Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới Bản Dịch


Một chiêu!!!

Chỉ một chiêu, giống như lúc mới tiếp xúc với Ải nhân Thiết Chùy, hắn đã bị Ải nhân Đồng Chùy đánh bại, trở về phòng nhỏ.

- Phì!

Dương Phong nhổ một ngụm đờm, hùng hùng hổ hổ rời khỏi bí cảnh thí luyện.

Dương Phong rời khỏi bí cảnh thí luyện, pha cho mình một bình trà, ngồi trên ghế, hồi tưởng lại trận chiến với Thiết Chùy Ải Nhân, suy nghĩ xem có nên dùng chiêu thức nào bá đạo hơn để chiến đấu hay không.

Vừa nghĩ xem lần sau giao chiến với Ải nhân Đồng Chùy nên dùng phương pháp gì, vừa uống trà, thời gian cứ thế trôi qua.

Đến giờ mở cửa tiệm, Dương Phong đứng dậy, đi mở cửa, bắt đầu một ngày buôn bán.

Vừa mở cửa, Dương Phong đã thấy một đám người từ xa đi tới.

Hình như bọn họ thấy hắn mở cửa, ba cô gái trong nhóm liền chạy nhanh đến.

Nhìn ba cô gái, Dương Phong nhếch miệng cười:

- Ha ha, mấy tiểu nha đầu này thật là hoạt bát!

- Dương chưởng quỹ, buổi sáng tốt lành!


- Buổi sáng tốt lành!

Ngụy Đình Đình và Triệu Nhã Phương đồng thanh chào hỏi.

Triệu Nhã Chi thì nhỏ giọng chào hỏi.

- Ha ha, mấy nha đầu các ngươi đến sớm thật, hôm nay dẫn nhiều người đến vậy?

- Những người đó đều là do gia gia dẫn đến hôm qua, trong đó có cả công tử rất tôn quý đấy! Triệu Nhã Chi nhỏ giọng nói với Dương Phong về lai lịch của những người này.

- Dương chưởng quỹ, buổi sáng tốt lành!

Đám người đi đến gần, Ngụy Bá Thiên, Ngụy Khiếu Huyên, Triệu Tung Minh cùng những người quen ở Thiên Phong Thành lần lượt chào hỏi Dương Phong.

- Dương chưởng quỹ, chúng ta lại gặp mặt.

Tần Càn đi đến trước mặt Dương Phong, cười nói.

- Ha ha, chào mọi người, hoan nghênh quang lâm tiểu điếm, mọi người vào trong trước đi!

Thấy nhiều người đứng trước cửa tiệm như vậy, Dương Phong liền mời mọi người vào trong.

Nếu như tiệm của hắn chưa được nâng cấp, thì căn bản không thể chứa được nhiều người như vậy.

Cũng may hôm qua hắn đã hoàn thành nhiệm vụ, nâng cấp tiệm lên, hiện tại diện tích đã hơn trăm mét vuông, đủ chứa hơn hai mươi người bọn họ.

Khi mọi người nhìn vào bên trong tiệm, tất cả đều sững sờ.

Rất nhiều người dụi mắt, nhìn lại một lần nữa, cứ như nghi ngờ mình nhìn lầm vậy.

Nhưng bọn họ lại nhìn thấy cảnh tượng y như lúc nãy.

Vẫn có người không tin, đặc biệt là những người đã từng đến Thiên Phong Thành rất nhiều lần.

Bọn họ đi ra ngoài tiệm, nhìn ngắm một vòng, sau đó lại quay trở lại cửa tiệm, cuối cùng cũng tin vào sự thật trước mắt.

- Dương chưởng quỹ, cái này… không giống trước kia?

- Đúng vậy, bên trong đều khác, rộng hơn rất nhiều, sau này không cần chen chúc nữa rồi.

Ngụy Đình Đình và Triệu Nhã Chi ngây thơ nói.

- Ha ha… Cũng chỉ thay đổi một chút thôi, hôm qua ta rảnh rỗi liền sửa sang lại tiệm một chút.


Dương Phong mỉm cười nói.

- Dương chưởng quỹ, đây là chuyện gì? Sao bên ngoài nhìn nhỏ như vậy, mà bên trong lại rộng như thế? Đây là năng lực của không gian quy tắc sao?

Tần Càn xuất thân hoàng thất, vừa nhìn đã nhìn ra vấn đề.

- Chuyện nhỏ thôi, chỉ là lợi dụng một chút quy tắc không gian, gấp không gian lại mà thôi, tiểu kỹ xảo, đừng ồn ào.

Mọi người: …

Đây mà là chuyện nhỏ? Đã dùng đến quy tắc thiên địa, vậy mà còn là tiểu kỹ xảo?

- Mọi người mau vào đi, không cần phải kinh ngạc như vậy, giữ vững tâm thái.

- A, linh khí!!!

Sau khi bình tĩnh lại sau cú sốc không gian, những người lần đầu tiên đến đây phát hiện linh khí trong tiệm vô cùng nồng đậm, đặc biệt là Tần Càn.

Bọn họ đến từ Sở vương phủ, kiến thức rộng rãi hơn những người khác rất nhiều.

Trong Sở vương phủ cũng có mật thất gia tăng linh khí, được xây dựng bằng thiên tài địa bảo và linh mạch.

Nhưng linh khí trong tiệm này so với mật thất trong Sở vương phủ còn cao hơn không chỉ một bậc, khiến cho Tần Càn khiếp sợ không thôi.

- Dương chưởng quỹ, đây… sao linh khí ở đây lại nồng đậm như vậy…

Tần Càn lắp bắp hỏi.

- Ta đã nói rồi, không cần phải kinh ngạc, giữ vững tâm thái.

Dương Phong xua tay, không trả lời câu hỏi của hắn.


Nếu như ai cũng hỏi như vậy, hắn phải trả lời từng người một, chẳng phải rất mệt sao? Dân bản địa kiến thức nông cạn, nếu như để bọn họ biết trong tiệm có một linh hồn đến từ mười vạn năm trước, chắc chắn sẽ bị dọa chết.

- Đinh, hệ thống phát động nhiệm vụ chi nhánh: Thành công làm một trăm thẻ hội viên, thưởng vật phẩm ngẫu nhiên x3, rút thưởng một lần, vật phẩm chuyên dụng x1, tu vi đan x1.

- Hệ thống thật biết chọn thời điểm, nhưng mà ta thích! Nhìn hơn hai mươi người trước mặt, nếu như mỗi người làm một thẻ hội viên, vậy là hoàn thành ¼ nhiệm vụ rồi.

- Dương chưởng quỹ, những thứ này là gì vậy? Ta chưa từng thấy bao giờ.

Triệu Nhã Chi nhìn hai cái máy bán hàng tự động, tò mò hỏi.

- Dương chưởng quỹ, ngươi viết bí cảnh thí luyện, là… là có ý gì vậy?

Có người nhìn thấy nội dung trên bảng thông báo, có chút khiếp sợ, có chút không dám tin, có chút kích động hỏi.

Mọi người đồng loạt nhìn về phía bảng thông báo, sau khi xem xong đều dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Dương Phong.

- Hai cái này là máy bán hàng tự động, phải có thẻ hội viên mới sử dụng được, sau này chỉ cần dùng thẻ hội viên là có thể tự động mua đồ ở đây.

Dương Phong chỉ vào hai cái máy bán hàng tự động, giới thiệu với Triệu Nhã Chi.

- Còn bí cảnh thí luyện, chính là theo như lời ta viết, cũng cần phải có thẻ hội viên mới có thể đi vào.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui