Lúc tỉnh lại, Choi Ae Young thấy chính mình đang nằm ở cửa vào. Đứng dậy tựa vào trên tường, lấy di động xem thời gian, phát hiện hệ thống thế giới đưa cô đi đến một thế giới song song thì thời gian ngừng hoạt động, dường như mấy tháng trong thế giới song song kia chính là ảo tưởng của cô. Nhưng mà, không phải ảo tưởng, tiếng của trí não lạnh như băng cô còn nhớ rõ.
Đi đến phòng khách, Choi Ae Young cởi áo bành tô. Hiện tại là mùa đông, quần áo mặc cũng quá nhiều, bằng không ngã xuống cũng không lành lặn như thế này...... Dù vậy, khuỷu tay và đầu gối vẫn có chút đau nhức.
“Leng keng --”
Mong Ea đã trở lại? Choi Ae Young đứng dậy đi mở cửa, phát hiện mỗ long.
“Có việc gì à?”
“Khăn quàng cổ của em rơi ở trong xe.” Kwon Ji Yong ôm khăn quàng cổ đứng ở cửa, không có đưa khăn quàng cổ, thậm chí lúc Choi Ae Young vươn tay còn giấu khăn quàng ở phía sau: “Có phải em không yêu anh nữa?”
Nghe vậy, Choi Ae Young hắc tuyến.
“Trước kia em đều cho anh vào, hôm nay lại để anh trở về.” Nói xong Kwon Ji Yong trực tiếp đi vào, quàng khăn lên đầu Choi Ae Young, trái lại tự tháo giày rồi lấy ra dép trong nhà của mình trong ngăn tủ.
Nghĩ đến trí nhớ lúc trước, lúc đó cảm giác sẽ phát sinh chuyện không tốt, cũng chỉ chúc ngủ ngon liền về ký túc xá. Ánh mắt quét qua khăn quàng cổ, Choi Ae Young nhìn Kwon Ji Yong tự nhiên nhịn không được mím môi cười. Người này mới là Kwon Ji Yong, Kwon Ji Yong cô biết.
Rót một ly nước chanh cho mình, giờ phút này dường như Kwon Ji Yong là chủ nhà: “Em muốn uống cái gì?”
“Thời tiết vẫn lạnh, vẫn là nấu cà phê nóng đi.” Choi Ae Young đổ bỏ cốc nước chanh trong tay Kwon Ji Yong.
“Cà phê nóng?” Mắt Kwon Ji Yong sáng ngời: “Chúng ta cùng nhau nấu.”
Đứng ở phía sau Choi Ae Young, ôm eo cô, Kwon Ji Yong vui vẻ mím môi cười cười. Cầm tay Choi Ae Young cùng nhau quấy cà phê, hiện tại có thể hoàn toàn có cô cảm giác thật tốt. Nghĩ đến lúc trước trong quán bar hành động của Nick Khun, lúc đó Kwon Ji Yong không thể không thừa nhận mình cảm thấy nguy cơ.
“Hôm nay có thể ở lại không?” Liếm môi, Kwon Ji Yong như có chút bâng quâ hỏi: “Giờ này, Mong Ea hẳn là sẽ không về?”
Choi Ae Young giựt giựt khóe miệng: “Ngày mai không có hành trình sao?”
“Ừ! Không phải lúc ở trên xe nói qua với em sao?”
Nhắc tới qua? Hình như là có chuyện như vậy.
Vừa trở lại thế giới này, suy nghĩ của cô còn đắm chìm ở thế giới lúc trước. Bưng cà phê nhấp một ngụm, Choi Ae Young nghĩ nghĩ nói: “Mong Ea giống như nói qua sẽ không về, em gọi điện thoại hỏi một chút.” Nói xong câu đó, trên mặt liền có chút nóng lên. Mọi người đều là người trưởng thành...... Không nói nhiều. Nói hơn, đều là máu mũi.
Giống mèo ăn vụng thành công, mặt mày Kwon Ji Yong cong lên cười cười. Lập tức nghĩ tới cái gì: “Đúng rồi, hai ngày trước anh còn mơ thấy em.”
“Mơ?”
“Ừ, mơ thấy em tới xem concer của bọn anh.”
“Thật sự?” Nghĩ đến thời điểm ki cô đứng tỏng đám fan, Choi Ae Young có chút đè nén miễn cưỡng cười nói: “Đã biết, có rảnh em nhất định đi buổi diễn của anh.” Cô cho rằng Kwon Ji Yong ám chỉ tính làm nũng cô luôn không đến buổi diễn của anh.
Coi như hồi tưởng giấc mơ kia, Kwon Ji Yong tiếp tục nói: “Không phải anh, là của big bang. Kỳ thật anh cảm thấy giấc mộng kia rất kì quái, tuy rằng là concer của bọn anh, nhưng ca khúc giống như không phải bài hát của bọn anh. Sân khấu cũng thật xa lạ, không phải ở trong nước. Ừm......” Nói xong Kwon Ji Yong buông cà phê ôm mặt Choi Ae Young cười nói: “Nhưng mà, thật sự là vinh hạnh, Choi Ae Young cuối cùng tới tham gia concer của big bang. A! Em vừa đáp ứng sẽ tham gia buổi diễn của anh đúng không?”
“Ừ, em trong giấc mộng kia...... Là đứng dưới sân khấu sao?” Choi Ae Young giống như tùy ý hỏi.
“Tuy rằng không thấy rõ mặt em, nhưng anh biết người kia chính là em. Anh nhận ra được.” Dưới sân khấu tối đen, anh chỉ có thể mơ hồ nhìn đến hình dáng của cô. Giống như không phải mặt cô, nhưng anh có thể xác định người kia chính là Choi Ae Young.
*
Buổi sáng tỉnh lại, Choi Ae Young xoa tóc ngáp một cái. Nhìn thời gian, đẩy đẩy mỗ long bên người đang chui ở trong chăn. Không có phản ứng, Choi Ae Young xốc một góc chăn lên, nhìn thấy mỗ long bình tĩnh an tường ngủ, lại cảm thấy vòng eo mình đau nhức...... Rất muốn vươn tay tàn phá khuôn mặt anyf?
Quên đi, lòng từ bi buông tha người nào đó, Choi Ae Young rời giường thay quần áo.
Lúc đánh răng, nhìn dấu hôn từ cổ theo một đường kéo dài đến ngực, trán Choi Ae Young chảy đầy vạch đen. Cũng may bây giờ là mùa đông, dùng khăn quàng cổ có thể che lấp dấu vết này.
Nghĩ đến tối hôm qua lúc hai người giao triền, trong lòng Choi Ae Young trừ bỏ rung động còn có một cảm giác may mắn. Hiện tại cô chân thật sống ở thế giới này, cũng chân thật có được người đàn ông này.
Tại đây sinh hoạt gần mười năm, từ lúc bắt đầu đã biết không thể trở về thế giới cũ, trong cuộc sống kỳ thật cô đã dần tiếp nhận trừng phạt không thể trở về thế giới cũ rồi. Tiếc nuối duy nhất lúc trước chính là không có thể tạm biệt ba Choi và mẹ Choi, nhưng không lâu sau, cô lại một lần nữa gặp được thân nhân trước kia. Bất luận là hư ảo hay không, ít nhất cô gặp được bọn họ.
Thế giới song song, bọn họ cũng có thể cảm nhận được đi? Như là mộng, giống như là Kwon Ji Yong, sẽ mơ một giấc mơ, trong mơ có Choi Ae Young.
*
Ngồi ở trên xe đến sân bay Incheon, Choi Ae Young hắc tuyến nói: “Cần như vậy sao?” Nghĩ đến trước khi đi, mặt Kwon Ji Yong trầm xuống Choi Ae Young liền nhịn không được đau đầu. Về nước còn chưa bao lâu, liền phải đến nước ngoài điểm ấy không cần nói là bạn trai, chính mình cũng cảm thấy đau.
“Xin nhờ, em có chút ý thức nguy cơ được không?” Yoo Ji phanh lại đợi đèn xanh đèn đỏ, liếc nhìn kính chiếu hậu phát hiện Choi Ae Young lười biếng nhịn không được cả giận: “Tuy rằng hiện tại em là nghệ sĩ chủ lực của công ty, nhưng là công ty chưa đầu tư nhiều vào điện ảnh truyền hình, hiện tại em nên giành giật từng giây nhận kịch bản tốt biết không?” Ở Hàn Quốc, không có nghệ sĩ nào có thể không có tác phẩm mới mà vẫn luôn nổi.
Cô luôn giành giật từng giây...... Chú ý khởi quay phim mới, video đều gửi n bộ được chứ...... Đợi chút, hình như cô là ca sĩ đi? Choi Ae Young hắc tuyến.
“SNSD còn biết xin nhờ tổ trưởng bên điện ảnh, xem em đang làm cái gì.” Nghĩ đến Choi Ae Young trừ bỏ giao thiệp bình thường, không phải trong phòng luyện tập thì là ở ký túc xá. Trước kia cảm thấy đứa nhỏ này rất nỗ lực, cũng không phải loại người làm việc hoa lệ, chính là hiện tại cô đang phát triển mạnh, Yoo Ji cảm thấy cô cần khai thông một chút.
“Dựa vào công ty? A, cho nên em quay phim Hollywood, các cô ấy quay phim trong nước.” Choi Ae Young nghĩ đến không lâu trước một ít kịch bản đưa đến trước mặt cô cuối cùng đều bị công ty đưa đến tay người mới, bồi dưỡng người mới.
“Lần này đến thử kính “Người sắt 2”, em nắm chắc sao?”
“Có nắm chắc hay không, đi thì biết.”
*
Theroux nhìn Jon Favreau gửi mail xong, cười nói: “Không phải muốn bắt đầu dùng Scarlett chứ?”
“Tôi nói rồi không bắt đầu dùng loại người này sao?”
Theroux nhún vai, xem ra thật sự thử kính thôi. Ông cũng biết một chút về Naomi đang nổi gần đây, hình tượng của “Nam tước phu nhân” kỳ thật giống với “Black Widow” trong “Người sắt”. Nhưng không nhìn thấy diễn xuất và tạo hình của cô, bọn họ sẽ không dễ dàng định ra nhân vật.
“Nếu Naomi đắp nặn hình tượng thành công, sẽ quyết định là cô ấy sao?”
“Mickey, Donny, Patle, đội hình cũng không thiếu một Scarlett.” Bọn họ cần là một diễn viên có thể đắp nặn nhân vật, mà không cần nữ diễn viên có nhiều fan.
Nhưng mà, nếu cả hai đều thích hợp, lựa chọn ai cũng chưa chắc chắn?
Theroux nhìn tư liệu của Choi Ae Young liếc mắt một cái, chúc cô may mắn. Cùng là diễn viên, bây giờ Theroux đảm nhiệm chế tác biên kịch, biết vận khí đối với một diễn viên mà nói quan trọng như thế nào.
*
Đi tới phòng hoá trang, Choi Ae Young nhận trang phục nhân viên công tác đưa qua. Ở trong phòng còn có hai nữ diễn viên tới thử kính, các cô cao thấp đánh giá Choi Ae Young một cái, cũng không biết Choi Ae Young chính là “Nam tước phu nhân”, dùng lời nói quê mùa cười nói: “Một loài bò sát châu Á đáng thương.”
“Cô ta tới thử kính Natasha Romanoff sao?”
“Hẳn là chỉ có nhân vật này thôi. Cô chưa rõ sao?”
Tuy rằng không rõ ràng hai người kia nói câu đầu có ý tứ, nhưng nhìn biểu cảm và lời nói phía sau, dùng đầu ngón chân cũng biết trong miệng chó không mọc được ngà voi. Cũng không để ý tới hai người kia, Choi Ae Young đi vào phòng thay quần áo.
Cầm quần áo đi vào, Choi Ae Young vừa định khóa lại, lại phát hiện khóa bị hỏng, không thể khóa cửa.
Bên kia, Mier và Li đã thay xong quần áo, ngồi ở ghế tựa chờ đợi nhân viên trnag điểm Lisa vừa ra ngoài. Mier thấy Choi Ae Young đi vào phòng thay quần áo, cười nhạo một tiếng. Xem ra, chỉ có gương mặt châu Âu mới là kiệt tác của thượng đế.
Giờ phút này, Jay mở cửa đi đến: “Lisa ở đây không?”
Li vừa định lắc đầu, Mier đã khoác tay lên cổ Li cười nói: “Cô ấy ở phòng thay quần áo.” Nói xong liếc khoá cửa phòng tay quần áo một cái: “Li, đi toilet với tôi đi.”
Hai người đi ra cửa, Li không biết nghĩ tới cái gì cười nói: “Mier cô thật là xấu, Jay trong giới có tiếng là sắc lang đó.”
Jay khoá cửa phòng hoá trang lại, xoay người đến phòng thay quần áo. Có bao nhiêu lâu không nhìn thấy Lisa? Hương vị của Lisa...... Phòng thay quần áo nhỏ hẹp, như vậy cũng rất tốt. Jay cởi caravat đưa tay đặt ở cửa phòng thay quần áo, bên trong truyền ra tiếng cởi quần áo.
Bên này, nghĩ đến trong phòng chỉ có mình cùng với hai người phụ nữ đáng ghét kia Choi Ae Young quyết định cấp tốc thay quần áo, cởi áo khoác, Choi Ae Young cởi từng cái áo.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...