- A!!!
Ba người tức giận đến nổ phổi, bọn họ đều chưa từng nghĩ tới, hung thủ giết người này lại trả lời bọn họ như thế, đúng là thúc thúc có thể nhịn, thẩm thẩm không thể nhịn!
- Ái chà chà, chẳng lẽ ba vị muốn giết ta để báo thù cho tên công tử ngu ngốc nhà các ngươi?
- Hắc hắc, ta nghĩ bọn chúng ở dưới đó chắc cũng cô đơn lắm, hay là các ngươi xuống đó bồi bọn chúng luôn đi!
- A!! A!! Tên tiểu tử nhà ngươi, lão phu thề sẽ nghiền xương thành tro, đi chết đi!
Nghe được lời nói và nhìn thấy vẻ mặt của Dương Phong, Phạm Phong đã sắp mất đi lý trí, từ trước đến nay chưa từng có ai dám nói chuyện với bọn họ như thế, hắn cũng chẳng thèm quan tâm đến việc bắt sống nữa, chỉ muốn giết chết Dương Phong cho hả giận.
Dương Phong nhìn ba người, khẽ lắc đầu, ngón tay khẽ búng một cái, ba người lập tức hóa thành tro bụi, biến mất trong thiên địa.
- Ngu xuẩn!!!
Giải quyết xong ba người, Dương Phong còn không quên mắng một câu.
- [Ting, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ phụ của hệ thống, phần thưởng đã được phát.
]-
Sau khi thanh trừ ba người, Dương Phong lấy Tu Vi Đan ra từ hệ thống.
- Lần này hẳn là có thể đột phá đến Võ Sư rồi chứ?
Dương Phong vô cùng mong đợi, từ trong bình ngọc đổ ra một viên thuốc, nuốt vào.
Một lát sau, một nụ cười hiện lên trên khóe miệng Dương Phong.
- [Ting, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ hệ thống, phần thưởng đã được phát.
]-
- [Ting, hệ thống tuyên bố nhiệm vụ chính tuyến, dương danh Thiên Phong thành, phần thưởng 2000 điểm tích lũy, linh nguyên mở ra tất cả vật phẩm Phàm cấp.
]-
Dương Phong tiến vào hệ thống xem xét thuộc tính:
- [Chủ tiệm: Dương Phong]
- [Cảnh giới: Võ Sư ngũ giai (Vô địch lĩnh vực 1000 mét)]
- [Đẳng cấp cửa hàng: Chân cấp]
- [Điểm tích lũy: 70 (có thể đổi đồ dùng cửa hàng)]
- [Linh nguyên: 990 (Có thể đổi vật phẩm chuyên thuộc của chủ tiệm)]
- [Số lần rút thưởng: 2 lần]
- [Ma sủng: 1+]
- [Nhiệm vụ: Nhiệm vụ chính tuyến: Dương danh Thiên Phong thành.
]
- [Nhiệm vụ phụ 1: Không]
- [Nhiệm vụ phụ 2: Không]
Phần thưởng còn có một kiện vật phẩm ngẫu nhiên, Dương Phong tò mò tiến vào kho đồ xem xét.
- Ta khinh! Ha ha, hệ thống, ta trách oan ngươi rồi, ngươi là hệ thống tốt nhất trên thế giới, ngươi là nhất, moah moah!
Hệ thống: - …
Sắc mặt Dương Phong thay đổi quá nhanh khiến hệ thống có chút trở tay không kịp.
Trong kho đồ lúc này đang nằm một vật phẩm ánh vàng rực rỡ.
[Thẻ thăng cấp cửa hàng: Có thể thăng cấp đẳng cấp cửa hàng hiện tại, thời gian thăng cấp là sáu canh giờ.
]
Thật sự là muốn gì được nấy, vừa mới định ngủ gật, gối đã được dâng tận miệng, đây nhất định là hệ thống cố ý làm, nếu không không thể nào trùng hợp như vậy được.
Đây cũng không phải lần đầu tiên xảy ra chuyện như vậy, hệ thống vẫn rất nhân từ, đáng yêu, thông minh.
- Hệ thống, thẻ thăng cấp cửa hàng này sử dụng có giống với những thẻ khác không?
Dương Phong vô cùng cẩn thận, đây chính là vật phẩm vô cùng trân quý, tuy rằng trong lòng biết rõ, nhưng vẫn muốn nhận được sự khẳng định của hệ thống.
Hệ thống: - [Đúng vậy, ký chủ, khi cửa hàng thăng cấp không thể có sinh vật nào ở trong cửa hàng!]
Nghe được hệ thống nói như vậy, Dương Phong âm thầm gật đầu, hắn đã biết nên làm như thế nào rồi.
Bước ra cửa, treo tấm biển ‘Tạm dừng buôn bán’ lên, đóng cửa lại, xoay người đi lên lầu hai.
Đi đến lầu hai, nhìn thấy toàn thân Tiểu Bạch phát ra tia sáng bạc, bên trong ánh bạc này, dáng vẻ của Tiểu Bạch có một chút cải biến so với trước kia, có thể là do Tiểu Bạch phục dụng tinh huyết làm cho huyết mạch tiến hóa.
Bước vào phòng, Dương Phong mở hệ thống ra, nhấn vào thẻ thăng cấp cửa hàng.
- [Ting, ký chủ sử dụng thẻ thăng cấp, cửa hàng bắt đầu thăng cấp, lần thăng cấp này sẽ tiêu hao sáu canh giờ.
]
- Không biết sau khi thăng cấp cửa hàng sẽ biến thành dạng gì nhỉ?
Dương Phong vô cùng mong chờ đợt thăng cấp lần này, trong đầu không ngừng tưởng tượng dáng vẻ của cửa hàng sau khi được nâng cấp.
Bên ngoài Thiên Phong thành, Triệu Tung Minh cung kính nói với mấy người Tần Càn:
- Tần công tử, các vị, hôm nay trời đã tối, cũng đã qua giờ cửa hàng Duyên Đến Duyên Đi buôn bán, chi bằng hôm nay các vị ở lại trong thành nghỉ ngơi một đêm, ta sẽ khoản đãi mọi người, đợi đến ngày mai ta lại dẫn các vị đi, thế được chứ?
- Vậy chúng ta xin mạn phép nhận lời vậy.
Tần Càn rất sảng khoái đáp ứng, những người khác thấy công tử Sở Vương phủ đã đồng ý, bọn họ nào dám có ý kiến, tất cả mọi người đều đi theo Triệu Tung Minh vào Thiên Phong thành.
Kinh đô hoàng thành, Phạm phủ.
- Lão gia! Không xong rồi! Mệnh bài của nhị trưởng lão… vỡ rồi!
Một người vội vã chạy vào chính đường bẩm báo với Phạm Minh.
- Cái gì?!
- Nhị trưởng lão…
- Chẳng lẽ… nhị trưởng lão cũng ngã xuống ở nơi đó sao?
Mọi người trong chính đường đều vô cùng khiếp sợ, nhị trưởng lão thế nhưng là cao thủ Võ Vương cảnh, vậy mà cũng vẫn lạc ở nơi đó.
Nơi đó rốt cuộc có tồn tại khủng bố gì, hay là đã xảy ra chuyện gì, ngay cả nhị trưởng lão Võ Vương cảnh cũng chết ở đó.
Phạm gia tổng cộng cũng chỉ có năm vị Võ Vương, hiện tại chết mất một người, có thể nói là tổn thất nặng nề, hiện tại bọn họ cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ nữa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...