Hệ Thống Cứu Vớt Những Người Vợ Song Tính Bi Thảm
Buổi sáng, lúc tỉnh lại, Tạ Ngọc Ngưng phát hiện ra bên cạnh y đã không còn ai cả.
Y bắt đầu có chút hoài nghi, đêm qua có phải là y nằm mơ rồi không?Có điều y chỉ vừa động đậy người thì thân dưới đã truyền đến cám giác không thoải mái, nói cho y biết rằng, chuyện đêm qua thực sự đã xảy ra.
Y thế mà lại…“Nương Nương tỉnh rồi sao? Hôm qua người ngủ thế nào?”Nhìn ra bên ngoài, mặt trời thế mà đã lên cao rồi, mặt Tạ Ngọc Ngưng không tránh khỏi hơi đỏ lên một chút: “Ngủ rất ngon, vú.”“Để ta hầu hạ Nương Nương rời giường,” Bà vú đi tới, đang định giúp y mặc quần áo thì bỗng nhiên kinh hô: “Nương Nương, trên cổ người sao lại có điểm đỏ thế kia?”Tạ Ngọc Ngưng lập tức bưng kín cổ, ánh mắt hơi hơi có chút né tránh: “Có thể là ta bị muỗi cắn.”Nói xong, ánh mắt y bất giác nhìn ra bên ngoài, trong lòng nhịn không được nghĩ, tên kia sao lại… Không tới?Bà vú thấy vậy thì nói: “Nương Nương đang tìm Tiểu Uyên Tử à, hắn đi nấu nước tắm cho Nương Nương rồi.”Tạ Ngọc Ngưng ừ một tiếng, nghĩ đến chuyện phát sinh ngày hôm qua giữa y và Quý Uyên thì bỗng nhiên cảm thấy có chút thấp thỏm.Lúc y tắm rửa cũng là bà vú hầu hạ, Tạ Ngọc Ngưng vẫn chẳng thấy bóng dáng Quý Uyên đâu, khiến cho trong lòng y khó tránh khỏi có chút mất mát.Chờ đến khi tắm xong đi ra thì nhìn thấy một vòng các cung nhân vây quanh nịnh bợ mình.
Thì ra là ca ca và phụ thân của Tạ Ngọc Ngưng vừa lập được công lớn, đã trở thành đại thần mà mỗi người trên triều đều muốn nịnh bợ, do người trong hậu cung đã nghe ngóng được tin tức nên mới tới đây hòng tranh thủ lấy lòng y.Tìm mãi trong những người này, Tạ Ngọc Ngưng vẫn chẳng thấy Quý Uyên đâu.Sau đó lại có rất nhiều người ở các cung khác tới cửa chúc mừng, Tạ Ngọc Ngưng nhìn chung quanh một hồi lâu, cuối cùng mới thấy được Quý Uyên đang đứng trong một góc, tự mình giấu mình.
Hai người đối diện nhau, hai đôi mắt đều sáng lên.
Đúng lúc này, khẩu dụ của Hoàng Đế lại tới, nói tối nay muốn Hoàng Hậu Nương Nương đến thị tẩm.Tạ Ngọc Ngưng lập tức luống cuống, y theo bản năng nhìn về phía Quý Uyên.
Quý Uyên chỉ bình tĩnh mà đón đưa tiếp đãi những công công đến truyền khẩu dụ, toàn bộ quá trình chẳng hề lộ ra một cảm xúc khác lạ nào.Nhìn thấy anh như vậy, trong lòng Tạ Ngọc Ngưng không hiểu sao lại cảm thấy cực kỳ mất mát, cho dù hiện tại tất cả mọi người đều đang hâm mộ y, và hôm nay y cũng đã đạt được điều mà trước nay mình luôn mong muốn….
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...