Hãy Khóc Và Cầu Nguyện Đi


Hiện tại, những con đường đã dày đặc tuyết trắng, khiến cho những chiếc xe khó có thể di chuyển nhanh hơn bình thường.Leyla liên tục phải nhìn ra ngoài cửa sổ với vẻ lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt."Cô không cần phải lo lắng quá đâu.”Đột nhiên một giọng nói dịu dàng ân cần phát ra.Leyla quay lại nhìn vào mặt bà Norma đang mỉm cười với cô, đôi mắt bà nheo lại đầy ân cần khi nhìn cô giáo trẻ ngồi đối diện mình.“Ồ...không...không phải, ừm...”Leyla bắt đầu lắp bắp, nhưng bà Norma vẫn lịch sự ngắt lời cô bằng một nụ cười nhẹ.“Ta biết điều này có thể khiến cô hơi khó chịu, nhưng không cần phải quá lo lắng đâu.”“Ta không mong việc cô phải căng thẳng trong chuyến đi này.

Đặc biệt là khi ta đã tự mình đưa ra lời mời.”Leyla nhận thấy cô không thể ghen tị với người phụ nữ đáng kính này.Bà luôn tỏ ra ấm áp với cô chính vì vậy mà cô vô cùng cảm thấy thoải mái khi ở bên bà.“Chỉ mới ngày đầu tiên tuyết rơi mà đường đã dày dặc rồi.


Ta nghĩ mùa đông năm nay sẽ lạnh hơn, cháu có nghĩ vậy không, Matthias?”.Leyla nhìn theo ánh mắt của bà để dành sự chú ý cho Công tước.Họ chỉ liếc nhau một cái, nhưng cô đã có thể cảm nhận được trái tim mình đang đập mạnh trong lồng ngực.“Cháu cũng nghĩ vậy, thưa bà.”Leyla thấy rõ bà Norma là một người có tài trò chuyện khéo léo.Bà luôn là người bắt đầu trong những cuộc trò chuyện nhỏ, hỏi thăm về cuộc sống học đường của cô và thậm chí còn khen ngợi sự kiện từ thiện đã diễn ra.“Lúc đó trông cô có vẻ rất bối rối, nhưng ta muốn cô biết rằng cô đã diễn vô cùng tuyệt vời.”Mắt bà lấp lánh thích thú khi bà nhớ lại vở kịch đó.Leyla cảm thấy má mình bắt đầu ửng hồng trước lời khen ngợi đó.Bằng cách nào đó, nó nghe có vẻ an ủi hơn rất nhiều so với những lời khen ngợi khác mà cô nhận được trước đó.“Tôi cảm ơn ngài rất nhiều!”Hai má cô đột nhiên nóng bừng hơn, hai dái tai đỏ bừng vì những lời khen ngợi đó, lời nói ấy đã khiến làn da nhợt nhạt của cô trở nên rực rỡ như trái chín.Matthias cố gắng nhịn cười trước vẻ mặt của cô.Nó rất giống với khuôn mặt khi cô đứng trên sân khấu.Cô ngồi thẳng trước mặt anh, hai bàn tay kín đáo đặt trên đầu gối.Cô không giỏi hành động thờ ơ trước người khác.

Và cô cũng không thể kiềm chế cảm xúc của mình.Chưa kể cô còn nói dối rất tệ, đó có lẽ là lý do tại sao diễn xuất của cô trở nên rất vui nhộn trong suốt vở kịch.Anh dựa lưng vào ghế, duỗi chân xa hơn một chút, nhẹ nhàng cẩn thận cọ mũi giày vào gót chân cô để bà anh không nhận ra.Leyla cảm thấy anh sượt qua chân cô và di chuyển chân cô ra xa anh hơn, nhưng anh không dễ dàng bỏ cuộc.Chiếc xe bỗng bắt đầu lắc lư do con đường không được bằng phẳng.Leyla không khỏi cảm thấy như sắp khóc.Cô đã cố gắng hết sức để không để anh chạm vào mình, nhưng cô chỉ có thể di chuyển xa hơn một chút.Và bây giờ chân anh đang ép chặt vào chân cô.Anh di chuyển không nhiều nhưng cũng đủ khiến cô cảm thấy như thể anh vừa lột trần cô.“Đối với một cô gái trẻ như vậy nhưng cô có vẻ chăm sóc bọn trẻ rất tốt.”Bà Norma lại khen ngợi khiến Leyla phải ngẩng đầu lên nhìn bà.Dù muốn tránh những tiếp xúc nhỏ mà Matthias đang ép buộc cô nhưng cô cũng không muốn bà anh nghi ngờ, và do đó cô miễn cưỡng bỏ qua nó.“Nói cho ta biết, cô có thích trẻ con không, cô Lewellin?”“Tất nhiên rồi thưa ngài.”Leyla trả lời một cách nghiêm túc.

Tất nhiên cô sẽ không chọn làm giáo viên nếu cô không thích trẻ con.“Vậy thì, ta nghĩ về sau cô sẽ trở thành một giáo viên giỏi"Norma mỉm cười khi ngả người về phía sau“Cô vừa thông minh vừa yêu trẻ con, hai phẩm chất quan trọng đối với việc trở thành một giáo viên.


Cháu có nghĩ vậy không, Matthias?”“Cháu đồng ý, thưa bà.”Matthias nhanh chóng liếc nhìn Leyla trước khi dành toàn bộ sự chú ý cho bà.Mặt khác, Leyla không thể không cảm thấy bối rối trước anh.Cô biết đó chỉ là một câu trả lời lịch sự, nhưng cách cư xử của anh bây giờ đã khác so với trước đây.Nếu là người khác, anh sẽ chỉ gật đầu và đưa ra những câu trả lời âm thầm trước khi dừng lại ở đó.Đó là cách cô biết về anh và cô nghĩ anh cũng sẽ làm như vậy.Ngay lúc đó ánh mắt Matthias quay lại nhìn cô.“Kỳ nghỉ sắp đến phải không, cô Lewellin?”Lần này anh hỏi cô trực tiếp, khiến cô giật mình ngạc nhiên trước khi vội vàng tránh ánh mắt khỏi anh.“Vâng, thưa Công tước.”Cô cố gắng không tỏ ra quá bối rối trước anh, cô tự mắng mình trong đầu để giữ bình tĩnh.“Cô dự định trải qua kỳ nghỉ như thế nào?”“Ừm...xin lỗi...chuyện đó....” cô lóng ngóng tìm từ ngữ.Matthias đã hỏi điều đó một cách thờ ơ nhưng Leyla có thể nhìn thấy khóe miệng anh cong lên.

Anh đang vui vẻ với cô.“Ừm, ý tôi là tôi sẽ giúp chú Bill giải quyết công việc của chú ấy…”Đôi chân của anh áp lên chân cô, nó gần như khiến cô thở hổn hển vì chuyển động đột ngột.“A...và cũng chuẩn bị cho học kỳ tiếp theo !”Bà Norma không khỏi bật cười trước hành vi kỳ lạ của Leyla.Bà đã quan sát cô và ghi nhận như thể cô đang cố gắng đưa ra một tuyên bố thầm lặng về những gì cô ấy muốn làm.“Đó là những hoạt động rất tốt trong kỳ nghỉ”.“Bill Remmer thực sự đã nuôi dạy cô rất tốt.”Bà mỉm cười rạng rỡ, khiến Leyla đỏ mặt cảm kích trước cách chú Bill được khen ngợi.“Tôi rất vui vì ngài đã nghĩ như vậy”Sau đó, Matthias bắt chéo chân khi nhìn Leyla một cách khá tự mãn, từ bên cạnh bà anh.“Một ngày nào đó cô sẽ trở thành một giáo viên giỏi, cô Lewellin.”"Và tôi rất nóng lòng được gặp cô nhiều hơn."Leyla không thể không muốn dùng gót chân giẫm lên bàn chân gần nhất của anh nhưng cô đã cưỡng lại được.


Bây giờ, cô sẽ phải dành cho anh sự tôn trọng giống như cô dành cho bà Norma.“Tôi cảm ơn vì lời nói của ngài” cô lịch sự đáp lại.Hài lòng khi cuộc trò chuyện đã kết thúc, cô nhìn ra ngoài, cô quyết định tối nay sẽ không nhìn Công tước nữa.Đột nhiên ánh mắt họ lại chạm nhau lần nữa, Leyla không khỏi nao núng.Đôi mắt anh bây giờ đờ đẫn và không có cảm xúc, như thể để bù đắp cho những biểu cảm khác nhau mà anh đã cho cô thấy trước đây.Đôi mắt đó…Đôi mắt đó khiến cô nhớ đến ngày hè năm đó khi dòng sông nhấn chìm cô.****************.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui