Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới Bản Dịch


Hai ngày nay ở quý bảo, chứng kiến thần thông quảng đại của chưởng quỹ, ta liền dồn hết hy vọng vào người.


- Có, bổn bảo có Bách Thảo Đan, có thể giải vạn độc, giá một bình là 1 kim tệ!

Nhiệm vụ ẩn hôm nay của hắn vừa vặn có một bình Bách Thảo Đan có thể giải vạn độc.


- Một kim tệ? Ngươi nói là có? Kỳ độc của nội tử ta vô cùng bá đạo, ngươi còn chưa xem qua mà đã dám chắc như vậy?

Triệu Kính Chi chỉ định dò hỏi cho có lệ, không ngờ Dương Phong lại nói có đan dược giải vạn độc, chẳng phải là quá tự đại rồi sao!

- Không sai, bất kỳ độc tố nào trên đời này đều có thể hóa giải!

Thấy Dương Phong khẳng định như vậy, Triệu Kính Chi không khỏi kích động.


- Thật sao? Thật sự là thật sao? Tốt quá!

Cầm lấy, đây là toàn bộ gia sản của lão phu, ta mua Bách Thảo Đan!

Dương Phong nhìn bộ dạng kích động của lão, có chút khó hiểu, chẳng qua là một bình đan dược, cần gì phải như vậy?

Hắn nào biết được, hơn trăm năm qua, Triệu Kính Chi đã phải chịu đựng nỗi dày vò và lo lắng cho thê tử, nay có cơ hội giải độc, tâm tình của lão, người ngoài làm sao hiểu được.


- Lão tiên sinh, người đừng như vậy, ta!


Dương Phong còn chưa nói hết câu, Triệu Kính Chi đã nhét túi trữ vật vào tay hắn, sau đó cầm lấy Bách Thảo Đan.


- Ting, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ ẩn, thu thập đủ nguyên tệ, kim tệ, linh tệ, mở khóa phân chia lợi nhuận bán hàng, hiện tại là 1%, trừ vật phẩm rút thưởng và phần thưởng!

- Cuối cùng cũng không uổng công rồi, tuy rằng tỷ lệ còn thấp, nhưng dù sao cũng có thu nhập thụ động, hệ thống, ta yêu ngươi!

Dương Phong vui mừng khôn xiết, sau này không cần lo lắng chuyện tiền bạc nữa rồi.


Cầm bình Bách Thảo Đan, tay Triệu Kính Chi run lên, lão hận không thể lập tức quay về cho thê tử phục dụng.


- Dương chưởng quỹ, đa tạ ân tình, lão phu xin cáo từ trước, ngày sau nhất định sẽ hậu tạ!

Nói xong, lão thi triển thân pháp, trong nháy mắt đã biến mất.


Nhìn theo bóng lưng Triệu Kính Chi, Dương Phong lắc đầu, thầm than: - Độc thân chẳng phải rất tốt sao?

- Tiểu Bạch, lại đây, cho ngươi cái này!

Dương Phong gọi Tiểu Bạch, lấy ra một bình ngọc chứa tinh huyết Xích Thiên Hổ.


Tiểu Bạch đang nằm trong ổ, tiêu hóa thức ăn, hôm nay nó ăn rất nhiều, bụng căng tròn, nghe thấy chủ nhân gọi, còn nói có đồ tốt, lập tức hưng phấn chạy tới.

Chủ nhân cho thứ gì, chắc chắn là bất phàm.


Nó nhìn bình ngọc trong tay Dương Phong, bỗng cảm nhận được một luồng khí tức đáng sợ, khiến trái tim nó đập liên hồi, đây là uy áp huyết mạch!

Cỗ uy áp này không chỉ khiến nó không thể động đậy, mà còn khiến hô hấp và huyết mạch của nó như ngừng lại, đây chính là uy hiếp của huyết mạch, đẳng cấp của Xích Thiên Hổ còn cao hơn nó rất nhiều, mà đây chỉ là uy áp của một giọt tinh huyết!

Dương Phong cảm nhận được, phất tay hóa giải uy áp, Tiểu Bạch lúc này mới thở hổn hển.


- Chủ nhân, đây là ma thú gì vậy? Chỉ một giọt tinh huyết đã đáng sợ như vậy!

Nó vẫn còn sợ hãi, suýt chút nữa đã bỏ mạng dưới uy áp của một giọt tinh huyết.


Dương Phong hỏi hệ thống, hắn cũng không biết lai lịch của Xích Thiên Hổ, chỉ biết nó là linh thú, đẳng cấp còn cao hơn ma thú rất nhiều.


Nghe xong, Tiểu Bạch kinh hãi, cao hơn ma thú? Chẳng phải là cao hơn cả thần thú sao?


- Nghe nói ở thánh địa Huyễn Nguyệt Ma Lâm có truyền thuyết về thời kỳ viễn cổ, khi đó có thần thú tồn tại, vậy mà con linh thú này còn mạnh hơn cả thần thú.


Trời ạ!!!

Chủ nhân lại có tinh huyết của linh thú mạnh hơn cả thần thú, chẳng lẽ chủ nhân còn mạnh hơn cả thần sao?

Tiểu Bạch không dám nghĩ nữa, càng nghĩ càng sợ hãi, chủ nhân thật sự quá mạnh mẽ, nó nhất định không thể phụ lòng hắn.


- Ăn đi, lên lầu hai từ từ luyện hóa!

- Vâng, chủ nhân!

Tiểu Bạch cầm bình ngọc chạy lên lầu.


Dương Phong lấy Tu Vi Đan ra, viên đan dược màu đỏ sậm, tỏa ra mùi thơm ngát, khiến tinh thần sảng khoái, toàn thân thư thái.


Hiện tại trong tiệm không có khách, cho dù hắn có đột phá cũng không sao, nhưng vì lý do an toàn, Dương Phong vẫn đóng cửa tiệm lại.


Hắn nhìn viên đan dược, sau đó ném vào miệng, nuốt xuống, lấy thêm một viên Khải Linh Đan, cũng nuốt vào bụng.


- Ơ! Sao không có gì vậy?

Vài phút sau, Dương Phong không cảm nhận được gì, cũng không có dị tượng gì xuất hiện, giống như vừa ăn một viên kẹo.


- Hệ thống, ngươi đưa hàng giả cho ta sao? Sao không có tác dụng gì vậy?

- Ký chủ có thể xem xét thuộc tính của mình, hiện tại ngươi đang ở trong phạm vi vô địch, những thứ này không có tác dụng với ngươi, trừ phi ngươi ra khỏi phạm vi vô địch.



Dương Phong nghe vậy, mở bảng thuộc tính ra xem:

- Chủ tiệm: Dương Phong-

- Cảnh giới: Võ giả cửu giai (phạm vi vô địch 100 mét)-

- Cấp bậc tiệm: Phàm cấp

- Điểm tích lũy: 650 (có thể đổi vật phẩm trong tiệm)

- Linh nguyên: 490 (có thể đổi vật phẩm đặc thù)

- Lượt rút thăm: 1

- Ma sủng: 1+

- Nhiệm vụ: Nhiệm vụ chính tuyến: Đột phá Võ sư

- Nhiệm vụ phụ tuyến 1: Tiến vào bí cảnh.


- Ô ô ô ô ô ô!.

Cuối cùng cũng đột phá, ta không còn là phế vật nữa rồi!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui