Hệ Thống Cứu Vớt Những Người Vợ Song Tính Bi Thảm


Quý Uyên cười cười, cúi đầu hôn một chút trên môi y, sau đó lại cúi đầu cắn cắn hầu kết y, đầu lưỡi linh hoạt mềm ướt chậm rãi mài quét trên da thịt mẫn cảm của Tạ Ngọc Ngưng.Đồng thời, Quý Uyên nâng tay lên, cách lớp vải dệt bắt đầu chậm rãi xoa nắn đôi thỏ ngọc no đủ nổi lên trước ngực y.“A…” Khoảnh khắc đầu vú bị chạm vào, Tạ Ngọc Ngưng vốn vẫn luôn siết chặt nắm tay nhẫn nại cuối cùng cũng nhịn không được mà nhẹ nhàng phát ra một tiếng rên rỉ.“Thật là mẫn cảm, nhẹ nhàng sờ một chút mà nơi này đã cứng lên rồi này.” Quý Uyên cúi đầu, dùng âm thanh ái muội nói bên tai y.

Lúc nói chuyện, hơi thở không ngừng phả lên trên vành tai, làm làn da trên cổ Tạ Ngọc Ngưng theo tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được, nổi lên một tầng da gà.Tạ Ngọc Ngưng giơ tay lên, theo bản năng kháng cự sự tiếp cận của Quý Uyên, chỉ tiếc là sự phản kháng của y cũng chẳng được bao nhiêu lực.Y có chút kinh hoảng phát hiện thân thể mình dưới sự xoa nắn của đối phương, bắt đầu xảy ra những biến hóa kỳ quái.Bụng nhỏ hình như đã bắt đầu nóng lên rồi.“Đừng tránh, thật đáng yêu, ta rất thích nơi này của người.” Quý Uyên duỗi tay sờ về phía thân dưới của y, chuẩn xác mà bắt được ngọc hành nho nhỏ, đùa bỡn trong tay.“Đừng…” Tạ Ngọc Ngưng kinh hoảng nhìn anh một cái, theo bản năng bắt lấy cánh tay Quý Uyên, ý đồ muốn đẩy anh ra, có điều cũng chỉ là vô vọng mà thôi.Quý Uyên thấy vẻ mặt y tràn đầy kháng cự nên chỉ bắt lấy chơi vài cái rồi buông ra, lại tiếp tục vươn tay giải khai đai lưng của y.


Anh đẩy ngã đối phương lên trên giường, lột ra xiêm y trước ngực, lại duỗi tay đẩy cái yếm lên trên, cứ thế rất nhanh đã làm cho đôi thỏ trắng trước ngực y nhảy ra.Tròn tròn, thoạt nhìn có vẻ rất ngon.Tạ Ngọc Ngưng muốn giơ tay che lại, lại bị Quý Uyên bắt lấy tay, sau đó bắt chéo hai tay y, dùng một tay gim chặt đôi tay y lên trên đỉnh đầu, rồi cúi đầu dùng môi ngậm lấy đầu vú lúc này đã cứng lên của y.Mặt khác, bàn tay còn lại cũng không hề nhàn rỗi, đem bầu ngực kia của y xoa thành đủ loại hình dạng.“A… Không… Đừng mà… Cầu xin ngươi, đừng chạm vào ta… Ưm ư ư…” Cảm giác bản thân bị làm nhục khiến Tạ Ngọc Ngưng nhẹ nhàng nức nở, khóc lên thành tiếng.Quý Uyên từ trước ngực y ngẩng đầu lên, ôn nhu liếm đi nước mắt đang vương trên khoé mi y, ánh mắt khó hiểu mà nhìn y, anh hỏi: “Vì sao lại khóc, ta làm người không thoải mái sao?”“Ngươi… Ngươi vũ nhục ta.”Quý Uyên nói: “Ta rõ ràng là thích người không hết, sao lại vũ nhục người được?”“Ngươi chính là vũ nhục ta, bởi vì thân thể ta…”“Người nhìn lại mà xem.

Ta rõ ràng là thích cực kỳ, thích đến sờ mãi không muốn rời tay đây này.”Nói đoạn, Quý Uyên bắt lấy hai tay của y, để y bám vào bả vai anh, rồi sau đó lại cởi quần y ra, bàn tay mò xuống vuốt ve nơi non mềm giữa hai chân y.

Chờ đến khi sờ đếb huyệt nhỏ đã ướt đẫm giữa hai cánh hoa, bỗng nhiên anh lại bật cười.“Nương Nương ngoài miệng thì nói không cần, thân thể lại rất thành thật, người xem nơi này đi, đều ướt cả rồi.”“Đừng… Nơi đó, bà vú nói, ai cũng không thể đụng vào… Không… Ưm…” Sự phản kháng như có như không của y đối với Quý Uyên mà nói, căn bản chẳng khác nào một liều thuốc trợ hứng cả.


Anh cúi đầu hôn lên bờ môi y, buộc y mở miệng ra rồi vói đầu lưỡi mình đi vào.Tạ Ngọc Ngưng: “Ưm…”Sau khi bị Quý Uyên đè ra hôn sâu như thế một lúc, cả người Tạ Ngọc Ngưng đều mềm nhũng cả ra.

Theo đó, Quý Uyên cũng thuận thuận lợi lợi mà sờ đến nhụy hoa của y, cả điểm nhỏ mẫn cảm bên dưới ngọc hành kia nữa.

Sau lại, anh cũng không khách khí mà bắt đầu một bên đùa bỡn chỗ đó, một bên ăn con thỏ ngọc bự còn lại trước ngực y.“Ưm… Không… Nơi đó thật kỳ quái… Không… Ưm a…”Y kêu đến thực dễ nghe, bị y kêu vài tiếng, Quý Uyên đã cảm giác có vài phần nhiệt huyết sôi trào rồi.Tạ Ngọc Ngưng thật rõ ràng chỉ là tay mơ, mới bị sờ soạng vài cái thế kia mà đã cứ như vậy nghênh đón lần cao trào đầu tiên trong đời rồi.Quý Uyên tách hai chân y ra, đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve hai cái ở khe thịt y, anh nói: “Nơi này lại ra nước rồi, ướt đẫm, thật đáng yêu.”Anh cảm giác bản thân có chút không khống chế được, liền dùng sức mà hôn hôn bờ môi của Tạ Ngọc Ngưng, rồi sau đó bắt đầu tự mình cởi quần áo, hai ba cái đã lột sạch cả mình và Tạ Ngọc Ngưng luôn rồi.Ánh nến có chút ảm đạm.


Tạ Ngọc Ngưng bị anh tách hai chân ra thì có chút sợ hãi: “Ngươi… Ngươi cởi y phục ra làm gì?” Khi nói chuyện, tầm mắt y bắt gặp thân thể rắn chắc như tạc tượng của Quý Uyên, nháy mắt mặt đỏ bừng quay đầu đi, dùng tay che hai mắt mình lại..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận