Trương Tiểu Kiếm sốt ruột lắm rồi!
Dù sao thì đối diện là một đại gia hàng xịn, vừa bung tiền là quăng một cục vàng thỏi luôn nhé mấy cưng có sợ không?
Mà rất rõ ràng, một khi đối phương đã bắt đầu tấn công thì nhất định sẽ không cho Trương Tiểu Kiếm bất cứ cơ hội nào hết!
- Mà phải nói chứ nom quần áo của ngươi đúng là quê mùa thật đấy.
Anders lại lấy thêm hai cục vàng thỏi từ trong ba lô ra:
- Chi bằng đi theo ta đi. Ngươi thấy ta vung tay một cái là bấy nhiêu tiền rồi này, đi theo ta thì ngươi nhất định sẽ sướng hơn bây giờ nhiều.
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Hệ thống: “Cảnh cáo! Ký chủ lại bị đối phương cướp mất 20 điểm hận giàu!”
Trương Tiểu Kiếm lập tức tuôn mồ hôi hột như thác đổ!
Đối thủ trước mắt đúng là đối thủ mạnh nhất mà hắn từng gặp được từ khi bước ra giang hồ tới nay!
Ngầu lòi chưa từng có!
Dù sao thì hắn cũng là người, là người thì ắt sẽ có thất tình lục dục. Nhìn thấy một gã cực kỳ trâu bò giàu có khoe của đứng trước mặt mình thì ai mà chẳng có điểm hận giàu chứ!
Ai có thể làm được đến mức thấy tiền mà không mỉm cười không động lòng chút nào… Cho dù là hòa thượng thì cũng không có cửa đâu nhé!
Hòa thượng còn thu tiền nhang đèn kia kìa!
Không được không được! Nhất định phải nghĩ cách thật nhanh mới được! Tuyệt đối không thể sơ ý được!
Trương Tiểu Kiếm đang suy nghĩ thì bên kia lại cầm ra một thứ:
- Ây dà, quên mất, thứ như vàng thỏi thì vẫn lúa quá, nếu muốn bán thì hơi mệt. Trương Tiểu Kiếm tiên sinh đúng không? Chi bằng ngươi xem thế này đi nhé, ta còn một viên đá ngọc bích cũng được lắm này, ở chỗ các ngươi thì thứ này hẳn là rất đáng giá đúng không? Chi bằng ngươi nhận luôn đi cho khỏe! Ây dà đừng có khách khí, đối với ta mà nói thì thứ này không là gì cả.
Trương Tiểu Kiếm nuốt nước miếng cái ực.
Viên ngọc bích trong tay Anders ước chừng bự cỡ quả trứng gà luôn!
Ngay cả Trái Tim Đại Dương (*) trong bộ phim “Titanic” mà so với nó thì chẳng khác gì đồ chơi con nít hết!
Một viên ngọc bích lớn như vậy, nếu đưa ra hội đấu giá thì bán được mấy trăm triệu, không phải chỉ là việc đơn giản như đang giỡn sao?
Không ngờ một thứ trâu bò như vậy mà lại chả là gì đối với Anders ư?
Hệ thống: “Cảnh cáo! Ký chủ lại bị đối phương cướp đi 20 điểm hận giàu!”
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Mồ hôi…
Mồ hôi lạnh…
Mồ hôi đổ như thác…
Còn dư 20 điểm hận giàu cuối cùng! Nếu hôm nay mà bị cướp mất nữa thì anh đây sẽ quỳ xuống luôn cho mày xem!
Không được không được, nhất định phải nghĩ ra cách gì đó! Nguy hiểm quá!
Tuy rằng anh rất thích tiền, nhưng vấn đề là bên kia còn có một quả thiên thạch bự tổ chảng đang bay về phía trái đất kìa!
Đường kính hơn 250 km chứ chẳng đùa, sắp bự hơn cả tỉnh Liêu Ninh luôn kia kìa!
Nếu mình nhận nó thì có tiền thật đấy, nhưng sống không lâu, thế thì còn ăn chơi con khỉ ấy!
- Khụ khụ… Thật ra thì ta cảm thấy...
Trương Tiểu Kiếm cực kỳ dứt khoát hắng giọng, lập tức cắt mode phong thái đỉnh cao:
- Tuy rằng ngươi có không ít tiền, nhưng theo ý ta thì cũng chỉ thế mà thôi. Có tiền thì sao chứ?
Trương Tiểu Kiếm chắp tay sau lưng, chậm rãi nói:
- Ngươi có di động không?
Hắn lấy di động ra từ trong túi áo rồi nói:
- Ngươi có cái này không?
- Di động á?
Anders nghiêng đầu nhìn Trương Tiểu Kiếm, nói với vẻ khinh thường:
- Một chiếc di động thì đáng giá mấy đồng tiền chứ! Như hạt bụi thôi nhé.
- Sai rồi!
Trương Tiểu Kiếm hét lớn một tiếng:
- Di động không đáng tiền! Thứ đáng giá chân chính là những gì ở trong này! Trong đó có được nhiều bộ điện ảnh đặc biệt mà ta đã thu thập bao năm qua! Bên các ngươi có không?
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ + 26 đến từ Ander!”
Trương Tiểu Kiếm mở di động ra luôn, lập tức lựa chọn một video bên trong:
- Ngươi nhìn mà xem, thứ tốt thế này, bên các ngươi có không? Phục vụ theo tiêu chuẩn kiểu Hoàn như thế này, ngươi đã từng được thể nghiệm chưa?
“+ 28!”
- Đừng nói cái này.
Trương Tiểu Kiếm tỉnh bơ cất di động đi rồi nói tiếp:
- Ngươi từng ăn Mãn Hán Toàn Tịch chưa? Dê non hấp, chân gấu hấp, đuôi hươu hấp, vịt nướng, gà con nướng, ngỗng nướng, vịt kho mặn, gà ngâm tương, thịt khô, trứng muối, bao tử… Kho thập cẩm, ngỗng kho, mắm tôm, tôm hấp, ruốc khô, chim trĩ, khô thỏ, bánh cuốn… Những thứ đó ngươi đã từng ăn bao giờ chưa?
“+ 38!”
- Ngươi từng ngồi xe hơi chưa? Một ngày có thể đi được mấy ngàn dặm đó.
Trương Tiểu Kiếm bước lên một bước, tay chỉ lên trời nói:
- Ngươi từng ngồi máy bay chưa? Ngươi có tiền nhưng có thể lên trời được không? Ngươi bay cho ta xem!
- Cho dù ngươi sống trong lâu đài, nhưng ngươi từng ngồi điều hòa chưa? Mùa hè ngươi có nóng không? Chỗ chúng ta không nóng nhé, một năm bốn mùa nhiệt độ luôn ổn định ở mức 26 độ, thoải mái vô cùng luôn! Ngươi đã từng trải nghiệm cảm giác đó chưa?
- Mùa đông chỗ ngươi có lò sưởi dưới sàn không? Có lạnh không? Chỗ chúng ta không lạnh nhé, lúc bật lò sưởi dưới sàn, chân đi trên sàn nóng hầm hập, thoải mái lắm!
- Ngươi có thể mùa hè nóng nực ăn kem que, mùa đông tắm suối nước nóng được như ta không? Chỗ các ngươi có không?
“+ 66!”
Trương Tiểu Kiếm bước lên một bước thì Anders bị hắn dọa lùi về sau một bước.
Không có cách nào khác, lúc này khí thế của Trương Tiểu Kiếm quá mạnh. Đây chính là cảm giác ưu việt của vị diện khoa học kỹ thuật nhé…
Dù sao thì đối với Trương Tiểu Kiếm mà nói, vị diện ma pháp cấp thấp của Anders cùng lắm cũng chỉ có thể xem như nơi hoang dã mà thôi. Có tiền thì đã sao chứ?
Không có những thiết bị hiện đại hóa phục vụ thì qua bên kia sống sao được đây?
- Chỉ bằng cái nơi rác rưởi của các ngươi ấy, có cho ta nhiều tiền hơn ta cũng không thèm đi!
Trương Tiểu Kiếm càng khinh thường hơn:
- Các ngươi có điện ảnh không? Có MP3 không? Có concert có internet live stream không? Có game online không?
Không có những thứ đó thì cho dù qua đó làm hoàng đế được gì đâu?
Dù sao thì sau khi cảm giác mới mẻ trôi qua, hết thảy đều trở nên nhàm chán vô vị. Game online, live stream, xem điện ảnh mới là chủ đề vĩnh hằng nhé!
“+ 77!”
Cuối cùng, Trương Tiểu Kiếm ngẩng đầu 45 độ nhìn trời, thở dài:
- Còn khoe của trước mặt ta nữa chứ… Không phải ta chém đâu, ta ăn muối còn nhiều hơn cả ngươi ăn gạo, ta đi qua cầu còn dài hơn cả ngươi đi qua đường. Khoe của trước mặt ta à, ngươi còn non và xanh lắm!
“+ 99!”
“Hệ thống: Chúc mừng ký chủ, chuyển bại thành thắng thành công! Hệ thống khoe của phán định đối phương thua cuộc!”
Trương Tiểu Kiếm: “!!!”
Moah ha ha ha ha ha ha! Anh biết ngay mà, anh mới là trâu nhất!
Dù sao thì khoe của cũng phải xem vị trí. Chú mày chui ra từ một xó hoang vu thì lấy gì mà đòi khoe với vị diện khoa học kỹ thuật trâu bò của ta chứ hả? Cho ngươi hoài nghi nhân sinh ngay tức khắc luôn chứ đùa!
Cũng giống như một tên tù trưởng châu Phi chạy đến trước mặt một quý tộc châu Âu khoe rằng:
Ta lại rút được một SR này!
Đậu xanh nhà nó chứ không phải là muốn bị treo lên đánh ngay lập tức sao?
Anh đây SSR nhiều đến mức cả kho hàng sắp nhét không nổi nữa đây này, ném xuống còn ngại chiếm chỗ đấy nhé!
Quả nhiên, “rầm” một phát, Anders lập tức quỳ xuống!
- Ta… Ta thế mà lại thua…
Anders cứ như là bị mất hết hồn vía vậy, hai mắt đờ ra, quỳ trên mặt đất lẩm bẩm:
- Đúng rồi, ngoại trừ có tiền ra thì ta chẳng còn gì cả…
Thấy Anders lập tức biến thành sức chiến đấu sáu, Trương Tiểu Kiếm vội nói:
- Hệ thống, mau mau mau mau, phải làm thế nào để rút được hệ thống của đối phương?
Hệ thống: “Đặt tay lên trán hắn là được.”
Thế thì đơn giản. Trương Tiểu Kiếm nâng tay lên, nhẹ nhàng đặt lên trán Anders.
Cùng lúc đó, giọng nói của hệ thống vang lên: “Hệ thống bắt đầu tiến hành thăng cấp cường hóa, xin hãy chờ trong giây lát…”
***
(*) Viên kim cương hình trái tim Blue Heart rất nổi tiếng trong lịch sử.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...