Lúc gần đến khách sạn, Thẩm Hạo Hi liền bảo Phó Tuyển Trăn thả mình xuống.
Không còn cách nào khác, cậu không muốn để diễn viên trong đoàn phim gặp phải Phó Tuyển Trăn đang cõng cậu.
Thẩm Hạo Hi biết ấn tượng của các diễn viên khác trong đoàn phim đối với mình rất kém, cậu không muốn Phó Tuyển Trăn bởi vì cậu mà bị chê trách.
Sau khi Phó Tuyển Trăn nhìn thấy cửa khách sạn, anh liền đặt cậu xuống dưới.
Mặc dù buổi tối không nóng như ban ngày, thế nhưng phần quần áo chỗ hai người dán vào nhau vẫn không tránh khỏi ướt đẫm mồ hôi.
Đáng lẽ ra không nên để anh cõng, Thẩm Hạo Hi nhìn vết ẩm rõ ràng phía sau lưng Phó Tuyển Trăn và trên áo trước người mình, có chút hối hận.
Hai người sóng vai tiến vào khách sạn.
Mà phía sau bọn họ, Lệ Tuyên và Lâm Văn ra ngoài ăn khuya vừa vặn gặp phải, theo một đường trở về vẫn duy trì trầm mặc: “…”
Một lúc sau, Lệ Tuyên kéo căng khuôn mặt, hỏi: “Hai người bọn họ… quen nhau bao lâu rồi.”
Lâm Văn: “Hình như, đại khái là tối hôm qua?”
Lệ Tuyên: “…”
Mới quen nhau chưa tới một ngày, mà đã cõng rồi?! Hơn nữa bọn họ ở ngoài khách sạn tách ra, rõ ràng là muốn tránh hiềm nghi trước mặt các diễn viên khác trong đoàn phim, vậy tại sao lại không nghĩ đến ở bên ngoài cũng không thể rêu rao như thế?!
Lâm Văn suốt cả quãng đường đều kinh hồn bạt vía, Lệ Tuyên cơ bản là một đường rớt mạng, Lâm Văn chỉ có thể nhìn chằm chằm, vừa sợ Phó Tuyển Trăn cõng Thẩm Hạo Hi bị chụp ảnh tung lên mạng, gây ra phiền phức không cần thiết, lại sợ Phó Tuyển Trăn rớt ngựa tại chỗ, ngay cả việc gặm đường cũng không để ý tới.
May mắn là không có điều gì xảy ra.
Thời điểm người qua đường nhìn hai người bọn họ, có kinh ngạc, có chán ghét, có ước ao, có chúc phúc, thế nhưng không có ai chụp ảnh, quả thực là vạn hạnh trong bất hạnh.
Suốt đoạn đường này, trong lòng Lâm Văn lúc nào cũng căng thẳng, quả thực còn mệt hơn so với việc bị người khác bôi đên phải tăng ca suốt đêm đi quan hệ xã hội, bây giờ đưa mắt nhìn hai người kia thuận lợi vào khách sạn, cô mới thở phào nhẹ nhõm, nói: “Tiến triển này hình như hơi nhanh.”
Lệ Tuyên: “Trước đây không tin nhất kiến chung tình, hiện tại tôi tin rồi.”
Lâm Văn: “…”
Thời điểm cô gặm đường Lệ Tuyên đang xoắn xuýt, thời điểm cô xoắn xuýt Lệ Tuyên vậy mà lại đang gặm đường?!
Chỉ cần nhìn điểm chú ý khác một trời một vực của hai người, đã biết hoàn toàn không có cách nào làm bạn thân cùng chung chí hướng ship CP, có thể bình thường ở chung đã là kỳ tích!!!
Lâm Văn: “Trong này có lẽ có nguyên nhân gì đi…”
Cô thích gặm đường, không có nghĩa là cô thật sự ngốc nghếch ship CP.
Coi như Phó Tuyển Trăn nhất kiến chung tình với Thẩm Hạo Hi, được, cô tin tưởng.
Thế nhưng căn bản, Thẩm Hạo Hi đối với Phó Tuyển Trăn cũng là nhất kiến chung tình, loại này hẳn là sự kiện xác suất cực nhỏ xảy ra, đúng không?!
Lệ Tuyên trầm mặc không nói, một lát sau mới lên tiếng: “Xem ra lát nữa chị phải lên tìm cậu ta một chuyến, hỏi cho rõ mới được.”
Nhìn thấy Lệ · người đại diện · Tuyên cuối cùng cũng online, Lâm Văn thở phào nhẹ nhõm, âm thầm chuyển mình trở lại chế độ ăn dưa.
T
hẩm Hạo Hi cùng Phó Tuyển Trăn một đường thuận lợi, trên đường không gặp phải bất kỳ ai, đến nơi liền trở về phòng của mình.
Sau khi vào phòng, Thẩm Hạo Hi nhìn thấy áo khoác còn treo trên móc của Phó Tuyển Trăn, mới phát hiện vừa rồi cậu vẫn luôn tỉnh tỉnh mê mê, hoàn toàn quên mất nói chuyện áo khoác với Phó Tuyển Trăn…
Ừm, dù sao cậu chưa giặt, có nói hay không cũng không khác nhau, giặt sạch rồi trả lại cho anh cũng không muộn.
Trước khi đi giặt áo khoác, cậu gửi đoạn ghi âm cho Trình Tinh Diệu.
Trình Tinh Diệu gần như trả lời ngay lập tức.
Trình Tinh Diệu:[ Đây cái gì thế?! ]
Thẩm Hạo Hi:[ Mày cứ nghe trước đi đã.
]
Bên kia không trả lời, rõ ràng là đang nghe ghi âm, Thẩm Hạo Hi kiên nhẫn đợi một lúc, quả nhiên đợi được video chat của Trình Tinh Diệu.
Sau khi Thẩm Hạo Hi nhận, liền để điện thoại di động sang một bên, bắt đầu giặt áo khoác cho Phó Tuyển Trăn.
Trình Tinh Diệu lớn tiếng nói: “Chuyện gì vậy, phần đầu đoạn ghi âm mày ở đâu.”
Thẩm Hạo Hi bình tĩnh trả lời: “Tao không quan trọng, có thể nghe thấy rõ âm thanh là được, tao còn phải giặt quần áo, trước tiên nói một chút suy nghĩ của mày về đoạn ghi âm đi.”
Trình Tinh Diệu cuối cùng cũng dời trọng điểm đi: “… Mày lấy đoạn ghi âm này ở đâu ra?!”
Thẩm Hạo Hi: “Tao nói tao ghi, mày có tin không?”
Trình Tinh Diệu: “Làm sao có khả năng, tao nghe bọn họ nói chuyện, hình như là ở trong nhà vệ sinh? Chẳng lẽ, mày đi nhầm nhà vệ sinh?”
Đột nhiên bị nhắc tới lịch sử đen, Thẩm Hạo Hi nghiến răng sửa lại: “Mày là đồ ngốc à? Tao đương nhiên là ghi âm ở nhà vệ sinh nam bên cạnh!”
“Cách âm nhà vệ sinh bên mày còn rất kém.” Trình Tinh Diệu cảm thán một câu, sau đó giọng điệu trở nên kinh ngạc, “Chờ đã, còn thật sự là mày ghi âm???”
“Cách âm kém bởi vì đây là loại nhà vệ sinh công cộng thô sơ nhất, chỉ có một lớp tường mỏng ngăn cách, làm sao có thể tốt được.” Thẩm Hạo Hi quả thực là hết sức buồn bực đối với trọng điểm mà ông bạn thân của cậu chú ý, chỉ có thể trả lời lần lượt từng cái một, “Tao lúc đó đang ở trong nhà vệ sinh, bọn họ tiến vào thảo luận việc này vừa vặn để cho tao nghe được.”
Trình Tinh Diệu không tiếp tục xoắn xuýt vấn đề này nữa, ở bên kia hừ lạnh: “Người phụ nữ đáng ghét này, dã tâm còn rất lớn, vậy mà còn dám đánh chủ ý lên người Phó ảnh đế và anh trai mày, hơn nữa đến cuối cùng cũng không chịu buông tha cho tao, thật sự là… không biết xấu hổ!!!”
“Ban đầu tao không phải đã sớm bảo mày trong quá trình đóng phim cách xa cô ta ra à? Kết quả mày còn ngu ngốc, cung cấp cho cô ta tư liệu sống, hơn nữa còn không thiếu.” Thẩm Hạo Hi thực sự không nói lên lời.
“Tao con mẹ nó làm sao biết được chỉ cùng chung khung ảnh cô ta cũng có thể xào a, hơn nữa mặc kệ tao giải thích cô ta vẫn xào, đệt, tao còn không biết bức ảnh kia của cô ta lấy từ đâu ra, tức chết tao rồi!” Giọng nói Trình Tinh Diệu tràn đầy tức giận, còn văng tục, hiển nhiên là đang trong trạng thái bùng nổ.
Thẩm Hạo Hi: “Tao không phải là dâng tư liệu lên tận tay mày rồi à, đoạn ghi âm này hẳn là đủ cho người đại diện của mày dùng làm lợi thế thương lượng cùng bên Viên Ứng Vũ, đương nhiên, nếu như muốn công khai, mày nhớ cắt phần liên quan đến mày thôi, đừng lấy chỗ anh của tao với…”
Trình Tinh Diệu: “Mày xác định chỉ đem phần của tao đơn độc cắt ra, không có đoạn trước sau, tuôn ra hữu dụng?!”
“…” Thẩm Hạo Hi hồi tưởng lại nội dung ghi âm, “Hình như không có tác dụng gì, nhưng mà mày có thể bảo đoàn đội của mày liên hệ với hai người kia, nếu như bọn họ đều không có ý kiến, mày có thể tuôn ra hoàn toàn.”
“Vậy anh mày biết chuyện này chưa?”
“Còn chưa đây, mày xem, biết chuyện cái là tao thông báo cho mày trước, có phải tao rất tốt với mày không.”
“Vâng vâng vâng, cụng ly vì tình bạn từ khi đóng bỉm của chúng ta, vậy đối tượng thầm mến kia của mày, anh ta đã biết chưa.”
“Biết, người đại diện của anh ấy còn lấy một phần ghi âm từ tao này.”
“Vậy ở đây không có chuyện của tao nữa rồi, bên kia vừa động thủ, Viên Ứng Vũ chắc chắn bị đóng băng, không tới phiên tao ra tay.”
“Tao nghe ý của anh ấy, hẳn là sẽ đá ra khỏi đoàn phim, không tiếp tục hợp tác nữa, lại không nói muốn phong sát.”
“Đến cái này anh ta cũng nói với mày? Xem ra quen hệ của mày với anh ta cũng không tồi nha.”
“… Cũng khá tốt.” Thấy trọng điểm để ý của Trình Tinh Diệu lại lệch, Thẩm Hạo Hi có chút cạn lời, thuận miệng qua loa.
“Việc này tao đã để người đại diện đi xử lý, vẫn đang chờ trả lời.” Trình Tinh Diệu phát hiện ra kịp thời, nhanh chóng đem đề tài bẻ lại, câu chuyện liền xoay một cái, hỏi: “Đúng rồi, mày… xem Weibo chưa?”
Thẩm Hạo Hi: “…” Chủ đề trò chuyện của người này thay đổi cũng nhanh thật.
Yên lặng phỉ nhổ ở trong lòng, cậu vẫn thuận theo Trình Tinh Diệu nói: “Mày nói vụ Quách Ý á? Xem rồi.”
Có câu người thường xem trò vui, người trong nghề xem bản chất.
Trình Tinh Diệu nói đến đề tài này, tuyệt đối không phải chỉ đơn gỉn muốn cùng cậu ăn dưa.
Quả nhiên, Trình Tinh Diệu ở đầu bên kia điện thoại bắt đầu phân tích: “Một loạt hình ảnh trên Weibo kia trực tiếp dùng để đè chết hắn, hơn nữa tao nghe người đại diện nói lần này là do hắn đắc tội người khác, phía sau khả năng còn một đợt sóng gió nữa, nói chung nếu lần này hắn có thể lật người lành lạnh, mày vẫn nên khuyên nhủ bác Nhâm đổi hắn đi.”
Thẩm Hạo Hi: “Không cần tao nói ông ấy cũng sẽ đích thân động thủ… Hắn vừa bị tạm giữ bởi vì chơi gái mại dâm, tin tức mới phát trong nhóm.”
“Vãi?!” Giọng Trình Tinh Diệu cao lên, hiển nhiên là rất kinh ngạc, “Kính bạo(*) như thế??”
(*)Kính bạo ‘劲爆’: Một thuật ngữ xuất phát từ quảng cáo của KFC, ám chỉ một cái gì đó vừa mát mẻ vừa rực rỡ, vừa phong cách vừa tiên phong, thường ám chỉ dòng nhạc EDM.
Sau khi kinh ngạc, cậu ta liền hí hửng nói: “Bác Nhâm lúc này hẳn là đau đầu lắm đây, người này hoàn toàn không có cách nào dùng được, xử lý không tốt còn có thể khiến đoàn phim bọn mày chọc phải một thân tanh bẩn.
Cũng không biết là ai ra tay, cũng quá tàn nhẫn a!”
Thẩm Hạo Hi: “Cái tin tức này tao thấy ở trong nhóm trước, sau đó mới bị đưa lên hot search.
Bên kia chắc hẳn là đã sớm trong tối chú ý nhất cử nhất động của Quách Ý, nếu không thì không thể khi hắn vừa xảy ra chuyện, đã có thể lập tức tung ra bằng chứng xác thực như vậy.”
Trình Tinh Diệu: “Kỳ thực không có chuyện chơi gái này, đống bằng chứng kia cũng có thể đập chết Quách Ý? Tại sao còn muốn…”
“Sau lưng Quách Ý có ô dù.” Thẩm Hạo Hi bình tĩnh phân tích, “Lúc sai lầm của hắn chưa chạm đến ranh giới cuối cùng, hắn vẫn sẽ có cơ hội tẩy trắng, cho nên tao đoán người động thủ kia có lẽ là muốn chờ cơ hội đâm hắn một đòn trí mạng, làm hắn không còn cách nào lật mình.”
Trình Tinh Diệu cảm khái nói: “Đúng thật, mấy thứ như cờ bạc gái gú ma túy này, không thể động đến, chỉ cần hơi dính vào một chút thôi là con đường sự nghiệp cũng coi như đi tong.”
Hai tay Thẩm Hạo Hi dừng lại một chút, nhớ lại chuyện cũ, giọng điệu trở nên khó giải thích được: “Ừ, động vào, cuộc đời sẽ triệt để bị phá huỷ.”
Trình Tinh Diệu nghe thấy biến hóa trong giọng nói của Thẩm Hạo Hi, cũng nghĩ tới những việc được phủi bụi phong ấn sâu trong ký ức.
Hai người đồng thời trầm mặc.
Một lúc lâu, Trình Tinh Diệu mới nghẹn ra một câu: “Thôi cần gì phải vì hắn mà hao tổn tinh thần, lúc trước hắn còn suýt chút kéo chúng ta xuống hố cùng đấy.”
Sau khi kinh ngạc, cậu ta liền hí hửng nói: “Bác Nhâm lúc này hẳn là đau đầu lắm đây, người này hoàn toàn không có cách nào dùng được, xử lý không tốt còn có thể khiến đoàn phim bọn mày chọc phải một thân tanh bẩn.
Cũng không biết là ai ra tay, cũng quá tàn nhẫn a!”
Thẩm Hạo Hi: “Cái tin tức này tao thấy ở trong nhóm trước, sau đó mới bị đưa lên hot search.
Bên kia chắc hẳn là đã sớm trong tối chú ý nhất cử nhất động của Quách Ý, nếu không thì không thể khi hắn vừa xảy ra chuyện, đã có thể lập tức tung ra bằng chứng xác thực như vậy.”
Trình Tinh Diệu: “Kỳ thực không có chuyện chơi gái này, đống bằng chứng kia cũng có thể đập chết Quách Ý? Tại sao còn muốn…”
“Sau lưng Quách Ý có ô dù.” Thẩm Hạo Hi bình tĩnh phân tích, “Lúc sai lầm của hắn chưa chạm đến ranh giới cuối cùng, hắn vẫn sẽ có cơ hội tẩy trắng, cho nên tao đoán người động thủ kia có lẽ là muốn chờ cơ hội đâm hắn một đòn trí mạng, làm hắn không còn cách nào lật mình.”
Trình Tinh Diệu cảm khái nói: “Đúng thật, mấy thứ như cờ bạc gái gú ma túy này, không thể động đến, chỉ cần hơi dính vào một chút thôi là con đường sự nghiệp cũng coi như đi tong.”
Hai tay Thẩm Hạo Hi dừng lại một chút, nhớ lại chuyện cũ, giọng điệu trở nên khó giải thích được: “Ừ, động vào, cuộc đời sẽ triệt để bị phá huỷ.”
Trình Tinh Diệu nghe thấy biến hóa trong giọng nói của Thẩm Hạo Hi, cũng nghĩ tới những việc được phủi bụi phong ấn sâu trong ký ức.
Hai người đồng thời trầm mặc.
Một lúc lâu, Trình Tinh Diệu mới nghẹn ra một câu: “Thôi cần gì phải vì hắn mà hao tổn tinh thần, lúc trước hắn còn suýt chút kéo chúng ta xuống hố cùng đấy.”
T
hẩm Hạo Hi hiếm khi nói tục: “Ngu ngốc.”
Trình Tinh Diệu phụ họa: “Ồ, hắn đúng là cái ngu ngốc.”
Bởi vì chạm đến quá khứ mà cả hai đều không muốn đối mặt, hai người trong lúc nhất thời cũng không còn hứng thú nói chuyện, qua loa kết thúc cuộc điện thoại này.
Sau khi ngây người một hồi lâu, Thẩm Hạo Hi thở dài một tiếng nhẹ đến mức không nghe thấy được, rồi tiếp tục làm việc trong tay mình.
Thật ra cũng không có gì tiếc nuối hay phiền muộn, con đường của mỗi người đều là do tự mình lựa chọn, trên đường xảy ra chuyện gì, cũng chỉ có thể tự mình gánh chịu.
Sau khi giặt xong áo khoác và quần áo của mình, Thẩm Hạo Hi lau khô tay, gửi đoạn ghi âm cho anh cậu, suy nghĩ một chút liền cảm thấy không ổn, vội vàng bổ sung một câu ở phía sau——
[ Đây là một người bạn của em trong đoàn phim lấy được.
]
Thẩm Hựu Thần mới vừa quay xong một bộ phim, bây giờ đang ở nhà nghỉ ngơi, cho nên rất nhanh liền nhắn lại.
Thẩm Hựu Thần:[ Mày nói người bạn kia có phải chính là mày hay không.
JPG]
Tuy rằng biết rõ anh cậu chỉ là chơi meme, Thẩm Hạo Hi vẫn khó giải thích được mà có chút chột dạ.
Thẩm Hạo Hi:[ Anh ơi, em còn đang đi du lịch đây, làm sao có thể trà trộn vào trong đoàn phim lấy đoạn ghi âm này được.
]
Thẩm Hựu Thần:[ Gần nhất dùng mấy thứ này hơi nhiều, nhất thời tiện tay liền gửi đi.
]
Thẩm Hạo Hi:[… ].
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...