Hệ Thống Cứu Vớt Những Người Vợ Song Tính Bi Thảm
Tới buổi tối, Tạ Ngọc Ngưng vui vẻ nằm trên giường, lỗ tai vẫn luôn dựng lên để nghe ngóng động tĩnh bên ngoài của Quý Uyên.Ngày hôm qua y cũng không được nghỉ ngơi tốt, hôm nay lại bận rộn trong ngoài giám sát Quý Uyên cả ngày, giờ đã sớm mệt mỏi rã rời.Chờ đến sau khi Quý Uyên nghĩ kỹ mình nên thu thập Tạ Ngọc Ngưng như thế nào, lúc tiến vào phòng trong thì phát hiện y đã an an tĩnh tĩnh mà ngủ mất rồi.Anh ngồi ở mép giường, nhìn chăm chú vào khuôn mặt say ngủ của Tạ Ngọc Ngưng trong chốc lát.
Quý Uyên phát hiện anh càng nhìn người này thì lại càng thích, thế là cúi đầu hôn một cái lên trán y, lại dịch dịch chăn cho y rồi mới trở về ngủ.Lúc ngủ say, Tạ Ngọc Ngưng còn chưa tỉnh lại đã có cảm giác trên mặt mình hơi ngứa, trên tay cũng có xúc cảm kỳ quái, giống như nắm một cái gì đó cứng rắn lại nóng bỏng vậy.
Y giống như là bị ép buộc pải nắm lấy cái thứ đó mà chà sát một hồi lâu, sau đó trên tay đột nhiên thấm ướt một phen.Hết thảy đều là mơ mơ hồ hồ phát sinh...Sau lại, Tạ Ngọc Ngưng là bị Quý Uyên hôn sâu hôn đến tỉnh cả ngủ.Buổi tối ngủ quá ngon nên đến lúc thức dậy cả người Tạ Ngọc Ngưng vẫn hơi ngơ ngác.
Bởi vì chỉ hành động theo bản năng, y cảm thấy có chút thoải mái nên liền giật giật đầu lưỡi, ai ngờ lại vừa lúc chạm vào đầu lưỡi của Quý Uyên, tức khắc cả người y cứ như thể vừa bị một tia điện chạy qua.
Y run lên, yết hầu cũng nhịn không được mà nhẹ giọng rên rỉ: “Ưm…”Nghe như tiếng kêu của một chú mèo lười biếng vậy.Quý Uyên buông y ra, đầu lưỡi anh còn kéo ra một sợi chỉ bạc thật dài, đứt gãy sau khi anh dí đến hôn tiếp, tay anh cũng bắt đầu không nhàn rỗi nữa mà vuốt ve trên người y.Tạ Ngọc Ngưng thấy trời bên ngoài vẫn còn tối, tức khắc có chút không hài lòng, rốt cuộc y vẫn là có vài phần cáu kỉnh vì vừa ngủ dậy.
Tạ Ngọc Ngưng tát nhẹ một cái lên trên vai Quý Uyên, có chút tủi thân nói: “Ta muốn ngủ.”Quý Uyên bị y nói như làm nũng thế kia thì hơi sửng người, anh bỗng nhiên cười nói: “Nương Nương muốn ngủ thì cứ ngủ đi.”Tạ Ngọc Ngưng mơ mơ màng màng mà nhắm mắt lại, lẩm bấm trong miệng mấy câu mơ mơ hồ hồ: “Ngươi… Cút ngay…”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...