Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới Bản Dịch


- Đó là gia phụ.


- A!

Tần Càn rất kinh ngạc, vốn định là đợi sau chuyện bí cảnh, sẽ đi Thiên Phong thành bái phỏng một chút hậu nhân của ân nhân cứu mạng gia gia lúc còn trẻ, không ngờ tới hiện tại lại gặp được, không chỉ có như thế, bọn họ còn quen biết người trẻ tuổi thần bí tu vi ngập trời này.


!

Dương Phong nhìn cảnh tượng xung quanh, chỉ thấy hắn đang ở trong hư không đầy sao trời lấm chấm, có chút mộng ảo, bốn phía đều là những thứ phát ra ánh sáng không biết tên, có thể chạm tới.


- Xin chào, người trẻ tuổi thần bí.


Đột nhiên một thanh âm già nua vang lên, dọa Dương Phong nhảy dựng.


- Ngươi là ai? Không biết người già không nên dọa người sao? Hù chết người ta đó!

- Ha ha, thú vị thú vị, lão phu đã mười vạn năm chưa gặp người, nhưng ngươi là người đầu tiên lão phu nhìn không thấu.


Dứt lời, một lão giả tóc trắng như tuyết hiện ra trước mặt Dương Phong.


- Cái gì? Mười vạn năm chưa gặp người? Lão ông, đây là có chuyện gì?


- Chuyện này phải nói từ mười vạn năm trước.


Lão giả lộ ra vẻ hồi tưởng.


- Cái gì? Chuyện của mười vạn năm trước? Chẳng lẽ mười vạn năm trước đã xảy ra chuyện gì? Dương Phong nghi hoặc, nhưng hắn không cắt ngang lời lão giả.


- Mười vạn năm trước, mảnh đại lục này gọi là Huy Hoàng đại lục, mảnh đại lục này vô cùng rộng lớn, tu luyện giả nhiều vô số kể, cường giả vô số, vượt qua Thần Cảnh cũng không phải là ít.


Nhưng rất nhanh, những cường giả vượt qua Thần Cảnh kia phát hiện, nếu muốn đột phá đến cảnh giới cao hơn thì phải đi tới nơi có linh khí nồng đậm và tinh khiết hơn.


Trải qua hàng ngàn năm tìm kiếm, cuối cùng cũng có một Trận Pháp sư tìm thấy một không gian như vậy.


Nhưng mà!

Nói đến đây, ánh mắt của lão giả có chút biến hóa, có sợ hãi, vô cùng sợ hãi.


- Nhưng mà cái gì? Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì đáng sợ sao?

Dương Phong nhìn vẻ mặt của lão giả, trong lòng nghi hoặc!

- Lúc đó, tất cả Trận Pháp sư và tu luyện giả mạnh nhất trên đại lục đã hợp lực mở ra không gian đó.


Khi không gian mở ra, một luồng linh khí cực kỳ nồng đậm và tinh khiết tràn ra, rất nhiều người tại chỗ đã đột phá.

Nhưng mà!

Lão giả nuốt nước miếng, sự sợ hãi trong mắt càng thêm sâu.


- Nhưng mà, theo linh khí tràn ra, còn có một đám người có cánh xuất hiện, bọn chúng hô to:

- Kẻ báng bổ thần linh đáng chết, dám xâm phạm thần linh vĩ đại, tất cả các ngươi đều phải chết.

Nói xong, bọn chúng liền phát động tấn công!

- Cái gì? Người có cánh? Điểu nhân? Chẳng lẽ là Thiên Sư trong truyền thuyết?

Dương Phong thầm nghĩ, trong những tiểu thuyết hắn từng đọc, những kẻ có cánh, tự xưng là Quang Minh thần, Thiên Sứ gì đó đều là nhân vật phản diện.


Ngừng một lát, lão giả lại bắt đầu kể:

- Thực lực của bọn chúng quá mạnh, bốn năm Siêu Thần Cảnh bên chúng ta mới miễn cưỡng cản được một tên, trận chiến đó khiến trời đất u ám, núi non sụp lở, máu chảy thành sông, phải trả giá bằng sinh mạng của gần như tất cả cường giả đỉnh cao trên đại lục mới đẩy lùi được bọn chúng.



Nói đến đây, lão giả nước mắt lưng tròng, giọng nghẹn ngào, một lúc sau mới nói tiếp:

- Tuy đã đẩy lùi được bọn chúng, nhưng thông đạo không gian vẫn còn đó, nếu lần sau lại có những cường giả như vậy đến, e rằng đại lục này sẽ không ai có thể ngăn cản.


Vì vậy, các Trận Pháp sư và cường giả Thánh Cảnh còn sống sót đã liều mạng phong ấn thông đạo không gian đó.


Sau khi mọi chuyện lắng xuống, đại lục đã bị chia cắt thành năm mảnh, các thế lực còn sót lại, vì để tránh lặp lại bi kịch, đã tiêu hủy tất cả ghi chép về Trận Pháp sư, tàn sát những Trận Pháp sư còn sót lại.


Sau đó, bọn chúng chiếm đoạt tất cả tài nguyên, chiếm cứ những đại lục có linh khí dồi dào nhất, không có tài nguyên, bốn mảnh đại lục còn lại sẽ không ai có thể đột phá đến Thánh Cảnh nữa.


Nói xong, lão giả thở dài.


- Lão tiên sinh, sao ngươi biết những chuyện này? Chẳng lẽ ngươi đã trải qua?

Dương Phong hỏi ra nghi hoặc trong lòng.


- Không sai, lão phu chính là một Trận Pháp sư còn sống sót từ thời đó.


Lão phu đã tự phong ấn mình trong trận pháp, tránh được sự truy sát.


Năm ngàn năm trước, biết mình sắp chết, lão phu đã mở ra trận pháp, muốn tìm một truyền nhân, để nghề nghiệp Trận Pháp sư có thể truyền thừa.


Nhưng mà, những năm gần đây, những người tiến vào đều quá yếu, không ai có thể vào được đây.



Ngươi là người đầu tiên tiến vào đây sau nhiều năm như vậy, lão phu thật sự nhìn không thấu ngươi.


- Ồ, ra vậy, vậy lão tiên sinh, thực lực của ngươi là gì?

- Lão phu từng là một Trận Pháp sư cấp Thánh, thực lực đạt đến Thần Cảnh đỉnh phong.


Trong trận đại chiến đó, lão phu bị trọng thương, vì để sống sót, lão phu đã từ bỏ thân xác, dung hợp linh hồn với trận nhãn của trận pháp này, hiện tại thực lực đã mất hết, không lâu nữa sẽ hồn phi phách tán.


Lão giả có chút thổn thức.


- Ồ? Trận nhãn? Trận nhãn chính là tấm bia đá kia sao?

- Đúng vậy.


- Đinh, nhiệm vụ phụ đã hoàn thành, phần thưởng đã được phát.


- Đinh, hệ thống phát hành nhiệm vụ phụ: Thu phục chủ nhân của trận pháp này, phần thưởng: Bí cảnh x1, Tam Chuyển Hoàn Hồn Đan x1, Tu Vi Đan x1.


Đang khi Dương Phong và lão giả hỏi đáp, âm thanh của hệ thống vang lên, Dương Phong sững người, trong mắt lóe sáng.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui