Hàn Dật vẫy tay gọi Lạc Dư đến bên mình rồi cùng nhau vào bếp.
Anh mở tủ lạnh ra nhìn một vòng , thỏa mãn xoa đầu Lạc Dư nói:
- A Dư của anh thật ngoan a.
Lạc Dư đắc ý cười, cậu nhìn Hàn Dật đã bắt tay vào làm cá thì tung tăng chạy theo, cậu cũng không để ý đến nụ hôn vừa rồi, sai thì phải phạt, cậu cũng chẳng thấy nó có vấn đề gì, Dật ca ca cũng đâu có phạt nặng cậu, phạt như này thì cậu chịu dài dài cũng chẳng sao, môi chỉ hơi sưng lên thôi mà.
Lạc Dư cùng Hàn Dật ăn cơm, cậu vỗ bụng, đồ Hàn Dật nấu thật ngon, cậu ăn mãi không chán a.
Ăn xong, Hàn Dật để cậu ra bên ngoài ngồi xem ti vi, còn mình thì dọn dẹp bát đũa bỏ vào máy rửa bát.
Tiếng chuông điện thoại vang lên, Hàn Dật bắt máy nhàn nhạt:
- Nói.
Người đầu bên kia hình như cũng đã quen ngữ khí nói chuyện này của anh nên cũng không quá để ý mà cung kính:
- Thiếu gia, bên nhị thiếu đang bí mật cho người điều tra ngài và thiếu phu nhân.
Hàn Dật bị tiếng thiếu phu nhân này lấy lòng, anh có chút sung sướng, A Dư là phu nhân của anh a.
Người đầu bên kia không thấy anh trả lời thì nghi hoặc, nói:
- Thiếu gia, thiếu gia..
- Được rồi,cứ để họ tra, tôi sẽ có sắp xếp.
Hôm sau,
Lạc Dư nghi hoặc hỏi :
- Dật ca ca, anh không đến trường sao.
Dật ca ca đã nghỉ rất nhiều rồi a, như vậy không tốt nghiệp được đâu.
Hàn Dật cười cười nói:
- Anh vốn dĩ tốt nghiệp lâu rồi a, anh vào trường chẳng qua là vì em thôi, bây giờ có đi hay không cũng không vấn đề gì.
Lạc Dư gật gù rồi đi đến trường, cậu còn chưa vào lớp thì đã bị Vương Chi Hạo nhảy ra từ chỗ nào ghì tay lên cổ cậu nói:
- Nói mau, hôm qua cậu đi đâu mà không đến trường hả.
Lạc Dư lè lưỡi đẩy Vương Chi Hạo ra:
- Đừng ôm ấp tôi, kinh chết đi được.
Hai người vừa đi vừa đánh nhau, Lạc Dư không biết tất cả những thứ này đã bị người âm thầm đi theo cậu chụp lại gửi cho Hàn Dật.
250 bay đến trước mặt cậu, yếu ớt nói:
-/ Kí chủ, cậu đừng như vậy nữa mà/
Lạc Dư nghi hoặc :
- Mèo mướp thúi, hôm nay ngươi bị làm sao vậy a.
250 ấp úng :
- / Không có gì, tôi chỉ muốn nhắc nhở cậu một chút, đừng quên đối tượng công lược a, độ hảo cảm đã lên đến 93 ℅ rồi, cố thêm chút nữa thôi/
Lạc Dư " ồ " một tiếng, 250 cũng không nói gì nữa.
Hàn Dật đang làm việc thì nhận được tin nhắn, là người anh bố trí đi theo Lạc Dư gửi tới , Hàn Dật mở ra xem.
Anh hừ lạnh, A Dư, em lại không ngoan rồi, như vậy, thì, đừng trách Dật ca ca nha.
Anh chỉ muốn em mãi mãi thuộc về anh thôi, những kẻ khác đừng hòng có được em .
250 chết lặng nhìn giá trị hắc hóa lại tăng lên 98%, nó cũng không biết mình phải làm gì mới được, muốn nhắc nhở Lạc Dư thì cậu lại nghe không hiểu, muốn nói Hàn Dật là tên biến thái thì bị cảnh cáo, nó phải làm gì đây a.
Tan học, Lạc Dư cùng Vương Chi Hạo ra cổng trường.
Vương Chi Hạo đặt một tay lên vai cậu nói:
- Ê người anh em, cậu có cần tôi đưa cậu về không .
Vương Chi Hạo nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Lạc Dư trong đầu khẽ nói " hình như không còn cảm giác lúc đầu nữa thì phải, nhưng coi tên này là bạn cũng không tệ a"
Lạc Dư lắc lắc đầu, nói:
- Không cần đâu, tôi tự về cũng được, cậu đi trước đi.
Vương Chi Hạo gật đầu :
- Vậy tôi về trước nha.
Đợi Vương Chi Hạo rời đi, Hàn Dật mới đi tới đằng sau cậu, anh nhìn chằm chằm bóng lưng cậu, " A Dư, em không ngoan như vậy, anh nên phạt em như thế nào đây a "
Đột nhiên ánh mắt ánh lóe lên tia sáng khó hiểu " A Dư...!nếu em còn như vậy, Dật ca ca không chắc mình sẽ không phát điên ...!mà..
biến em ...chân chính trở thành lão bà của anh đâu a "
Hàn Dật dường như khá thích thú với ý tưởng này của mình, ánh mắt anh sáng quắc nhìn Lạc Dư, anh hình như biết cách để có thể buộc cậu ở bên mình mãi mãi rồi.
Ánh mắt của anh quá nóng bỏng khiến Lạc Dư dù có ngu đến mấy đi chăng nữa cũng nhận ra có người đang nhìn mình.
Lạc Dư nghi hoặc nhìn xung quanh, không có ai a.
Lúc này 250 ở trong không gian hệ thống yếu ớt nói :
/ Kí chủ, đằng...!đằng sau./Nói xong nó lập tức ngậm miệng không nói thêm câu nào nữa, những ngày gần đây nó thật sự chịu quá nhiều đả kích rồi, nó cần thời gian để tiêu hóa những chuyện quỷ dị xảy ra mấy hôm nay a.
Lạc Dư quay đầu lại, í, Dật ca ca, sao lại là anh ấy a.
Lạc Dư chớp chớp mắt :
Dật ca ca...Hàn Dật hoàn hồn, anh cười nói:
Nha,Dật ca ca đang muốn tạo bất ngờ cho A Dư a,nhưng không ngờ A Dư của anh lại phát hiện ra anh nhanh như vậy, A Dư thật thông minh quá đi.Hàn Dật thò tay véo véo má Lạc Dư nói, anh cười dịu dàng.
Lạc Dư hoàn toàn không phát hiện ra bất cứ dị trạng gì trên mặt anh, cậu cười hì hì, khoác tay Hàn Dật nói:
Em đương nhiên là thông minh, ai bảo em có một ca ca tài giỏi như vậy chứ.
( ..chương sau sẽ có H nha mọi người..
)
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...