An Nguyên Nguyên cuối cùng cũng tỉnh lại.
Bởi vì hôn mê quá lâu, cơ bắp bị teo lại, quá trình phục hồi không mấy dễ dàng.
Châu Vi Vũ vẫn luôn ở bên cạnh ân cần chăm sóc cho cậu.
Hệ thống khôi phục, nhưng lại không thể can thiệp quá nhiều đến thế giới, sức khỏe của An Nguyên Nguyên cũng không tốt lên được bao nhiêu.
Cố gắng chống cự vẫn là đi trước Châu Vi Vũ.
Diệp Sở Ly quay lại không gian hệ thống, phát hiện một dòng năng lượng vận chuyển trong không gian hệ thống.
Cây cỏ cảnh vật trong hệ thống trở nên rõ nét hơn một chút.
[ Hệ thống: Ký chủ có muốn đến thế giới tiếp theo luôn không? ]
[ Diệp Sở Ly: Có ]
__________________
Diệp Sở Ly mở mắt ra, cậu thấy mình đang nằm úp sấp trên một bè tre trôi nổi trên mặt nước.
Diệp Sở Ly ngắm nhìn bản thân, may mắn, người hắn xuyên vào lần này cũng tên là Diệp Sở Ly ( Không đâu tại vì má mì không nghĩ ra được cái tên nào hợp với hình tượng của con thôi).
Là truyền nhân duy nhất còn sót lại của Vong Xuyên Cốc trở thành Thần sứ Vong Xuyên.
Diệp Sở Ly soi xuống dòng nước nhìn dung mạo của mình.
Dung mạo của thân phận này rất đẹp, mắt phượng yêu nghiệt, lông mi dài cong cong, đôi môi đỏ mọng tự nhiên hẹp dài, khuôn mặt ngỏ nhắn xinh đẹp cực kỳ, một vẻ đẹp cực kỳ kiều diễm.
Nốt ruồi son đỏ rực nơi đuôi mắt, chớp một cái có thể câu đi hồn người.
Da của ' Diệp Sở Ly ' rất trắng, mềm mại mịn màng, được dưỡng đến mức tuyệt hảo.
Dáng người thon dài mảnh mai, vòng eo nhỏ nhắn, đôi chân thon dài, bờ mông cong mẩy, mái tóc đen mượt chảy xuống vai như thác, bàn tay xinh đẹp như ngọc.
Trên người là hai lớp áo lụa đỏ mỏng manh, đứng ngược sáng liền tạo ra một khung cảnh mờ ảo khiến người đỏ mắt.
Đúng là yêu nghiệt mà.
Diệp Sở Ly theo thói quen vẫn là điều chỉnh một chút trở nên càng đẹp hơn nữa.
Ai bảo cậu nhan khống chứ, bản thân không đẹp cậu chịu không được.
Diệp Sở Ly lại nằm trên bè đưa lay khùa khuấy mặt nước, vài con cá nhỏ vây quanh đớp tay hắn, Diệp Sở Ly im lặng xem kịch bản.
Thế giới này là một thế giới BG đúng chuẩn, Diệp Sở Ly lần này chẳng qua chỉ là một nhân vật góp phần tăng hảo cảm giữa nam nữ chính mà thôi.
Nữ chính Dương Minh Ngọc sắc đẹp nghiêng nước, tính cách dịu dàng, lại còn có võ công cao cường, trở thành người yêu trong mộng của không biết bao nhiêu đại hiệp.
Nam chính là võ lâm ming chủ Địch Quốc Cường, là người thuộc tính bá đạo tổng lài cuồng tự luyến.
Èm.....bởi vì một lần xuất cốc vô tình lượn qua trước mắt nữ chính khiến nữ chính đem lòng thương nhớ, mà lúc đó Địch Quốc Cường còn đang theo đuổi nàng nên nhìn thấy.
Gã mặc định Diệp Sở Ly cản trở gã, thế là đem người đánh đến Vong Xuyên Cốc, giết Diệp Sở Ly chiếm Vong Xuyên Cốc.
Nữ chính bất quá chỉ là tiếc cho một tuyệt thế giai nhân mà thôi, sau đó cũng không còn nhớ thương Diệp Sở Ly nữa.
May ghê may ghê, giờ hắn xuyên đến còn cách lúc xuất cốc hai tháng nữa.
Có thể tránh nha.
Bởi vì thế giới trước hệ thống mắc sai làm cho nên 5000 tích điểm cứ vậy chui vào túi cậu.
Diệp Sở Ly hứng trí bừng bừng chỉnh sửa giá trị thể lực, chỉnh sửa khinh công, chính sửa công pháp của bản thân, chỉnh đến trong võ lâm bay giờ không ai có khả năng đối địch hắn.
( Xin lỗi nhưng con chỉ có thể đứng thứ hai thôi)
Trong Vong Xuyên Cốc không có nhiều người, chỉ có cậu và hai tiểu đồng 13, 14 tuổi sư phụ mua về cho cậu.
Thật ra còn có một người là Quỷ Sai nữa, Quỷ Sai là hộ pháp duy nhất dưới trướng của thần sứ, tuyệt đối trung thành với Thần Sứ.
Cơ mà đọc kịch bản không có thấy nhắc đến Quỷ Sai, cho nên Diệp Sở Ly nghĩ mình với bạn Quỷ Sai bí ẩn kia cũng không thân thiết gì lắm.
Diệp Sở Ly khua khua dòng nước, cả đàn cá trồi lên đẩy bè cậu đến bờ, cứ giống như mấy câu truyện cổ tích thần tiên vậy, Diệp Sở Ly câu môi cười nhẹ.
Thân thể này có sức hút rất lớn với động vật, động vật đặc biệt yêu quý cậu.
Lúc nãy tiếp thu ký ức của nguyên chủ Diệp Sở Ly mới biết, giống như có thể nói chuyện được với động vật, chỉ cần cậu muốn, mấy con thú đó đều sẽ nghe lời cậu, là khả năng từ nhỏ nguyên chủ đã có.
Khả năng này rất tốt, Diệp Sở Ly cũng không cần đổi đi.
Dù sao hệ thống bây giờ không thể can thiệp quá nhiều vào thế giới, sau khi hệ thống trục trặc sửa chữa xong, điểm chỉ có thể dùng để đổi một số công cụ, thuốc, thẻ,...còn cái kỹ năng cầu được ước thấy mà cả hai thế giới trước đều không nhai được mấy lần kia có thể mở khóa hoàn toàn rồi, giống như tên, cơ mà bây giờ vẫn có giới hạn, còn khi nào giới hạn hệ thống sẽ báo trước.
Diệp Sở Ly bước lên bờ, dùng nội lực sấy khô mấy chỗ trên quần áo bị ướt.
Vong Xuyên Cốc phong cảnh rất đẹp, cũng có phần giống cái tên Vong Xuyên của nó, bỉ ngạn nở đầy hai bên bờ sông một mảnh đỏ rực, nói là sông cũng không đúng lắm, bởi vì nước là từ một dòng thác từ hang đá nhỏ chảy xuống chảy vào một cái hồ cực lớn, từ hồ lại có một dòng chảy nhỏ đi đến một hang động chảy ra ngoài.
Ngoại trừ hai bên bờ có bỉ ngạn ra thì những nơi khác đều có rất nhiều loại hoa, thuốc, cây ăn quả, còn có một rừng trúc.
Rất giống phong cảnh nơi ở của một số chân nhân mà mấy thế giới trước Diệp Sở Ly từng đến.
Căn nhà trúc nhỏ cách hồ không xa, một căn lớn, hai căn nhỏ, đều là kiểu sàn cách mặt đất khoảng 20, 30 cm, nhà trúc lớn là của Diệp Sở Ly, một gian là thư phòng, một gian là phòng ngủ bên ngoài có hành lang rộng.
Hai căn nhà nhỏ có một cái là của hai tiểu đồng, một cái chắc là nhà bếp đi.
Cậu không thấy phòng của Quỷ Sai, ở đây, có khi ở bờ bên kia, cậu còn chưa qua bờ bên kia lần nào nữa, không biết có cái gì.
Diệp Sở Ly cất bước vào phòng, căn phòng bày trí rất đẹp, nhìn qua có cảm giác vô cùng thanh nhã, có chút đối lập với một thân áo đỏ này của nguyên chủ, trong phòng ngủ còn có một cửa sổ sát đất, Diệp Sở Ly đẩy ra, bên ngoài vậy mà còn có một sàn gỗ dài rộng tầm 2,5m bên trên có mái hiên, sàn gỗ thấp hơn sàn phòng một chút nhưng lại gần mặt nước, có thể cho chán xuống hồ nhỏ.
Hồ nhỏ này dẫn nước từ trên thác, nước trong hồ nhỏ vẫn được dẫn ra ngoài nên không bị đục, trong hồ còn trồng một loại...bạch liên hoa??? Thôi được rồi, rất đẹp, cậu cũng không thể chê, may mà trong đó còn lẫn cả sen đỏ.
Cậu rất thích ăn hạt sen nha, như vậy lại càng tiện.
Diệp Sở Ly không có việc gì làm bắt đầu đi chơi đó đây, thật ra Vong Xuyên Cốc này cũng cực kỳ cực kỳ giàu, chẳng qua là Thần Sứ của Vong Xuyên Cốc ít khi ra ngoài, không càn dùng tiền nên tiền cứ vậy chất đống ở đấy, còn Quỷ Sai là người ra ngoài kiếm tiền thì không biết Thần Sứ lấy tiền làm gì.
Tiếp nhận ký ức của nguyên chủ, Diệp Sở Ly cũng biết luôn nơi giấu tiền của Vong Xuyên Cốc.
Sông Vong Xuyên rất đặc biệt, nhìn từ trên xuống thì chỉ thấy khá trong nhưng không thể thấy được đáy hồ, nhưng ở dưới mắt hồ, lại vô cùng sáng, sâu như vậy nhưng ở đáy hồ sáng đến mức nhìn rõ được người ở trên.
Giống như một tấm kính một chiều, người bên ngoài không thể thấy được người dưới nước.
Mà kho tài bảo của Vong Xuyên Cốc giấu chính là ở dưới sông Vong Xuyên, chỉ có Thần Sứ mới có thể mở ra.
Trong đó chắc là nhiều tiền lắm ha.
Đại khái là lượn một vòng về rồi, Diệp Sở Ly mới phát hiện trời sắp tối rồi.
Cậu đi về đến nhà thấy hai tiểu đồng đang nấu ăn dọn dẹp.
Đứa nhỏ cao hơn nhìn cực kỳ người lớn mặc đồ màu lam là Tiểu Lộc, đứa nhỏ xinh xinh đáng yêu, khuôn mặt tròn tròn ngây ngô kia là Tiểu Ngư, đều là tên nguyên chủ đặt.
" Ngài về rồi a" Tiểu Ngư ngẩng đầu nhìn thấy Diệp Sở Ly liền vui sướng chạy đến ôm lấy chân cậu.
Ây nha, Tiểu Ngư đáng yêu quá đi.
" Hôm nay các ngươi đi đâu vậy?"
" Chúng ta đi vào rừng trúc, Ngài đi đâu vậy?" Tiểu Lộc cũng vui vẻ nhưng không chạy đến, tiến lên hỏi Diệp Sở Ly.
" Không có việc gì làm nữa Quỷ Sai không trở về sao?"
" Quỷ Sai không về Thần Sứ ca ca nhớ Quỷ Sai sao?" Tiểu Ngư ôm cổ Diệp Sở Ly cười tít mắt.
" Không có nữa, các ngươi có luyện tập chăm chỉ không đó?"
" Có "
" Tiểu Ngư rất chăm chỉ, chăm chỉ có thưởng sao? "
" Có! Ngoan ngoãn sẽ được thưởng!"
Diệp Sở Ly xoa xoa đầu Tiểu Ngư, lại đến xoa đầu Tiểu Lộc rồi mới quay ra ngoài.
Hai đứa nhỏ đều biết mình sẽ có nhiệm vụ kế thừa vị trí Thần Sứ và Quỷ Sai, hai đứa nhỏ ở đây từ lúc bé xíu, lão Thần Sứ nuôi hai đứa lẫn Thần Sứ ca ca lớn lên, mặc dù bây giờ Thần Sứ ca ca của hai đứa còn rất trẻ mới có 18 tuổi nhưng bọn nhỏ vẫn chăm chỉ luyện tập.
Lão thần sứ trước khi đi có nói với hai đứa, bởi và Thần Sứ ca ca của mấy đứa có một kiếp nạn lớn, thân thể lại có nhiều bệnh, Quỷ Sai ngày ngày biến mất mất tung mất tích, nên hy vọng hai đứa bảo vệ tốt Thần Sứ ca ca.
Hai đứa thích Diệp Sở Ly lắm luôn, ca ca đẹp như vậy nhỡ bị người xấu bắt nạt thì sao.
Vậy nên Tiểu Lộc và Tiểu Ngư đáng yêu ngày ngày luyện tập chăm chỉ để nhanh lớn lên, ca ca của hai bạn nhỏ sẽ không bị bắt nạt nữa.
Diệp Sở Ly cũng biết chứ, biết Tiểu Lộc và Tiểu Ngư rất thích cậu, cậu cũng thích nữa.
Nhỏ nhỏ xinh xinh có chút giống cậu ở thế giới trước.
Kiếp này bởi vì Địch Quốc Cường theo đuổi Dương Minh Ngọc mà hại chết cậu và Tiểu Ngư, Tiểu Lộc may mắn thoát được, báo thù nhưng cuối cùng vẫn bị giết chết.
Hai đứa nhỏ đáng yêu như vậy.
Nam chính tốt nhất là đừng có động đến cậu, động đến cậu cũng không ngại chơi lại hắn đâu.
Giết người của cậu, cướp đồ của cậu, không phải gã thích cái ghế võ lâm minh chủ lắm sao? Cho gã ngồi đủ!
__________________
Ai nha mệt ghê hông.
Tên nhân vật nghi không có nổi nữa rồi huhu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...