Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
Trần Nhã Đình quả thực là buồn bực đến bay lên!
Cô vốn định tố giác tên lừa đảo này, ai biết lại biến thành đồ tôn một cách
không hiểu ra sao!
Mày xem cái tên đáng chết kia mở mồm ngậm mồm là đồ tôn nè khốn khiếp!
Nhưng vẫn đề là bây giờ người ta chiếm ưu thế, mình không thể phản kháng được!
Thật là bức chết bổn cô nương!
Về phòng ngủ đi cho rồi!
- Trương đại sư, con gái tôi có chút bướng bỉnh, còn mong Trương đại sư đừng
lấy làm phiền lòng. – Lúc này Trần Tử Hào nhìn Trương Tiểu Kiếm quả thực giống
như là nhìn thần tiên, nói chuyện cũng là khách khí các thứ: - Trương đại sư,
ngài mau nhìn giúp tôi xem căn nhà này có vấn đề nào khác không?
Trương Tiểu Kiếm làm bộ làm dáng nhìn một vòng, sau đó nói:
- Ừm, trước mắt thì không có vấn đề gì.
Có những lời này của hắn, vợ chồng Trần Tử Hào nhất thời yên lòng.
Nhân vật trâu bò như thế nói không thành vấn đề, vậy thì tuyệt đối là thật sự
không thành vấn đề --- Vừa rồi tiền nợ đều trả về hết rồi, đây chính là công
lao thật sự nhá! Đặt ở chỗ kia có thể nhìn thấy!
- Ai nha, Trương đại sư, có thể quen biết với ngài thật là tốt quá. – Trần Tử
Hào đứng dậy, nói: - Ngài xem… Tôi cũng không biết nên cảm tạ ngài như thế
nào, này…
- Khách khí như vậy làm gì. – Trương Tiểu Kiếm đứng dậy, ôm hai tay đi đằng
trước, phong thái như cao nhân, nói: - Dựa theo thương lượng trước đó của
chúng ta, xem phong thủy hai ngàn, trả tiền là được.
Tổ sư, tuy rằng mặt ngoài nhẹ như mây gió, nhưng thực tế trong tim đang chảy
máu nè!
Đừng nói là hai ngàn, bây giờ anh bảo hai vạn thằng này cũng tuyệt đối cho
luôn…
Hệ thống đáng chết! Mày định giá thấp thế làm gì?!
Hệ thống:
- Cậu xác định lúc trước cậu không ngại nó cao sao?
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Ố mài gót, thật đúng là, ban đầu đi xem bói ở công viên anh còn cảm thấy giá
này rất cao không có người đến…
- Hai ngàn, vận… - Trần Tử Hào thật là có chút do dự, không phải là giá rất
cao mà là giá rất thấp. Thật ra thì vừa rồi mới thu về khoản nợ kia đều là
tiền mặt, Trần Tử Hào cảm thấy tiêu hai trăm ngàn cũng không coi là nhiều cơ!
Chung quy món nợ kia đã kéo dài suốt ba năm, ai biết khi nào thì người ta mới
chịu trả… Không ngờ vừa xem phong thủy xong đã lập tức trả ngay tiền mặt luôn!
Nhưng mà bây giờ người ta lại nói chỉ thu hai ngàn…
- Đại sư, giá này có phải là… hơi thấp không? – Trần Tử Hào do dự lấy hai
ngàn tệ ra: - Ngài xem, ngài giúp tôi nhìn việc lớn như vậy, tôi cứ cảm thấy
chút tiền này…
- Hai ngàn là được. – Trương Tiểu Kiếm nhẹ nhàng nhận lấy thu vào, trong lòng
sắp khóc, ngoài mặt lại cực kỳ lạnh nhạt, nói: - Chúng tôi làm nghề này chú ý
nhất ngôn cửu đỉnh, nói hai ngàn chính là hai ngàn.
- Vậy… - Trần Tử Hào suy nghĩ, cuối cùng chỉ phải đồng ý: - Được rồi…
Sau đó quay đầu lập tức rống to:
- Đình Đình! Còn không may xuống đây tiễn Trương đại sư! Dây dưa gì nữa? Ba
sắp đi ra ngoài rồi nè!
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +8 đến từ Trần Nhã Đình!”
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Woa ha ha ha ha ha ha ha! Hù chết mày!
- Ba, mọi người bận rộn thì bận rộn đi chứ tìm con làm chi? – Trần Nhã Đình
mặc một bộ quần jeans áo thun đáng yêu đi ra, vừa đi vừa than thở: - Con còn
đang định đi ngủ nè…
- Mày nói tìm mày làm gì? – Trần Tử Hào tức giận nói: - Con nít con nôi hoàn
toàn không biết lễ phép gì cả. Sư thúc tổ của mày sắp đi rồi mà mày không chịu
đưa tiễn gì cả, sao bất lịch sự thế hả?
Một tiếng “sư thúc tổ” khiến Trần Nhã Đình nhất thời lại có khuynh hướng nổ
tung, nhưng chung quy là ba mẹ đều đang ở đây, cô không dám khinh suất, đành
phải nhịn!
- Tới tới tới, Trương đại sư ngài lên xe. – Trần Tử Hào đưa Trương Tiểu Kiếm
vào trong Maybach trước, sau đó nói: - Chúng ta lập tức ký hợp đồng thôi. Đến
lúc đó ngài bảo căn nhà nào tốt, chúng ta lập tức ký căn đó!
- Sư thúc, chúng ta bảo lưu wechat cái đi. – Long đại sư thấy Trương Tiểu
Kiếm sắp rời đi, vội vàng nói: - Về sau có chỗ nào không hiểu con sẽ xin chỉ
bảo nhiều nhiều, được không?
- Được thôi. – Trương Tiểu Kiếm gật đầu, hai người add wechat, sau đó nói: -
Vậy thì trước hết cứ như thế. Anh đi về trước đi.
Long đại sư cúi đầu chín mươi độ:
- Cung tiễn pháp giá của sư thúc.
Ai nha lời nịnh hót này sao mà dễ nghe thế!
Sau đó quay đầu nhìn Trần Nhã Đình:
- Ai nha đồ tôn nè, sư thúc tổ của con đi trước nhé, về sau có gì không rõ cứ
đến tìm ông ha, sư thúc tổ cam đoan khiến con hài lòng!
Trần Nhã Đình: “…”
Con nhóc tức đến mức nắm tay trắng bệch!
Trần Nhã Đình cảm giác đầu óc muốn nổ tung, nghẹn một lúc lâu rồi mới nghiến
răng nghiến lợi nói:
- Coi… Coi như ông thắng!
- Ừ đồ tôn.
Sau đó vẫy tay:
- Hẹn gặp lại đồ tôn!
Trần Nhã Đình: “…”
Con nhóc tủi thân muốn khóc --- Mình tạo nghiệt gì mà lại vô duyên vô cớ có
một sư thúc tổ vậy chứ…
Trời xanh ơi đất đai hỡi, có thần tiên tỷ tỷ nào có thể đánh tia sét xuống đây
đánh chết cái thằng này đi!
Trong lòng nghĩ như vậy nhưng ngoài miệng không thể nói thế, có thế nào thì
ông ba còn ở bên cạnh nè, Trần Nhã Đình hừ hừ nói:
- Biết rồi…
Trần Tử Hào bất đắc dĩ lắc đầu. Đứa nhỏ này, nói chuyện với sư thúc tổ mà vẫn
bất lịch sư như thế!
Thôi hay là mua nhà trước đi đã, đánh sắt phải tranh thủ lúc còn nóng chứ!
Xe chạy rất nhanh, một đường nhanh như điện chớp, ước chừng nửa giờ sau, hai
người Trần Tử Hào Trương Tiểu Kiếm đã đi đến văn phòng bất động sản của Long
Đằng quốc tế.
- Trương đại sư, cậu xem mấy kiểu nhà này, cái nào mới là tốt nhất? – Trần Tử
Hào nhìn mấy kiểu kết cấu nhà, ở đây nhất thiết phải nói nhà ở của Long Đằng
quốc tế đều rất vuông vắn, không thiếu góc thiếu cạnh, thoạt nhìn rất thoải
mái, cho nên hắn cũng có chút không biết lựa chọn thế nào: - Cậu nói căn nào
tốt thì tôi mua căn đó. Tôi dự tính diện tích là khoảng một trăm mét vuông.
Chênh lệch trên dưới là được.
- Anh yên tâm, tôi đang giúp anh lựa chọn một căn hài lòng đây. – Trương Tiểu
Kiếm cười híp mắt giúp Trần Tử Hào chọn nhà, nhanh chóng tìm được một căn ước
chừng một trăm lẻ tám mét vuông, Trương Tiểu Kiếm nói: - Trần ca, hiện nay nhà
ở trong khu dân cư của chúng tôi xác thực là còn dư không nhiều, ước chừng còn
lại bảy tám căn chưa bán. Anh xem căn nhà này, coi như là tương đối tốt so với
những căn còn lại. Không thiếu góc thiếu cạnh, vị trí cũng tốt, đằng trước
không có vật che chắn, có câu gọi là bên trái Thanh Long cao vạn trượng, bên
phải Bạch Hổ cúi thấp đầu. Đằng trước Chu Tước vỗ cánh bay, đằng sau Huyền Vũ
cầu trong ổn. Từ phong thủy mà xem, tuyệt đối là nhà đẹp!
- Không hổ là đại sư, đều có một bộ lý luận, vừa vần điệu lại đơn giản dễ
hiểu! – Trần Tử Hào trực tiếp gõ thước, nói: - Chính là căn nhà này. Trả hết.
Chúng ta ký hợp đồng thôi?
- Được! – Trương Tiểu Kiếm gật đầu, sau đó nói: - Trả hết được giảm xuống còn
98%, tổng cộng là mười triệu bốn trăm bốn mươi ngàn. Không vấn đề chứ?
- Không thành vấn đề!
Ký hợp đồng, làm xong!
- Ai nha, Trương đại sư thật lòng rất cám ơn cậu. – Lúc tiễn Trần Tử Hào ra
ngoài, Trần Tử Hào còn không quên cảm tạ Trương Tiểu Kiếm: - Từ sau khi cậu
giúp tôi đuổi ma xem phong thủy, tôi cảm thấy trạng thái tinh thần toàn thân
đều khác hẳn! Như vậy, bữa sau tôi làm chủ, còn mong Trương đại sư vui lòng
đến dự. Mặt khác, Đình Đình nhà tôi từ nhỏ đã thích phong thủy Huyền học, lúc
trước đi theo Long đại sư cũng xem như học được nửa vời hời hợt, về sau còn
mong cậu chăm sóc nó nhiều hơn một chút.
- Đơn giản đơn giản. – Trương Tiểu Kiếm cười ha ha vẫy tay: - Trần ca đi
đường thong thả nhé!
- Không vấn đề! – Trần Tử Hào chào hỏi: - Lần sau gặp lại nha!
Nhìn Trần Tử Hào rời đi, Trương Tiểu Kiếm thở phào nhẹ nhõm.
- Mình rốt cục bán được căn hộ đầu tiên rồi. Ha ha ha ha!
Đồng thời, thanh âm của hệ thống cũng vang lên:
- Hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến, phần thưởng nhiệm vụ: Nhan sắc +3.
Nhan sắc 65!
Trương Tiểu Kiếm lập tức cảm giác trên mặt có gì đó nhúc nhích. Sờ soạng cẩn
thận, lại cầm di động ra soi gương…
Đập chai!
Hệ thống tiếp tục:
- Nhiệm vụ chính tuyến kéo dài: Thành công tiến vào trước hạng 18.000.000.
Hiện tại còn thiếu: 1265,88 tệ. Phần thưởng nhiệm vụ: Đến khi đó sẽ thăng cấp
hệ thống, đồng thởi mở ra trung tâm thương mại hệ thống.
Nhiệm vụ kéo dài! Sức mạnh +3!
Đây còn dễ nói, quan trọng là đến khi đó thăng cấp hệ thống! Còn mở ra trung
tâm thương mại hệ thống!
Yoshi! Hay lắm!
Ai nha, bận bịu cả buổi sáng rồi, về nhà cho chó ăn thôi!
Cờ hó một trăm ngàn nhé, đừng bị đói chết…
- Chém nha chém nha phóng túng niềm kiêu ngạo của tao ~~~~~
Huýt sáo đến cửa nhà, ai biết vừa mở cửa ra, Trương Tiểu Kiếm lập tức trợn
tròn mắt!
Đủ loại đồ đạc trong nhà bị ném đầy đất, quần áo nè, thùng nè, drap giường nè
vỏ chăn nè các thứ, tất cả đều bị [ không thể miêu tả ] nằm la liệt trên đất,
thậm chí ngay cả sofa cũng bị xé ra một cái miệng!
Đây là có ăn trộm vào nhà sao?!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...