Bởi vì muốn câu càng nhiều cá, vì thế năm người ngồi máy kéo đi vào càng sâu.
Máy kéo dừng lại, mọi người tiến vào trong nước biển. Mực nước cũng tăng tới đại khái ở phần eo Choi Ae Young. Trợ giúp bác gái cùng nhau bắt cá mọi người đồng loạt nhận lưới bác gái đưa qua.
“Này, lưới này hẳn là phải phân tổ đi?” Tiếp nhận lưới, Kwon Ji Yong nhìn mọi người chờ mong nói.
“Có một cái lưới...... Phân tổ cái gì?” Dae Sung kỳ quái nhìn về phía Kwon Ji Yong.
“......”
Choi Ae Young không khách khí nở nụ cười: “Giống như không có lưới dư thừa, chỉ dùng trợ giúp bác gái bắt cá thì tốt rồi.”
Nghe vậy, Kwon Ji Yong kéo thấp mũ che khuất ánh mắt. Quá mất mặt...... Choi Ae Young người kia...... Anh như vậy đều là vì ai?
Choi Ae Young đứng ở một bên, giúp đỡ bác gái tát lưới thu lưới, có thể là thật sự bắt trúng chỗ nhiều cá, mỗi lần thu lưới đều có thể đầy một mẻ cá. Lưới đánh cá tràn đầy cá đang đạp nước, Choi Ae Young dùng lực cùng bác gái hợp lực nâng đến trên xe.
“Khoẻ thật đấy cháu trai!” Bác gái híp mắt cười với Choi Ae Young.
Choi Ae Young đang đội mũ trùm qua tóc mặc đồ lao động:......
“Khụ khụ, cháu là con gái.” Choi Ae Young tháo mũ xuống buồn bực nhìn bác gái.
“Ách...... Nói sai, nói sai.” Nâng vành nón lên bác gái trừng mắt không nói gì. Lực cánh tay của đứa nhỏ này thật tốt...... Rất có phong phạm năm đó của mình!
Giờ phút này Shim Changmin theo bên kia đi tới: “Cần hỗ trợ sao?”
“Ôi?” Choi Ae Young ngây ra một lúc: “Không cần......” Còn chưa nói xong, bác gái lập tức cười không thấy mắt: “Vẫn là con trai thì tốt.” Lại quay đầu nói với Choi Ae Young: “Con gái vẫn là đứng ở một bên xem thì tốt hơn.”
Vừa là ai gọi cô là cháu trai......
*
Bên kia, Kwon Ji Yong và Dae Sung bị bác trai bắt lính coi như không phải anh cũng không phải em một loại tát lưới thu lưới.
Thở ra một hơi, Dae Sung đụng phải bả vai Kwon Ji Yong: “Hyung, anh xem chị Ae Young và Changmin tiền bối. Dáng vẻ giống như thật thân mật, không hổ là cùng một công ty.” Nói xong còn gật gật đầu.
“Ừ?”
Kwon Ji Yong thu lưới xong đổ cá vào trong thùng ngẩng đầu. Tìm một chút phương hướng, liền nhìn thấy Choi Ae Young và Shim Changmin hợp lực bắt cá. Này...... Hai người bọn họ làm cái gì vậy? Thật sự là không chú ý một cái liền...... Nghĩ như vậy Kwon Ji Yong căm giận buông lưới chuẩn bị đi đến chỗ Choi Ae Young.
“Tiểu tử muốn đi đâu?” Còn chưa bước đi, Kwon Ji Yong đã bị ông chú kéo quần áo lại.
Quyền tiểu hỏa:......
*
“Cậu đi nghỉ ngơi một chút đi.” Cứ việc chính mình cũng cảm thấy cố hết sức, Shim Changmin thu lưới đánh cá lần này ngẩng đầu nói với Choi Ae Young.
“Tôi xong rồi.” Tuy rằng hiện tại khí lực của cô không bằng một thanh niên tráng kiện trưởng thành, nhưng so với nữ sinh lớn hơn rất nhiều. Ai bảo giá trị vũ lực chủ yếu đề cao độ nhanh nhạy của thân thể, chính là hiện tại với trình độ này, vẫn có thể kiên trì tiếp tục.
Shim Changmin không lay chuyển được kiên trì của Choi Ae Young, chỉ có thể tận lực dồn lưới đánh cá đến trên người mình. Đỉnh Tae Yang, gió biển thổi, rõ ràng không phải lúc để nhàn nhã, Shim Changmin vẫn cảm thấy thật cao hứng.
Nhìn đến chóp mũi Choi Ae Young không biết là mồ hôi hay là nước biển, Shim Changmin dương môi cười cười. Choi Ae Young là một người...... Thật kiên trì đi.
“Mệt mỏi thì nói một tiếng.”
“Ừ.”
Thả vài lần lưới, cuối cùng mọi người tụ tập đến trước máy kéo. Trên máy kéo cơ hồ đều là thùng cá. Vốn rộng rãi cũng trở nên chật chội, năm người chen chúc cùng nhau xem cá thu hoạch được trong thùng.
“Thật nhiều hải sản.” Choi Ae Young sờ hải sản trong thùng.
“Ôi? Ôi?” Có con cua...... Còn chưa nói xong, ngón tay Choi Ae Young đã bị kẹp một cái...... Giựt giựt khóe miệng, Choi Ae Young bỏ con cua trên ngón tay.
“Không có việc gì đi?” Shim Changmin khẩn trương xem Choi Ae Young: “Đưa ngón tay cho tôi xem một chút.”
“Ách, không có việc gì.” Choi Ae Young liếc mắt một cái, trừ bỏ có chút đau, cũng không có chảy máu: “Cám ơn Changmin tiền bối quan tâm.”
“A nha, thân sĩ Changmin!” Dae Sung cười nói.
Kwon Ji Yong ở một bên muốn hành động nhưng bị Shim Changmin giành trước thiếu chút nữa buồn bực nôn một búng máu. Phát triển này thật không thích hợp? Xong toàn lệch hướng tối hôm qua anh dự tính...... Còn có, Dae Sung nói ai thân sĩ? Nghĩ đến đây, Kwon Ji Yong nhìn như đang đứng yên cạnh Dae Sung, nhưng xuất độc thủ véo thắt lưng Dae Sung một cái.
Dae Sung: “A......”
Nghe tiếng kêu ai oán uyển chuyển như thế, Choi Ae Young run lẩy bẩy nổi da gà: “Dae Sung cậu làm sao vậy?”
Dae Sung ai oán nhìn về phía Kwon Ji Yong: “Em đang sám hối vừa rồi không kịp thời cứu chị Ae Young khỏi bị cua kẹp.”
Choi Ae Young cười cười: “Dae Sung thật sự là tri kỷ áo bông của chị mà. Nhưng mà cậu ở bên cạnh chị, không ở bên kia.”
*
Một nhóm người nói nói giỡn cười về tới bờ biển. Vừa xuống xe, nhóm thần tượng đã bị nhóm tráng niên ở bờ biển cường thế vây xem: “Có trợ giúp thôn dân bắt cá thật tốt hay không?”
“Hyung xem thành quả sẽ biết.” Nhìn đến ánh mắt Yoo Jae Suk hoài nghi, Dae Sung lớn tiếng nói.
Giờ phút này, thôn dân chuyển hải sản trên xe đến bãi biển. Bắt đầu tiến hành phân loại, thấy vậy, bọn họ cũng giúp đỡ phân loại hải sản. Cơ bản phân loại xong, thôn dân trước khi đi còn phân không ít hải sản cho gia đình.
Mọi người thấy hải sản trong thùng nước: “A, thật phong phú. Tối hôm nay có có lộc ăn rồi.”
Choi Ae Young nhìn hải sản nhíu nhíu mày, hải sản nếu không khử tanh thật tốt mà nói, quả thực chính là nguyên liệu hắc ám...... Lại liên tưởng đến tiêu chuẩn nấu cơm của nhóm nghệ sĩ trong gia đình...... Đối với bữa tối, Choi Ae Young cơ bản không ôm hi vọng gì, chỉ cầu chắc bụng.
“Bên kia còn lại cá nhỏ và tôm làm sao bây giờ?” Chun Hee ngồi xổm trước hải sản còn lại hỏi.
“Nhiều như vậy có thể mất một thùng thôi?”
“Bên kia tụ tập thật nhiều hải âu!”
Hỏi PD sau, mọi người mới biết được hoá ra thôn dân để hải sản còn lại đều ở vũng bùn cho hải âu. Choi Ae Young sờ cằm nhìn cá tôm nhỏ trước mặt, nghĩ rằng này đó chẳng lẽ không phải là thả lại biển để bảo tồn tài nguyên sao?
“Ném đi cho hải âu ăn đi.”
Nghe được đề nghị, mọi người lục tục nắm cá nhỏ ném về phía hải âu. Dae Sung nhìn Choi Ae Young không hành động, nắm một phen cá nhỏ lên đưa cho Choi Ae Young, người sau không nói gì nhận rồi.
“Chị, ném rất tốt.”
Thật không...... Lại quăng không xa...... Không bằng để hải âu còn phương tiện kiếm ăn.
Đi theo mọi người ném xong, Kwon Ji Yong lại nắm lên một phen cá đi phía trước ném. Không biết là trượt hay là thế nào, tóm lại...... Cá ném tới trên đầu Choi Ae Young.
“......” Choi Ae Young yên lặng bắt cá đang đạp nước phía dưới, xoay người nhìn về phía sau.
Đúng lúc Kwon Ji Yong không cẩn thận quăng cá đến trên đầu Choi Ae Young, lập tức chột dạ xoay người nhặt cá lên ném sang chỗ khác. Xoay người cùng Choi Ae Young đối diện, còn vô tội trừng mắt tỏ vẻ nghi vấn. Này đây Choi Ae Young bỏ lỡ thời cơ tốt nhất bắt lấy hung thủ.
Choi Ae Young giận ngã cá, cho nên nói vì sao muốn ăn no rồi chống đỡ được quăng cá......
“Tốt, hiện tại chúng ta chơi trò chơi đi.”
Vốn cho rằng có thể trở về chuẩn bị bữa tối Choi Ae Young vuốt bụng, không nói gì nhìn về phía Yoo Jae Suk. Nhưng lại không thể phản kháng, chỉ có thể nhận chân vịt nhân viên công tác đưa qua mặc vào.
“Cuộc thi chạy chân vịt!”
Nghe được phải đeo chân vịt chạy bộ mọi người giật giật chân: “Này, giống như có chút khó khăn.”
“Không có khó khăn thì có ý tứ gì?”
“Hiện tại bắt đầu chia đội.”
Yoo Jae Suk chỉ vào Kwon Ji Yong và Shim Changmin nói: “Rõ ràng Ji Yong một tổ, Changmin một tổ, bigbang vs Dong Bang Shin Gi tốt lắm.”
“Nhóm thần tượng pk, không thể tránh được.” Hiện tại hai nhóm đều là nhóm nhạc lớn ở Hàn Quốc, số thành viên cũng là năm người.
“Có thể chọn lựa thành viên.”
Bởi vì phải chọn lựa thành viên còn lại, cho nên hai đội trưởng oẳn tù tì quyết định thành viên. Vòng thứ nhất Kwon Ji Yong thắng, không có bất ngờ gì xảy ra Kwon Ji Yong lựa chọn Dae Sung.
Đợt thứ hai là Shim Changmin thắng.
“Changmin lựa chọn anh đi?” Yoo Jae Suk ra tiếng quấy nhiễu Shim Changmin lựa chọn.
“Này, không cần nghe anh ấy.” Lee Hyori vỗ Yoo Jae Suk một chút: “Hyung rất xấu rồi, khi dễ Changmin là lần đầu tiên đến gia đình sao. Changmin không cần chọn Jae Suk hyung.”
Shim Changmin nhìn mọi người một vòng, sau đó lựa chọn Choi Ae Young.
“Tôi?” Choi Ae Young đi ra, đi đến bên người Shim Changmin.
Lee Hyori trêu đùa: “Vì sao lựa chọn Ae Young? Nhìn qua không giống chạy rất nhanh.” Ngữ khí chế nhạo, mọi người nghe cũng bắt đầu ồn ào.
“Ừ? Bởi vì vừa mới lúc đánh cá, cô ấy nói ở trong nước biển đi lại chẳng khó khăn. Dáng vẻ giống như có thể chạy.” Shim Changmin cười cười giải thích nói. Dáng vẻ chính trực giống như lựa chọn Choi Ae Young thật sự chính là nguyên nhân này. Về phần như thế hay không, chỉ có chính anh biết.
“Này, chị Ae Young giống như rất lợi hại. Sẽ là kình địch a, kình địch.” Dae Sung ghé vào bên tai Kwon Ji Yong nói.
Kwon Ji Yong buồn bực lên tiếng, anh không lo lắng kình địch trò chơi. Chính là nguyên nhân Shim Changmin lựa chọn Choi Ae Young thật sự như anh nói sao? Nhưng mà lựa chọn lại một lần nữa...... Chính mình vẫn sẽ lựa chọn Dae Sung đi? Dù sao không có lý do đi lựa chọn......
Cuối cùng phân tổ kết thúc.
Vòng thứ nhất tự nhiên là hai đội trưởng pk thi đấu.
Choi Ae Young không có gì hứng thú với bữa tối, vì thế ở một bên nhàm chán bắt đầu cá cược với Dae Sung: “Dae Sung, nếu không đến cá cược một hồi đi. Tôi cảm thấy Changmin tiền bối có thể thắng, đặt hai con cá.”
Dae Sung cũng không phải ngốc, ở phương diện ăn rất linh mẫn: “Chị Ae Young, bữa tối một người giống như không đến hai con cá?”
Kim Soo Ro và Yoon Jong Shin ở bên cạnh nghe được Choi Ae Young nói cũng bắt đầu gia nhập ván bài: “Cùng bữa tối có liên quan, tôi đây cũng muốn cá.”
“Này này...... Nơi này là sòng bạc sao?” Yoo Jae Suk ở một bên ồn ào: “Thật sự là rất kỳ quái! Như vậy tôi cá là Ji Yong, đặt một con cá.” Nghe vậy mọi người cười ngất, nhưng cũng ào ào gia nhập ván bài.
“Không thể mù quáng lựa chọn đội trưởng của mình.” Kim Soo Ro và Yoon Jong Shin bắt đầu phân tích: “Ji Yong trẻ hơn một chút, Changmin chân dài một chút. Dáng vẻ này không biết nên chọn ai?”
“Tuổi trẻ mà nói, chỉ ít hơn mấy tháng không có ảnh hưởng gì đi?” Choi Ae Young nói.
“Nói như vậy, phương diện thể lực Changmin có vẻ mạnh hơn. Như vậy tôi lựa chọn Changmin.”
“Tôi cũng lựa chọn Changmin.”
Choi Ae Young một câu, khiến cho Shim Changmin trướng thế cực tốt. Đại bộ phận đều lựa chọn Shim Changmin, về phần Kwon Ji Yong thì ở một bên ô mặt không đành lòng nhìn thẳng đội viên nhóm phản bội. Thật sự là đội tình bạn giá rẻ!
“Hyung, anh thế nào có thể phản bội đội?” Dae Sung cầm lấy Yoo Jae Suk ai oán nói: “Chúng ta không phải một đội sao, hẳn là nên chọn đội trưởng!”
Yoo Jae Suk vỗ lưng Dae Sung: “Ai nha, ai nói anh không chọn Ji Yong? Anh đây là ở trong lòng yên lặng chọn, đây mới là chân chính chọn.” Nói đến nói đi, vẫn là càng để ý bữa tối.
“Kia nói như vậy...... Cần một người đứng ra?” Mắt thấy càng ngày càng nhiều người tham gia ván bài, Choi Ae Young sờ cằm nói.
Kwon Ji Yong Shim Changmin:...... Không cần vì trận đấu của người khác tùy tùy tiện tiện mở ván bài!
Không hề nghi ngờ, đề nghị Choi Ae Young thành nhà cái. Còn không nên hỏi cô – cá của cô từ đâu tới đây...... Mọi người cũng chỉ là tham gia náo nhiệt mà thôi.
Bởi vì mở ván bài, mọi người đang yên lặng khi trận đấu bắt đầu liền ra sức vì người mình đặt cược cổ vũ.
Dae Sung cầm lấy tay Kwon Ji Yong, trầm giọng nói: “Hyung anh nhất định phải thắng!”
Kwon Ji Yong không nói gì gật gật đầu, lại quay đầu nhìn thoáng qua Shim Changmin cúi đầu nói: “Xin chỉ giáo nhiều hơn.”
“À, những lời này mang sát khí.” Yoo Jae Suk ở một bên bắt đầu làm quái: “Tôi muốn không cần đổi lựa chọn đâu?”
“Hiện tại bắt đầu mua không thay đổi.” Choi Ae Young ra tiếng nói.
Nghe vậy, mọi người phun cười.
“Ai vòng qua cái thùng kia trở về trước là thắng.”
Nói xong quy tắc đơn giản, Kwon Ji Yong và Shim Changmin liền đứng ngang hàng chờ đợi trận đấu bắt đầu.
Lúc này đây, Kwon Ji Yong muốn chứng minh cho Choi Ae Young con ngốc này xem, cô đặt sai người. Cho dù so Shim Changmin điểm kia thì thế nào? Nào có căn cứ chân dài ngắn để đặt cửa?
Còn có Shim Changmin...... Giống như cảm nhận được uy hiếp...... Cũng là...... Choi Ae Young là một người, mà không phải một người ngẫu hứng, cô sẽ không đứng ở một chỗ chờ đợi mình do dự. Nếu không có hành động, cuối cùng cô sẽ thuộc về người khác đi?
Mặc kệ ngươi có cảm tình với cô hay không, không biết ngươi sẽ ra tay hay không, chỉ có thể nói với ngươi một tiếng thật có lỗi, Choi Ae Young người này anh sẽ không buông tay.
Trận đấu bắt đầu, hai người quay đầu nhìn đối phương liếc mắt một cái.
Cứ việc này chính là một hồi trò chơi, cứ việc trò chơi thắng thua cũng không đại biểu cái gì. Nhưng vẫn muốn thắng ngươi, nếu cùng ngươi tương đối mà nói, nếu cô ở đây, ta muốn thắng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...