Bạch Tử Phàm tiếp tục quan sát Doãn Chí Bình và thầm nghĩ:
"Tuy rằng Doãn Chí Bình có đôi chút nhiều lời, nhưng lần nhiều lời này của Doãn Chí Bình lại giúp hắn ta sống lâu hơn đôi chút.
Nếu không thì bây giờ, sợ rằng Doãn Chí Bình đã thành một cái xác không hồn dưới tay Ngu Yên Vũ rồi."
"Haiz, đôi khi lắm mồm cũng chưa hẳn là xấu a!!"
Nghĩ vui một chút Bạch Tử Phàm lại nghĩ đến chính sự quan trọng, phân tích sự lợi hại của Doãn Chí Bình:
"Doãn Chí Bình mưu sự mọi việc điều rất cẩn thẩn tỉ mỉ, hắn dùng mưu kế của mình để bố cục Huyết Chiến Cường cùng La Kiệt, hai con cáo già sống lâu năm.
Để thực hiện mục đích chiếm đoạt hoàn hoàn Thái Âm Giáo của mình."
"Ngoài ra, Doãn Chí Bình còn biết cách lợi dụng người khác để tự tạo ra uy vọng cho bản thân, đấy mới chính là điểm đáng sợ của hắn."
"Nếu như ta không xuyên không đến thế giới này, không tìm đến dị hỏa giúp Ngu Yên Vũ trị thương, làm xáo trộn mọi chuyện sắp diễn ra ở thế giới này, thì rất có thể, kế hoạch của Doãn Chí Bình sẽ thành công một cách vô cùng hoàn mỹ."
"Tại thời điểm này, sẽ là thời điểm mà Doãn Chí Bình một tay thao túng cả Thái Âm Giáo và Minh Nguyệt Quận."
"Và số phận của Thái Âm Giáo cùng Ngu Yên Vũ, sẽ rất khó nói.
"
Đấy chính là những suy nghĩ đánh giá của Bạch Tử Phàm về Doãn Chí Bình.
Còn lúc này, Doãn Chí Bình lại đang ngầm quan sát Ngu Yên Vũ, trong tâm thái bất định, sau một hồi quan sát, Doãn Chí Bình trong lòng phân tích:
"Kỳ lạ..
Thật kỳ là!! "
"Sao nguyên khí trên người Ngu Yên Vũ lại chuyển biến lớn đến vậy? Ta đã không còn phát hiện ra chút nguyên khí nào tồn tại trên người nàng ta, hơn nữa tu vi của Ngu Yên Vũ hiện giờ, ta đã không cách nào nhìn ra."
"Điều này làm sao để giải thích? Chăng lẽ trên người Ngu Yên Vũ có một loại pháp bảo che dấu tu vi nào đó? Hay bằng cách nào khác?"
Miên man một lúc, Doãn Chí Bình quyết định, trước hết thăm dò Ngu Yên Vũ lại tính tiếp, hắn mở miệng dò hỏi:
"Giáo chủ, sao ngài có thể an toàn về trở lại Thái Âm Giáo, Huyết Chiến Cường và La Kiệt đâu?"
Ngu Yên Vũ lúc này đã ngôi lên vị trí Giáo chủ quen thuộc của mình, một tay nàng chống vào thành ghế, bộ dáng có chút lười biếng, nàng nằm nghiêng người ngắm nhìn bàn tay như điêu khắc mà tạo thành của mình, dưới tấm áo choáng đỏ, đường cong yêu kiều của nàng càng được hiển lộ rõ rệt.
Dưới ánh mắt của người khác, khí chất của nàng lạnh lùng, cao quý như một nữ vương, thế nếu như để ý kỹ hơn, sẽ cảm thấy tư thái của nàng còn pha chút kiều mị khó tả.
Nàng thảnh thơi ngắm nhìn đôi bàn tay ngọc của mình, giường như không để Doãn Chí Bình vào mắt, khi nghe đến hắn hỏi, nàng mới lạnh nhạt nói: "Ngươi không có tư cách để hỏi ta."
Doãn Chí Bình nghe vậy suýt nữa thì giận phun, hắn đường đường là một vị cường giả đã bước một chân vào Thiên Vương Cảnh, một cảnh giới chỉ có trong truyền thuyết ở Minh Nguyệt Quận, dù cho ở Bắc vực cũng đã uy chấn một phương.
Vậy mà hiện tại, thái độ của Ngu Yên Vũ đối với hắn vẫn không chuyển biến chút nào, vẫn như lần đầu khi gặp mặt hắn vậy, nàng ta tỏ ra vô cùng lãnh ngạo, vẫn luôn nhìn người bằng ánh mắt từ trên cao xuống.
"Hừ, nữ nhân của Thái Âm Giáo điều thích loại motip trang bức như vậy sao??"
Doãn Chí Bình cố nhịn giận trong lòng, hỏi sang chuyện khác, hắn nghĩ rằng lát nữa trừng phạt lại nàng ta là được.
"Giáo chủ, ngài đã đoán ta có ý đồ mưu phản từ lâu.
Vậy tại sao ngài không ngăn cản ta từ đầu."
Ngu Yên Vũ hừ lạnh nói: "Không phải chính miệng ngươi đã nói, suốt bấy lâu nay, ngươi luôn giúp Thái Âm Giáo phái triển lợi ích không ngừng sao?"
"Nếu ngươi không có chút tác dụng đó, ngươi nghĩ ngươi còn sống được đến ngày hôm nay sao?"
Giọng nói của Ngu Yên Vũ phá chút bất mãn hiếm thấy, có vẻ như nàng rất bất mãn với những ai, có ý kiền rằng, bấy lâu này nàng luôn không quan tâm gì đến chính sự của Thái Âm Giáo..hừ
Cho dù sự thật có đúng là như vậy!!!
Mà Ngu Yên Vũ, nàng đã phát hiện ra Doãn Chí Bình bất thường từ 5 năm trước kia, khi nàng tiếp nhận vị trí Giáo chủ của Thái Âm Giáo.
Mỗi khi Doãn Chí Bình gặp nàng, hắn luôn cô gắng che dấu nguyên khí, áp chế khí tức của bản thân trước mặt nàng.
Thế nhưng dù cho Doãn Chí Bình có che dấu tài giỏi cỡ nào đi nữa, cũng không thể qua được ánh mắt của Ngu Yên Vũ nàng, và từ đó Ngu Yên Vũ đã âm thầm quan sát Doãn Chí Bình, xem hắn ý đồ gì.
Và rất nhanh sau đó, Ngu Yên Vũ đã phát ra những bí mật trên người Doãn Chí Bình.
Về chuyện Ngọc Dương Đan, Ngu Yên Vũ cũng đã đoán ra được, chuyện mất Ngọc Dương Đan có liên quan tới Doãn Chí Bình.
Thế nhưng Ngu Yên Vũ lại không rõ, Doãn Chí Bình đã hợp tác với ai để cướp đi Ngọc Dương Đan nhằm mưu đồ nàng.
Tuy rằng Ngu Yên Vũ biết rằng, Doãn Chí Bình là người chủ mưu cướp đi Ngọc Dương Đan nhưng nàng vẫn không tùy tiện ép hỏi Doãn Chí Bình được.
Bởi một khi nàng cưỡng ép Cực Âm Chi Khí trong cơ thể để xuất thủ, thì được không bằng mất, vì phẩm cấp của Ngọc Dương Đan chỉ có tác ít oi trong việc áp chế Cực Âm Chi Khí trong người nàng.
Vậy nên nếu như Ngu Yên Vũ buộc mình xuất thủ, hậu quả sau ấy, không phải một viên Ngọc Dương Đan có thể bù đắp được.
Dó đó, Ngu Yên Vũ phải suy nghĩ tìm đến cách khác, và khi nàng đang đau đầu suy nghĩ, thì bất ngờ từ đầu tới một tên Tiểu lâu la mang đến tin vui ngoài ý muốn cho nàng.
khi hắn bảo, hắn phát hiện ra Dị Hỏa.
Về phía Doãn Chí Bình, sau nghi nghe được lời nói của Ngu Yên Vũ, trong hắn cắm giận vô cùng.
Từ lời nói của Ngu Yên, Doãn Chí Bình đã biết rằng, hóa ra lâu này, hắn vẫn luôn bị Ngu Yên Vũ lợi dụng.
Ngu Yên Vũ lợi dụng hắn để mang lại lợi ích cho Thái Âm Giáo, còn nàng thì thanh thản nghỉ ngơi, nghe nhạc điệu tận hưởng cuộc sống qua ngày.
Còn Doãn Chí Bình hắn, phải dốc tâm dốc lòng, dùng hết sức lức của bản thân để giúp Ngu Yên Vũ phát triển Thái Âm Giáo, mà không hề hay biết gì.
Càng nghĩ như vậy, trong lòng Doãn Chí Bình càng bực tức, lâu này hắn luôn lợi dụng người khác, đến bây giờ hắn mới cảm giác được, cái cảm giác bị người khác lợi dụng là khó chịu như thế nào.
Trong đầu Doãn Chí Bình thầm suy tính:
"Nếu như lần này ta thất bại trước nàng ta, vậy chẳng phải lại một lần nữa ta thay Ngu Yên Vũ làm sẵn áo cưới sao?
"Tuy ta không rõ tại sao nguyên khí trên người Ngu Yên Vũ lại có chuyển biến lớn đến thế, nhưng bằng tu vi hiện tại của ta, còn sợ gì nàng ta?"
"Vừa rồi, Ngu Yên Vũ có thể lẽn vào Thái Âm Điện mà ta không hay biết, có lẽ do trên người nàng ta có pháp bảo che dấu khí tức nào đó."
Doãn Chí Bình chỉ nghĩ rằng, một khi hắn đã bước một chân vào Thiên Vương Cảnh, thì ở khắp Minh Nguyệt Quận này, còn ai có thể cản nổi hắn.
Cộng với một lòng cảm giận của mình, Doãn Chí Bình dốc toàn nguyên khí trên thân, như muôn phát tiết ra nổi căm giận trong lòng, hai tay hắn vận lên Thái Âm Chỉ công kích Ngu Yên Vũ.
Cảm nhận được nguyên khí trên người Doãn Chí Bình xao động, Ngu Yên Vũ ngáp dài một hơi, híp mắt nói: "Doãn Chí Bình, đã đến giờ cho ngươi đăng xuất khỏi Linh Vũ đại lục rồi!!"
(còn tiếp)
P/s: Cảm tạ đạo hữu vô tướng đã tặng quà cho tại hạ.....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...