Từ ngày hai người ấy kia này nọ xong, mối quan hệ giữa Âu Dương Thụy và Diệp Sở Ly bước lên một tầm cao mới.
Tầm cao tạo nghiệp reo rắc cẩu lương cho những con cẩu độc thân như chú Tô và mấy anh vệ sĩ.
Diệp Sở Ly cực kỳ cao hứng, nói chuyện với hệ thống cũng không có hơi tí là móc mỉa người ta.
Âu Dương Thụy cũng không hơi tó là tỏa khí áp thấp nữa.Hai ngưới chính là ngọt ngọt ngào ngào mà ở bên nhau, sáng dậy hôn một cái, đi làm hôn một cái, về nhà hôn một cái, đi ngủ hôn một cái chẳng khác gì vợ chồng son.
Nhân viên của LH mấy ngày hôm nay thấy hoang mang cực kỳ, trong lòng thấp thỏm liệu có phải công ty sắp phá sản rồi hay không.
Boss Âu Dương cuồng công việc, cuồng tỏa áp suất mấy ngày nay chăm về sớm cực kỳ, thậm trí về trước giờ tan làm, nặng nề hơn nữa, nghe nói có hôm thư ký Văn vào văn phòng đưa kế hoạch cần boss phê duyệt còn không hề thấy bóng dáng sếp chờ cả ngày và phát hiện sếp hôm nay không đi làm.
Trời ơi....đáng sợ.
( Sau đây là một trong những màn đối thoại trong nhóm chát của nhân viên)
- Lão nương ở phòng kế hoạch: LH có khả năng phá sản không?
- Tổ trưởng họ Duy: Không có ( Icon hoang mang)
- Thư ký nhỏ nhà phó tổng có tiếng khong có miếng: Sếp bất cẩn uống nhầm thuốc.
Hôm nọ thư ký Văn nhắn vào nhóm......
- Hoa khôi lễ tân đến đây: Sếp cười ( icon tươi cười cực kỳ thân thiện)
- Nhà tui bán dép: Mắt đều hỏng rồi, đi khám thôi mọi người!
- Bảo vệ nhà vệ sinh: Các người không nghe thấy gì à.
Sếp yêu rồi, nghe nói người yêu sếp là nam, còn giống hệt gia chủ Diệp gia mới chết cách đây không lâu cơ!
- Ông moi tin đâu nghe sợ dị
- Nhà ổng có tiền, bố ổng đi dự tiệc hôm đó thấy ó
- Giống Diệp thiếu như đúc hả? Không lẽ là sống lại?
- Bả ngáo rồi!!!!! (lạnh tóc gáy)
- Xin chào mọi người em là thực tập sinh sắp được vào chính thức.
Bấm vào link dưới đây để cùng đọc ' Trùm lưỡng đạo và cậu vợ nhỏ sống lại của hắn!'
èn....cái link truyện gì kia tiếp nhận sự click nhanh chóng mặt.
Diệp Sở Ly ở nhà chán vô cùng liền vào bếp lục lọi bắt đầu nấu ăn, lâu lắm rồi cậu không nấu ăn, đã quyên mất mùi vị đồ ăn mình nấu là gì rồi.
Diệp Sở Ly vừa mới cầm vào chảo, quản gia Tô liền sợ hết hồn.
" Cậu Diệp, cậu muốn ăn gì có thể bảo đầu bếp nấu, khoong nên động vào, rất nguy hiểm"
" Chú đừng lo, cháu biết nấu ăn mà, nấu rất tốt luôn đó.
Thật mà!"
Quản gia Tô nói không lạo Diệp Sở Ly liền lấy điện thoại gọi cho Âu Dương Thụy đang ở công ty.
" Thiếu gia, cậu Diệp đòi nấu ăn, thiếu gia ngăn cậu ấy lại"
" Đưa máy cho em ấy đi"
Quản gia Tô đưa máy cho Diệp Sở Ly, Diệp Sở Ly vui vẻ nhận điện thoại.
" Tiên sinh, anh đang làm việc sao?"
" Em nấu ăn ư?"
" Phải, tiên sinh em nấu ngon lắm đó!"
" Thật không?"
" Thật.
Tiên sinh anh có muốn thử không? Anh thử là biết em nấu có ngon hay không mà"
" Vậy em nấu, tôi sẽ ăn.
Nhưng mà em phải cẩn thận nghe chưa"
" Hay là em mang cơm đến công ty cho tiên sinh được không? Em còn không biết đường nữa, tiên sinh công ty anh là gì vậy? Em thấy tiên sinh rất giỏi nha, chắc chắn công ty của tiên sinh cũng giống tiên sinh.
Tiên sinh anh ở tầng nào vậy? Còn nữa anh muốn ăn gì, em nấu cho anh nha tiên sinh...."
Diệp Sở Ly nói liên miên liên miên, không để ý đến đầu dây bên kia đã sớm im lặng.
Âu Dương Thụy ở văn phòng mặt trầm xuống.
Hay lắm, mèo con còn biết cách nịnh hắn chi ra ngoài rồi, muốn đi.
Được, để xem con mèo này muốn đi đâu, Diệp Sở Ly không được phép rời khỏi hắn.
"...!Được"
Diệp Sở Ly nghe thấy Âu Dương Thụy đồng ý cả người đều đơ rồi, không ngờ Âu Dương Thụy lại đồng ý cho hắn đi ra ngoài.Tên này không phải cuồng khống chế sao, dễ dàng như vậy lại đồng ý rồi, Diệp Sở Ly cảm thấy thật hoang mang nha.
Âu Dương Thụy bảo Diệp Sở Ly đưa lại điện thoại cho chú Tô, dặn quản gia chuẩn bị xe cho Diệp Sở Ly.
Diệp Sở Ly ở trong bếp vừa nấu ăn vừa trò chuyện với bé hệ thống cầu được bằng miệng mà không hề linh nghiệm kia.
[Diệp Sở Ly: Hệ thống, cốt truyện diễn biến đến đâu rồi?]
[ Hệ thống: Nhân vật chính đang chuẩn bị kế hoạch thâu tóm dự án núi Lĩnh Sơn.
Hiện tại đã bắt đầu lôi kéo quan hệ khắp nơi ]
[ Diệp Sở Ly: Đã gấp không chờ được như vậy rồi cơ à? ]
Diệp Sở Ly nghiền ngẫm lại cốt truyện trong lòng âm trầm, sau khi dự án này vào tay Diệp Hinh Nhiên chưa lâu thì tự nhiên xuất hiện tin đồn về Diệp Sở Ly, có người phụ nữ đứng ra làm chứng mình bị Diệp Sở Ly bắt ép làm chuyện nhục nhã, sau đó lại bị Diệp Sở Ly đe dọa cả nhà, không nhận con, cho người đánh đập đến khi cô ta sảy thai mới dừng lại.
Có chứng cứ Diệp Sở Ly mắc bệnh hoang tưởng, tâm thần phân liệt nghi ngờ dùng thuốc.
Tin đồn về Diệp Sở Ly tuôn ra một lần là đủ đập chết Diệp Sở Ly còn sống.
Cổ phiếu công ty Diệp gia cũng bị tụt chóng mặt, trong khi đó Diệp Hinh Nhiên cố gắng xoay sở biến dự án Lĩnh Sơn thành dự án có triển vọng nhất, là nơi thu về lợi nhuận cao nhất, Diệp Hinh Nhiên làm dự án này xuất sắc đến mức không có một tì vết, cứu vớt Diệp thị, lấy được danh vọng và sự tín nhiệm của tất cả cổ đông và người Diệp gia.
Diệp Sở Ly càng nghĩ càng cảm thấy thật là khéo làm sao, nếu Diệp Sở Ly không tình cờ bị bắn chết thì việc này khớp không thể nào khớp hơn được nữa.
Con người đúng là loài sinh vật không bao giờ có định nghĩa chữ đủ, đặc biệt là những người nữa đời đã trải qua quá nhiều thống khổ như Diệp Hinh Nhiên.
Người ta có thể thông cảm đáng thương cho hoàn cảnh của cô ta không có nghĩa họ sẽ thông cảm cho những hành động lòng tham không đáy, âm mưu cướp đoạt mà cô ta thực hiện.
Cô ta là con gái Diệp gia, có thể nhận mọi điều tốt nhất từ Diệp gia, nhưng không, cái cô ta muốn là cái ghế gia chủ kia, cô ta muốn mình là người nắm quyền quyết định tất cả, muốn người khác phủ phục dưới chân cô ta.
Diệp Hinh Nhiên nghĩ rất đẹp, kế hoạch của cô ta rất hoàn hảo.
Vốn dĩ là như thế, nhưng Diệp Sở Ly chỉ có thể âm thầm bỏ ra 1 giây tiếc thay cô ta, ai bảo Diệp Sở Ly lại xuyên vào cơ thể này đâu chứ.
Diệp Sở Ly nấu xong thức ăn, cho chúng vào hộp cơm, gọt chút hoa quả, lại đổ thêm một bình sữa không đường, sếp tất cả vào túi rồi tung ta tung tăng đi vào trong xe, phóng đến nơi làm việc của Âu Dương Thụy.
Đến nơi, Diệp Sở Ly mở cửa tiến vào LH.
LH là tập đoàn lớn cực lớn, làm trùm trong rất nhiều lĩnh vực khác nhau, Diệp Sở Ly một thân sơ mi ngắn tay màu trắng, quần bò lam nhạt, đi đôi giày thể thao trắng xanh.
Mái tóc dài quá che mắt bị buộc lên lúc nấu ăn vẫn chưa có tháo ra.
Diệp Sở Ly từ trên xuống dưới đều toát lên hơi thỏ thơm ngát của thanh xuân, mặc dù bên ngoài là 27 tuổi nhưng nhan sắc vốn vẫn còn nét thiếu niên ngọt ngào nhìn đặc biệt giống tiểu sinh đang hot.
Diệp Sở Ly đi đến bàn lễ tân, hai cô gái xinh đẹp đang chụm đầu vào nhau trò chuyện, không để ý đến cậu.
Diệp Sở Ly gõ gõ bàn, hai cô gái mới quay đầu lại nhìn cậu, ngay sau đó liền đơ ra, nhìn mặt Diệp Sở Ly nói không nên lời.
Diệp Sở Ly vẫy vẫy tay
" Xin chào! Xin chào!"
Hai cô gái hồi thần nhìn Diệp Sở Ly một lát rồi ngại ngùng cười đáp " Xin hỏi ngài tìm ai?"
" Tôi đến tìm Âu Dương tiên sinh, xin hãy thông báo giúp tôi một tiếng được không?"
Cô gái vội vàng nhấc điện thoại, một lúc sau thấy thư ký Văn từ thang máy đi ra, dẫn Diệp Sở Ly đi.
Hai tỷ tỷ tiếp tân nhìn túi giữ ấm trên tay Diệp Sở Ly mau chóng từ trong mơ màng tỉnh lại vội vã lôi ra điện thoại nhắn vào diễn đàn công ty
- Vợ sếp đến!
- Ai cơ?
- Vợ sếp!
- ???? Sếp có vợ rồi?
- .....Bạn trai tin đồn của sếp! Giống y Diệp thiếu.
- Trên tay cầm hộp cơm
- Báo cáo HẾT!
.....
.....
?????!!!!
- Gì cơ???
- Aaaaaaaa vợ sếp đến.
Chuẩn bị chuẩn bị (*﹏*;)
- Trời ơi bà chủ đến....(-_-;)・・・
.....
Diệp Sở Ly mang thức ăn lên đến văn phòng của Âu Dương Thụy gõ gõ cửa, bên trong vang lên tiếng nói của Âu Dương Thụy trầm thấp, nghe có vẻ nén giận.
" Vào đi".
Diệp Sở Ly đẩy của vào, trong phòng Âu Dương Thụy đang tỏa ấp suất thấp cực độ, Diệp Sở Ly cũng không khỏi run người.
Trong phòng có hai người khác, trên mặt đều là vẻ nơm nớp lo sợ, mồ hôi lạnh tuôn ra nhễ nhại mà không dám đưa tay lau.
Diệp Sở Ly liếc một cái rồi lại nhìn về phía Âu Dương Thụy, Âu Dương Thụy thấy người mở cửa nháy mắt thu lại khí áp, khuôn mặt cũng không nhăn khó chịu như vừa rồi.
Âu Dương Thụy ném tập tài liệu lên bàn đuổi hai người kia ra ngoài sau đó vẫy vẫy Diệp Sở Ly gọi cậu lại gần.
Hai nhân viên kia đi qua khẽ gật đầu với Diệp Sở Ly tỏ vẻ cảm kích, Diệp Sở Ly mỉm cười đáp lại.
Âu Dương Thụy gọi Diệp Sở Ly, Diệp Sở Ly đóng cửa, ngồi lên sofa, bắt đầu bày thức ăn ra bàn.
Âu Dương Thụy nhìn từng món ăn lấp lánh xinh đẹp, tức giận lúc nãy lại vơi đi vài phần, đứng dậy đi đến sofa, kéo Diệp Sở Ly ôm vào lòng.
" Ai nha mệt quá!"
" Tiên sinh anh ăn xong nghỉ ngơi đi"
Âu Dương Thụy nghịch nghịch búi tóc nhỏ trên đầu Diệp Sở Ly thích thú " Em ăn chưa?"
" Em ăn rồi! Tiên sinh, em chờ anh ăn xong rồi mang hộp cơm về rửa, ăn xong thì nên nghỉ ngơi"
" Đừng về nữa"
" Hả?"
" Tôi nói đừng về nữa, ở đây chiêm ngưỡng vẻ đẹp của tiên sinh nhà em lúc làm việc" Âu Dương Thụy hôn hôn vành tai Diệp Sở Ly.
[ Diệp Sở Ly: Hệ thống!]
[ Hệ thống: Đi nghĩ dưỡng đây.
Bye]
Diệp Sở Ly bực điên người, đẩy đẩy Âu Dương Thụy đang sáp lại gần " Tiên sinh, anh mau ăn đi"
Âu Dương Thụy buông ra Diệp Sở Ly ngay ngắn ngồi ăn, ăn một miếng liền biết mình xem nhẹ bảo bối nhà mình rồi.
Mấy món ăn này không những đẹp mắt mà con rất ngon nữa.
Âu Dương Thụy ngước nhìn Diệp Sở Ly, thấy Diệp Sở Ly đang ôm bình sữa tuôi uống ngon lành, trên môi còn có một vệt sữa trắng trắng, Âu Dương Thụy cả người nóng lên, nhìn Diệp Sở Ly chằm chằm.
Diệp Sở Ly cảm giác được cái nhìn nóng dực của Âu Dương Thụy tim nảy lên một cái, theo bản năng dịch ra một chút.
Tên này nha,rất đáng sợ, một đống vết hôn ở đùi non Diệp Sở Ly còn vừa mới hết đó.
Âu Dương Thụy đưa tay bắt lấy bình sữa đặt lên trên bàn, kéo Diệp Sở Ly dang hai chân ngồi lên đùi mình, ôm mặt Diệp Sở Ly nhéo nhéo.
" Sở Ly, bảo bối, em đáng yêu như này làm sao anh chịu được chứ."
" Anh đừng lộn xộn, ăn xong đi đã".
Truyện Đông Phương
" Không thích"
" Tiên sinh"
" Em tới"
Diệp Sở Ly nghe yêu cầu vô lý của Âu Dương Thụy thỏa hiệp.
Cầm đũa lên bắt đầu uy cơm, cơ mà cái tay vừa chạm vào đũa đã bị Âu Dương Thụy rút đi, ô.
mặt Diệp Sở Ly quay lại hơi không vừa ý " Không phải cái đó.
Như này này"
Nói rồi còn không kịp để cho Diệp Sở Ly định hình đã thình lình hôn lên.
________________
Tác giả
ỏ~~~~~~ viết cái phiên ngoại h quá chi giờ không có được kiểm duyệt nữa hiu hiu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...