quả nhiên mẹ An thốt lên:

“Đi Cổ Duy Độ  làm gì? Nơi đó người làm sao có thể vào?!”

Cha An nói: “Lúc tên bất hiếu kia đi bà cũng đâu có phản đối?”

Mẹ An lắc đầu nguầy nguậy, bà sẽ không để cho con trai của mình đi đến nơi đó. An Tiêu nghe bên kia không biết đã cãi nhau bao nhiêu lần âm thầm cắt đứt cuộc gọi.

Lúc này đây, gã xem video vừa mới được tung ra, ánh mắt dần dần nóng lên, nghĩ thầm đây là kết quả rèn luyện từ Cổ Duy Độ  à? Từ nhỏ đến lớn gã đều mạnh hơn thằng phế vật đó, nếu ngay cả tên phế vật đều có thể thông qua, gã cũng có thể, dù sao gã cũng chẳng muốn đi học, không bằng đi Cổ Duy Độ, chờ gã đi ra, xem ai còn dám xem thường gã!

Nghĩ thế rồi, gã liền nộp đơn xin nghỉ học, bắt đầu điên cuồng huấn luyện, chuẩn bị chờ khi Cổ Duy Độ  mở thì  đi vào.

Đường Du hoàn toàn không biết người nào đó vì cậu mà đưa ra quyết định vĩ đại, vẫn tiếp tục việc học của mình. Ân Triển chú ý mấy ngày, phát hiện không xảy ra chuyện gì, mới cảm thấy yên tâm. Hiện giờ Lăng Mâu thức tỉnh dị năng thuộc tính băng, Vân Hồng lại là thuộc tính thủy, tuy rằng Lăng Mâu ngẫu nhiên sẽ thoát tuyến, nhưng ở phương diện nhìn người vẫn khá tốt, có bọn họ ở bên cạnh tức phụ, chắc sẽ không có vấn đề gì.

Gần đây sinh viên năm tư tốt nghiệp có một trận đấu kết hợp, hắn muốn đến xem, thuận tiện chọn vài người, tạm thời không thể gặp tức phụ, trước khi rời khỏi cũng gọi thông báo trước với cậu, nói cho cậu biết chắc khi các cậu mở đại hội thể dục thể thao thì hắn có thể trở về.

Đường Du gật đầu nói đã biết, sau khi kết thúc trò chuyện bèn cùng Lăng Mâu đến nhà ăn, hỏi:

“Cho nên bọn họ không phải là không ra được, mà là đang bận hướng dẫn người mới?”

Lăng Mâu nói: “Ừa, hai người kia với nhóm dã đoàn cũng đã chuyển đến gia tộc của chúng ta, nói muốn cùng phó đoàn ra một lúc.”

Đường Du ồ một tiếng, quét mắt nhìn sang, phát hiện Chu thiếu gia đang ở phía trước chờ bọn họ, mặt không đổi sắc hỏi:

“Muốn bị đánh?”

Chu thiếu gia đang học năm thứ ba, nhưng lại sợ vị sinh viên mới này muốn chết, run giọng nói:

“Cậu cậu cậu dù cậu có đánh chết tui, tui… tui cũng không bỏ cuộc!”

Đường Du không vui nheo mắt, Lăng Mâu thấy thế giữ cậu lại không cho ra tay, vén tay áo đập cho người ta một trận. Chu thiếu gia khóc thét bỏ chạy, mấy ngày sau gã lại đến chắn đường Đường Du, kết quả lại bị Lăng Mâu đập tiếp một trận chỉ đành khóc chạy đi. Tiếp đó vài lần vẫn kiên cường đến chắn đường bọn họ, dần dà Lăng Mâu thành thói quen cứ thấy gã là đập.

Một thời gian sau có một ngày cả hai tình cờ gặp nhau tại dãy phòng học, Chu thiếu gia vẻ mặt trắng bệch, run rẩy đi đường vòng. Lăng Mâu không để ý gã, cứ đi tiếp. Chu thiếu gia rất ngạc nhiên, mong chờ đi qua hỏi cậu ta có phải sau này sẽ không đánh mình nữa đúng không. Lăng Mâu liếc gã, đè cậu lại đập một trấn,  Chu thiếu gia lại òa khóc bỏ chạy.

Quần chúng vây xem: “…”

Mày xem mày  tiện hay không?

Từng ngày trôi qua, đã đến ngày học viện quân sự tổ chức đại hội thể dục thể thao, Đường Du vốn là không tính báo danh, nhưng thực lực của cậu quá mạnh, ủy ban thể thao tìm đủ mọi cách thuyết phục, ngay cả giáo viên hướng dẫn cũng đến, cậu đành đi báo danh, thuận tiện bị kéo đi phụ đạo cho học sinh lớp mình.

Lăng Mâu luôn đi theo cậu, chậm rãi đến sân vận động, kết quả lại không thấy bóng người, không khỏi bước lên nhìn thử. Lăng Mâu nhìn quanh quất:

“Bọn họ đâu?”

“Không biết…”

Đường Du mới nói được một nửa, trực giác nguy hiểm khiến cậu vô thức kéo Lăng Mâu né sang phía khác, bên tai vang lên tiếng răng rắc, trong phút chốc mặt đất phía sau đóng thành băng.

Hai người vội vã nhìn lên, thấy một vài bóng đen nhanh chóng lóe lên từ phòng dụng cụ, chỉ trong chớp mắt đã bao vây bọn họ, Đường Du cảm nhận được dao động năng lượng trên người bọn họ, biết tất cả đều là dị năng giả cao cấp trở lên. Cậu nhìn thấy mấy thi thể hình dáng quen thuộc nằm trong phòng dụng cụ, phát hiện là bạn học của cậu, nhìn người trước mặt:

“Bọn bây muốn làm gì?”

Mấy tên kia không trả lời, lập tức xông lên tấn công bọn họ.

Hai người vội vàng né tránh, đợt công kích này khiến trong lòng họ giật mình, những người này… Là muốn giết bọn họ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui