Trường Lạc một lần nữa mở mắt ra, cô chính là nhìn thấy một gương mặt non nớt, khả ái trước mặt mình, lại giống như đang sợ sệt mà nhắm chặt mắt.
Cô lại nhìn lên bàn tay mình đang giơ lên giống như chuẩn bị giáng xuống gương mặt trắng hồng xinh xắn của cô bé đứng đối diện cô.
Đây lại là kiểu tình huống gì đây?
Trường Lạc vừa rồi bị hệ thống dịch chuyển nhanh chóng, chỉ thấy cơ thể mình thoáng cái biến mất rồi lại xuất hiện ở thế giới này.
Nhất thời còn chưa nắm được cốt truyện, khó mà biết được tình huống bây giờ là gì.
Chỉ có thể từ từ quan sát trước đã.
Ngay khi cô còn đang đờ người ra liền thấy một cậu thanh niên cao ráo chừng hơn 1m7 từ bên trong đi ra.
Cậu ta liếc thấy cánh tay đang giơ trên không trung của cô, lại nhìn sang cô bé đang đứng run rẩy một chỗ thì không khỏi nhíu mày.
Đi tới liền giãn chân mày, khôi phục dáng vẻ ôn hòa, bình thản mà lên tiếng nói với cô.
"Mẹ có gì thì cứ trút giận lên con.
Hoa Hoa còn nhỏ, chưa hiểu chuyện, mong mẹ bỏ qua cho em ấy lần này ".
Lời của cậu thiếu niên vừa dứt, Trường Lạc lập tức liền hóa đá ngay tại chỗ.
Cái gì? Có phải vừa rồi cô nghe nhầm không? Thằng...thằng nhóc này vậy mà gọi cô là mẹ!
Không được, không được! Nhất quyết là không được! Cô cần hỏi rõ hệ thống.
" Hệ thống, mi nói chuyện này là như thế nào đây? Sao ta lại có con chứ? Còn lớn như thế này? Không lẽ, mi vậy mà lại cho ta xuyên vào một người phụ nữ đã có tuổi? ".
Trường Lạc khóe mắt giật giật, nụ cười vặn vẹo ở trong đầu không ngừng chất vấn hệ thống.
Hệ thống lúc này chỉ biết cười gượng, nhỏ nhẹ giải thích với cô.
[ Cái này sao có thể.
Thân thể nguyên chủ mà cô xuyên vào không già đâu, an tâm.
Còn về hai người này, gọi cô là mẹ cũng có nguyên do.
Dù sao thì bọn họ cũng không phải con ruột của cô ].
Không phải con ruột? Vậy thì có thể là gì?
Trường Lạc gạt bỏ suy nghĩ sang một bên, nghiến răng ken két gằn từng chữ với hệ thống.
" Hệ thống mi tốt nhất là tí nữa truyền tống cốt truyện rõ ràng cho ta! ".
Hệ thống nó cảm nhận được một tầng khí lạnh lẽo bao quanh cơ thể nó, không khỏi rùng mình một cái.
Kí chủ, cô có thể ăn nói nhỏ nhẹ được hay không? Nó cũng rất dễ nhạy cảm đó!
Trường Lạc nhìn tình hình, bây giờ còn chưa biết cốt truyện như thế nào.
Cũng không muốn tùy tiện đánh người.
Thôi thì cứ đuổi hai con người này đi trước đã.
Vừa rồi cậu ta gọi cô là mẹ, vậy cô có phải cũng nên xưng...Haizz, nghĩ đến bản thân là thiếu nữ xuân sắc, vậy mà giờ lại bị người khác gọi là mẹ.
Nghĩ thế nào cũng thấy khó chịu.
"Cậu...cậu cùng cô bé này, hai đứa đi ra ngoài đi, đừng làm phiền mẹ nữa ".
Thôi thì trước hết cứ xưng đại đi.
Võ Đoàn Khởi nghe thấy Trường Lạc nói vậy, không khỏi cảm thấy nghi ngờ trong lòng, lại bày ra vẻ mặt thoáng kinh ngạc.
Người phụ nữ này hôm nay bị làm sao vậy? Ngày bình thường đều xưng " mày", gọi "tao".
Còn nói ra lời chửi rất khó nghe với cậu và Hoa Hoa.
Sao hôm nay lại xưng với cậu ta là " mẹ ".
Mặc kệ người phụ nữ này có vấn đề gì, trong mắt cậu ta chính là cực kì chán ghét người phụ nữ này.
Dương Hoa Hoa mở mắt thấy bản thân không bị làm sao cả.
Vẻ mặt ngây thơ quay sang liếc nhìn Võ Đoàn Khởi, gọi một câu.
" Anh Đoàn Khởi!".
Võ Đoàn Khởi nhân lúc người phụ nữ kia chưa đổi ý liền nhanh chóng mang Dương Hoa Hoa rời đi chỗ khác, biến mất khỏi tầm mắt của Trường Lạc.
Lúc này trong phòng khách nhỏ chỉ còn lại mỗi Trường Lạc cô.
Cô ngồi xuống ghế sofa, đưa tay xoa nhẹ mi tâm, trong đầu liền nói với hệ thống.
" Nói đi! Cốt truyện? ".
Chỉ nghe âm thanh cứng ngắc của hệ thống vang lên.
Tiến hành truyền tống cốt truyện
Trường Lạc chỉ cảm thấy một cỗ đau đầu nặng trĩu, giống như đầu bị một tảng đá đè nặng lên vậy, đau đớn dai dẳng một hồi liền truyền vào đầu tất tần tật mọi thông tin về thế giới này.
Thân phận mà Trường Lạc xuyên vào là một nhân vật nữ phụ pháo hôi không được tốt số trong truyện.
Nguyên chủ tên Úc Thanh, năm nay mới chỉ 23 tuổi là một người phụ nữ độc thân, tự lập sống một mình.
Cuộc sống khá giả liền thuê một căn nhà ở trong một thị trấn nhỏ.
Trong một lần cô có chuyến đi leo núi cùng nhân viên trong công ty liền phát hiện ra một cậu thanh niên 16 tuổi bị một đám người dân tộc bắt đi lao dịch, làm những công việc nặng nhọc cho bọn họ.
Cậu nhóc đó không ai khác chính là phản diện trong truyện- Võ Đoàn Khởi.
Không hiểu vì sao lúc đó nguyên chủ nổi hứng lên liền đề nghị muốn chuộc thân cho cậu ta, đem cậu ta từ chỗ đám người xấu đó nhận nuôi về nhà mình.
Võ Đoàn Khởi từ nhỏ đã phải chịu biết bao nhiêu bất hạnh, dày vò thể xác.
Vừa gặp được một người tốt bụng, lại còn xinh đẹp như Úc Thanh thì vô cùng cảm kích.
Coi nguyên chủ như ánh sáng cứu vớt cuộc đời của mình.
Thế nhưng, về sống cùng nguyên chủ không bao lâu, Úc Thanh này liền lộ ra bản chất kiêu căng, nóng nảy của mình.
Ngày ngày coi Võ Đoàn Khởi như người làm trong nhà mà sai bảo không khác gì nô lệ.
Thậm chí còn nhiều lần dùng đến roi hành hạ cậu ta nếu cậu ta dám cãi lại.
Điều này triệt để khiến cho Võ Đoàn Khởi từ đây sinh ra căm ghét nguyên chủ.
Úc Thanh này không chỉ nhận nuôi nam phản diện mà trong một lần vô tình đến trại trẻ mồ côi, cô gặp được một cô bé khá xinh xắn lại lanh lợi, liền tiện tay làm thủ tục nhận nuôi cô bé này.
Cô bé kém phản diện Võ Đoàn Khởi hai tuổi không ai khác chính là nữ chính Dương Hoa Hoa.
Cũng giống như Võ Đoàn Khởi, nguyên chủ nhận nuôi nữ chính về liền coi cô ấy như công cụ giúp việc trong nhà, nấu cơm, rửa chén, quét dọn đều để cho cô bé đó làm.
Nhưng theo như cốt truyện thì sau này lớn lên, Võ Đoàn Khởi vì đem lòng yêu thích Dương Hoa Hoa liền tranh giành cùng nam chính Triệu Tử Sâm trong truyện.
Cũng vì nhiều lần đối đầu với nam chính mà Võ Đoàn Khởi đã thành công trở thành phản diện ngang tài ngang sức với nam chính, tranh giành nữ chính.
Còn về phía Trường Lạc cô...
Nữ phụ pháo hôi Úc Thanh này sở dĩ được gọi là pháo hôi vì cuối cùng cô ta chết rất thảm.
Bởi trong lúc cô ta thiếu nợ, đã không thương tiếc gì mà bán Dương Hoa Hoa cho một tên công tử ăn chơi đểu cáng.
Chuyện này bị Võ Đoàn Khởi phát hiện, cậu ta trực tiếp dùng súng bắn chết cô ấy ngay tại chỗ, sau đó liền cho đám đàn em của mình bí mật thủ tiêu, không để lại dấu vết.
Trường Lạc tiếp thu cốt truyện liền ngay lập tức muốn chửi người.
CMN, hệ thống mi mau ra đây! Ta muốn vặt trụi lông của ngươi!
Hệ thống ở trong không gian cảm nhận được kí chủ nhà nó đang rất sôi máu, nó rất lo cho bộ lông quý giá của mình a!
(Kí chủ, nhiệm...!nhiệm vụ của cô là...giúp thay đổi kết cục của nguyên chủ thân thể này...!Và...và còn nhiệm vụ phụ tuyến, công lược phản diện.
Cùng phản diện Võ Đoàn Khởi kết hôn ].
Giọng nói của hệ thống hơi run mà thông báo với Trường Lạc.
Chỉ thấy Trường Lạc giật giật chân mày, khóe miệng khẽ nhếch lên tạo thành một nụ cười quỷ dị.
" Hệ thống! Mi được lắm! ".
Hệ thống nó ngây thơ tưởng kí chủ đang khen mình.
Nó liền gãi đầu cười ngượng ngùng.
" Hệ thống! Mi được lắm! ".
Hệ thống nó ngây thơ tưởng kí chủ đang khen mình.
Nó liền gãi đầu cười ngượng ngùng.
[Haha! Kí chủ quá khen! ].
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...