Thượng Khả phát hiện tốc độ phát triển của mấy bé người cá vô cùng chậm, thời gian hai tháng cũng đủ để mấy em bé bình thường lớn hơn hai vòng nhưng mấy nhóc người cá lại chẳng có gì khác biệt mấy so với lúc mới sinh, chỉ có cái đuôi hồng nhạt là đổi thành màu lam xám nhạt, cũng không còn trong suốt như trước, có thể bơi ở chỗ nước cạn tầm chục phút, nhưng nếu tiến vào khu nước sâu sẽ bị chìm, vùng vẫy cũng không di chuyển được.
Ngoại trừ Thượng Khả còn có ba nghiên cứu viên phụ trách chăm sóc hai bé người cá. Bởi vì còn quá nhỏ nên chỉ làm một vài kiểm tra đo lường và quan sát bình thường, không thí nghiệm cơ thể sống.
Đây là nhờ công Thượng Khả, ít nhất là trước khi bọn nó có năng lực tự chủ thì không được quyết định tương lai của bọn nó.
Thượng Khả đứng trong nước thật cẩn thận đút cho bé người cá ăn. Bé người cá nằm trong lòng bàn tay cậu vung vẩy cái đuôi nhỏ, đôi mắt to tròn cứ đảo qua đảo lại, dường như rất tò mò với mọi thứ xung quanh.
Một bé người cá khác đã ăn no, đang nằm ở trong bể nước cạn, không chớp mắt nhìn Thượng Khả và em trai mình.
Hai nhóc kia được cậu đặt tên lần lượt là “Ngư Miểu” và “Ngư Ca”, Thượng Khả lấy danh nghĩa Tần Uyên đặt nhưng những người khác cũng không để ý, bình thường chỉ dùng số hiệu gọi tụi nó.
Dỗ bé người cá đi ngủ, Thượng Khả giao ban rồi rời đi.
Đi khỏi phòng thí nghiệm, vừa vặn gặp tổ trưởng tổ nghiên cứu. Thượng Khả mỉm cười chào hỏi, đối phương chỉ lạnh nhạt gật đầu.
Thượng Khả không thích tên tổ trưởng này, không phải vì anh ta và Tần Uyên bất hoà mà là vì thái độ coi thường sinh mệnh động vật của anh ta. Nếu không có Tần Uyên giám sát, thủ đoạn nghiên cứu của anh ta cũng sẽ không ôn hòa như bây giờ.
Nhưng Thượng Khả vẫn đánh giá thấp sự vô nhân đạo của anh ta rồi.
Ngày hôm sau, Thượng Khả đúng giờ đi vào phòng thí nghiệm lại phát hiện trong bể nuôi cấy thiếu một người cá. Men theo tiếng nghị luận xôn xao của đám nghiên cứu viên, Thượng Khả tìm được bé người cá Miểu Miểu ở trong một két nước.
Lúc nhìn thấy nó, Thượng Khả quả thực không dám tin vào mắt mình nữa. Bộ dáng bé người cá đã thay đổi cực lớn, khuôn mặt vặn vẹo biến dạng, trên lưng có lớp giáp xác màu lam nhạt, hai tay nhỏ bé biến thành càng, đuôi cá chia thành từng khúc, thoạt nhìn giống như một con… tôm hùm!
“Đây là chuyện gì?!” Thượng Khả phẫn nộ nhìn những người khác.
Một nghiên cứu viên trả lời: “Tối hôm qua tổ trưởng làm thí nghiệm cộng hưởng tần suất giữa người cá và một con tôm hùm, kết quả bé người cá liền biến thành như vậy.”
Ánh mắt mọi người nhìn bé người cá mang theo ngạc nhiên lại có một loại bài xích và sợ hãi đối với sinh vật không rõ.
Thí nghiệm cộng hưởng tần suất! Bé người cá có gen cá heo, nói cách khác bọn nó có xác suất nhỏ đạt được năng lực đồng hoá của cá heo, có thể biến chuyển thành sinh vật khác. Nhưng bọn nó nhỏ như vậy, không thể chủ động chuyển hóa.
Nhưng mà thực nghiệm của tổ trưởng tổ nghiên cứu lại ép nó chuyển hóa.
Bé người cá trong két nước như cảm giác được hơi thở của Thượng Khả, dần dần động đậy thân thể cuộn tròn, lưng khom lại bơi tới chỗ cậu, miệng còn phát ra tiếng kêu nhỏ bé. Nhân loại nghe không được, Thượng Khả lại nghe thấy rất rõ.
Nó đang rất đau đớn, muốn tìm người quen đến an ủi.
Bé người cá vốn đáng yêu như vậy lại biến thành bộ dáng xấu xí dị dạng như bây giờ thật sự khiến người ta đau lòng.
Thượng Khả chỉ cảm thấy tim mình như bị bóp chặt, lửa giận khó có thể ngăn chặn.
Lúc này, vừa lúc truyền đến tiếng tổ trưởng tổ nghiên cứu kích động: “Thật khó tin! Loại sinh vật này quả thực là sinh sản ở trình độ cao, có thể thích ứng mọi hoàn cảnh sinh tồn.”
Thích ứng con mẹ mày!
Thượng Khả không thể chịu đựng được, xông lên trước hung hăng đấm lên mặt tổ trưởng tổ nghiên cứu, trực tiếp đánh bay anh.
Mọi người chung quanh thấy trợn mắt há hốc mồm, hoàn toàn không dự đoán được Thượng Khả lại đi đánh người, chờ bọn họ kịp phản ứng, tổ trưởng tổ nghiên cứu đã té ngã trên mặt đất liên tục kêu rên.
Thượng Khả không thèm nhìn hắn lấy một cái, xoay người ôm bé người cá ra.
“Mày thật to gan!” Tổ trưởng tổ nghiên cứu được mọi người nâng lên, bộ mặt vặn vẹo chỉ vào Thượng Khả mắng: “Buông người cá ra, sau đó cút cho tao, cút ra khỏi phòng nghiên cứu của tao.”
Thượng Khả từ đầu tới đuôi đều không quan tâm gã nói gì, mang theo bé người cá rời khỏi phòng thực nghiệm.
“Mấy người còn đứng ngây ra đó làm gì, còn không tống cổ nó đi.” Tổ trường tổ nghiên cứu gầm lên.
Một người nhỏ giọng nói: “Tổ trưởng, cậu ấy là người của Tần tổng.”
“Tao không cần biết nó là ai!” Tổ trường tổ nghiên cứu nổi trận lôi đình: “Tóm lại, phòng nghiên cứu của tao không chứa chấp nó!”
Mấy người do dự đi tới chỗ Thượng Khả, nhỏ giọng nói: “Hải Diễm, hôm nay cậu đi trước đi. Chờ tổ trưởng hết giận thì nhờ Tần tổng đến nói một chút.”
“Muốn tôi đi cũng được, nhưng hai người cá này tôi muốn mang đi.” Thượng Khả đặt Miểu Miểu vào trong bể nước, dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve thân thể biến dạng của nó. Miểu Miểu cọ lên ngón tay cậu, vẻ mặt dịu lại.
“Cậu biết việc này không thể mà.” Một nghiên cứu viên bất đắc dĩ nói.
“Vô nghĩa với nó làm gì?” Tiếng tổ trưởng tổ nghiên cứu lại truyền tới: “Đuổi nó đi ngay lập tức. Một chăm sóc viên nho nhỏ cũng dám hung hăng càn quấy trước mặt tao, còn không phải ỷ vào việc lên giường với Tần Uyên hay sao?”
Thượng Khả không quay đầu lại, đôi mắt hơi rủ xuống hiện lên vẻ lạnh lùng.
“Nếu mày muốn dễ sống thì thức thời một chút, chủ động biến khỏi mắt tao, nếu không cũng đừng trách tao không khách khí.” Tổ trưởng tổ nghiên cứu vốn không vừa mắt với Tần Uyên, tất nhiên cũng sẽ không cho sắc mặt tốt gì đối với người của Tần Uyên, huống chi vừa rồi người này còn đánh mình trước mặt bao nhiêu người như vậy.
“Tôi nói, muốn tôi đi cũng được, nhưng tôi phải mang theo mấy bé người cá theo.” Thượng Khả nói rõ ràng từng chữ.
“Mày là cái thá gì?” Tổ trưởng tổ nghiên cứu chỉ vào cậu tức giận mắng: “Người cá là tài nguyên trọng yếu của quốc gia, ngay cả một sợi tóc mày cũng không được mang đi.”
“Mọi người đang làm gì đó?” Lúc song phương đang giằng co thì Tần Uyên đi đến, thấy Thượng Khả bị mọi người vây quanh, ánh mắt hắn liền lạnh như băng.
Mọi người theo bản năng lui về phía sau tạo thành một lối đi.
Tần Uyên đi đến cạnh Thượng Khả xem cậu có sao không, sau đó ném qua một ánh mắt dò hỏi.
Thượng Khả ôm bé người cá thân thể dị dạng đến trước mặt hắn, lạnh lùng nói: “Chuyện tốt tổ trưởng tổ nghiên cứu làm.”
Tần Uyên nhìn thấy bộ dáng bé người cá, trên mặt thoáng hiện vẻ sửng sốt.
Tổ trưởng tổ nghiên cứu mở miệng nói: “Thực nghiệm này rất có giá trị, gen người cá có năng lực thích ứng rất mạnh, hoàn cảnh khác nhau có thể…”
Nói tới đây gã đột nhiên dừng lại. Bởi vì gã nhớ tới người cá này lấy gen từ cá heo, nói cách khác, giống loài có được loại năng lực này không phải người cá, mà là cá heo!
Ánh mắt tổ trưởng tổ nghiên cứu ngạc nhiên pha lẫn nghi ngờ, trong đầu lướt qua các loại số liệu thực nghiệm.
Tần Uyên nhíu mày nhìn chằm chằm tổ trưởng tổ nghiên cứu, một lúc sau nói: “Toàn bộ thực nghiệm hôm nay đều hủy bỏ, cho mọi người nghỉ một ngày, ngày mai tiếp tục quay lại phòng thí nghiệm.”
Vốn tưởng rằng tổ trưởng tổ nghiên cứu sẽ phản đối, kết quả anh ta vẫn còn đắm chìm trong suy nghĩ của mình hoàn toàn không phản ứng gì.
Những người khác thấy thế đều tự rời đi. Tổ trưởng tổ nghiên cứu cũng theo mọi người rời đi.
Thấy mọi người đều rời đi, Thượng Khả nói với Tần Uyên: “Không thể để anh ta tiếp tục thương tổn mấy bé người cá.”
“Anh ta là tổ trưởng tổ nghiên cứu phía trên đặc biệt cử đến, tạm thời anh không làm gì được.” Tần Uyên an ủi: “Em không cần lo lắng, anh sẽ xin cấp trên chọn một tổ trưởng tổ nghiên cứu khác.”
Thượng Khả cúi đầu nhìn bé người cá trong lòng bàn tay: “Trước đó, em muốn mang hai bé người cá đi.”
Tần Uyên suy nghĩ một lát, gật đầu nói: “Vậy tạm thời mang mấy bé người cá tới ở chung với Hải Lãng đi. Anh sẽ cho người vây ra một khu để tránh bọn nó bị các thủy sinh vật khác làm bị thương.”
Xế chiều hôm đó, hai bé người cá được Thượng Khả dẫn tới khu sinh hoạt của Hải Lãng.
Tới hoàn cảnh mới, hai người cá ngây thơ cảm thấy rất tò mò nhưng lại không dám đi đâu, dính lấy Thượng Khả không rời.
“Hải Lãng, đây là hậu bối của anh, không được bắt nạt bọn nhỏ.” Thượng Khả rất nghiêm túc dặn dò Hải Lãng.
Hải Lãng liên tục gật đầu, ánh mắt đánh giá hai cục mềm mại trước mắt. Nhóc người cá có vẻ cũng không sợ nó, chìa tay nhỏ bé sờ sờ miệng Hải Lãng.
Hải Lãng hắt xì một tiếng, mấy bé người cá sợ tới mức lập tức trốn sau Thượng Khả, một lúc sau lại nhịn không được nhô đầu ra.
Thượng Khả thấy buồn cười, ở bên cạnh cổ vũ bọn nó yêu thương lẫn nhau.
Để tránh bọn nhỏ phát sinh chuyện ngoài ý muốn, Thượng Khả biến trở về cá heo, một ngày một đêm canh giữ bên cạnh chúng, cũng thử dẫn đường Miểu Miểu chuyển thành hình dạng ban đầu.
Thượng Khả còn tưởng rằng tổ trưởng tổ nghiên cứu sẽ đến gây sự, không nghĩ tới vài ngày tiếp theo đều sóng êm biển lặng. Thẳng đến khi hình dạng Miểu Miểu khôi phục hơn phân nửa, phòng nghiên cứu bên kia mới truyền đến tin tức, tính thành lập hạng mục nghiên cứu mới. Hạng mục giữ bí mật hoàn toàn, do lãnh đạo cấp cao trực tiếp trao quyền cho tổ trưởng tổ nghiên cứu, chỉ có vài nghiên cứu viên mới biết được. Trừ phi tổ trưởng tổ nghiên cứu đồng ý, không thì ngay cả Tần Uyên cũng không có quyền hỏi đến.
Thượng Khả mơ hồ cảm giác có chuyện gì đó không ổn, rồi lại không biết sẽ xảy ra chuyện gì, chỉ có thể càng thêm cảnh giác bảo vệ mấy nhóc người cá.
Nhưng cậu không nghĩ tới, lần này người chân chính gặp nguy hiểm không phải mấy nhóc người cá, mà là cá heo cậu đây.
Thượng Khả chờ mấy bé người cá ngủ xong, né khỏi camera chuyển hóa thành hình người, lên bờ tìm Tần Uyên ăn cơm, tạm thời chuyển giao nhiệm vụ bảo vệ an toàn của mấy bé người cá cho Hải Lãng.
Cậu không nghĩ tới toàn bộ quá trình chuyển hóa của mình bị camera thu được.
Từ sau thực nghiệm cộng hưởng, tổ trưởng tổ nghiên cứu liền ý thức được gen cá heo tiến hoá kì diệu hơn nhiều so với hắn dự đoán. Nó không chỉ có thể đề cao năng lực sinh sản của sinh vật, mà còn có thể khiến gen tái tạo lại, do đó chuyển hóa thành các loại hình thái thích ứng với hoàn cảnh.
Bởi vậy gã cũng nghĩ đến một vấn đề khác, có phải Hỏa Diễm đã có năng lực để thuần thục chuyển hóa? Nếu như có, vậy nó sẽ chuyển hóa thành hình thái gì?
Vì muốn lý giải sâu hơn, tổ trưởng tổ nghiên cứu trang bị mấy camera ẩn ở dưới nước, một ngày sau, hình ảnh thu được khiến gã kích động vô cùng.
Nước biển gợn sóng, toàn thân Hỏa Diễm dần dần bị bọc một đám chỉ bạc, như vải lụa bay múa, tầng tầng quấn quanh hóa thành một cái kén trắng.
Hơn mười giây sau, kén trắng hóa thành sương mù, chờ sương trắng tán đi, một thiếu niên toàn thân trần trụi xuất hiện trước mắt. Cậu hơi quay đầu, khuôn mặt xinh đẹp mà tinh xảo lập tức xuất hiện trên màn hình, rõ ràng là tên chăm sóc viên nửa đường gia nhập phòng thí nghiệm —— Hải Diễm!
“Không ngờ là nó!” Tổ trưởng tổ nghiên cứu kinh ngạc, sau đó lập tức lộ ra vẻ mặt mừng như điên.
Phát hiện giống mới chẳng có gì lạ, nhưng nếu phát hiện sinh vật có thể thay đổi sự tiến hoá của nhân loại thì không còn là bình thường nữa!
Giờ phút này, hai người cá trong lòng gã chỉ là râu ria, chỉ cần nghiên cứu được Hỏa Diễm, hắn sẽ trở thành nhà khoa học vĩ đại nhất trong lịch sử tiến hoá nhân loại.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...