Hãy Giữ Trái Tim Anh Thật Cẩn Thận Em Nhé
-Cốc cốc!_Tiếng gõ cửa vang lên nhưng bên trong không có động tĩnh gì khiến người đứng ngoài có chút bực mình, tiếp tục gõ cửa đến đau cả tay thì mới có giọng nam lạnh băng vang lên:"Vào đi!"
Một người con trai cao lớn, khuôn mặt anh tuấn bước vào, trên tay cầm một xấp tài liệu cẩn thận đặt lên bàn:
-Tổng giám đốc, đây là dự án khu C mời anh xem qua_Người con trai đó lên tiếng, ánh mắt kính cẩn nhìn về phía người đối diện.
-Thư kí Nam anh cho người đi kiểm tra kĩ lưỡng sau đó thông báo cho tôi biết_Người con trai mặc bộ đồ vest oai phong ngồi trên ghế, giọng đều đều ra lệnh
-Dạ tôi sẽ làm_Người con trai kia cúi đầu. Anh chính là thư kí cho anh chàng tổng giám đốc lạnh lùng, khó hiểu kia.
-Anh còn việc trong này sao?_Tổng giám đốc kia nhíu mày vẻ không vui
-Dạ không có_Người con trai có chút không hiểu ý tổng giám đốc của anh
-Còn không mau ra ngoài_Tổng giám đốc kia hung hăng nhìn anh khiến anh hoảng sợ vội nói:"Dạ dạ tôi sẽ ra ngay"_Anh chàng thư kí sau khi ra khỏi phòng thì mới thở vào nhẹ nhõm vừa rồi vào trong tim như như nhảy lên tận cổ họng.
-Sao rồi?_Một cô gái mặc đồ công sở, có dáng người ưa nhìn và khuôn mặt mộc không trang điểm mà vẫn tươi sáng kéo tay anh chàng thư kí Nam qua một bên hỏi nhỏ.
-Hoàng Yến à cô cho tôi thở cái đã, vừa rồi tôi bị dọa cho gần chết_Thư kí Nam hít thở không khí, kéo tay cô còn bám vào tay anh ra.
-Nói nhanh lên!_Cô gái kia hối thúc
-Tổng giám đốc nói cần phải kiểm tra lại mới được_Thư kí Nam kia từ từ nói.
-Trời bản kế hoạch của người ta chi tiết, cụ thể và thiết thực đến vậy mà còn phải đi kiểm tra_Hoàng Yến mặt xụ xuống như con nít.
-Cô cũng biết mà tổng giám đốc luôn cẩn thận nên cho dù có là một dự án nhỏ thì anh ấy cũng cho người kiểm tra lại thôi_Thư kí Nam nói tiếp.
-Cái anh Thiên Long đó thật là lạnh lùng mà_Hoàng Yến vẻ không vui nói.
-Suỵt, cô muốn chết hay sao mà gọi thẳng tên tổng giám đốc ra_Thư kí Nam mắng nhỏ cô.
-À, ừ nhưng tôi nói đúng mà_Hoàng Yến vừa ý thức được vội nhỏ giọng nhưng vẫn vẻ không phục.
-Tổng giám đốc làm vậy thì công ty mới lớn mạnh được, anh ấy mới có thể chính thức tiếp quản cả tập đoàn Thiên Long_Thư kí Nam tốt bụng giải thích dùm tổng giám đốc kia.
-Tập đoàn đứng tên anh ta rồi còn sợ cái gì chứ_Hoàng Yến bĩu môi
-Mà dạo này tôi thấy tổng giám đốc rất kì lạ nha._Thư kí Nam ra vẻ như vừa phát hiện ra chuyện lạ
-Kì lạ là như thế nào?_Hoàng Yến bắt đầu tò mò
-Tôi thấy anh ấy cứ ngắm đi ngắm lại một bức ảnh một cô gái, lâu lâu còn vô thức cười cười như người mất hồn. Như sáng nay tôi gõ cửa lâu như vậy mà anh ta không có phản ứng gì_Thư kí Nam bắt đầu kể
-Trời anh ta mà cũng có lúc cười sao? Anh ta rất đẹp trai lúc cười chắc chắn sẽ rất đẹp nha._Hoàng Yến mới tưởng tượng thôi là đã muốn rình mò chờ xem Thiên Long cười mà chụp một tấm đăng lên trang web của công ty đảm bảo nhiều lượt like.
-Nhưng mà khoan đã...Ngắm một bức ảnh có một cô gái sao? Đúng rồi đây chính là biểu hiện của người đang yêu đó_Hoàng Yến cũng không ngờ đến việc này
-Sao? Tổng giám đốc mà biết yêu sao?_Thư kí Nam kinh ngạc tròn mắt nhìn Hoàng Yến.
-Đúng rồi. Cô gái đó chắc chắn là cái cô gái mà anh ta đưa đến công ty vào đợt trước làm thư kí riêng làm xôn xao cả công ty đó._Hoàng Yến bắt đầu suy luận
-Cũng rất có thể là một học sinh nha. Cô có thấy không dạo này cứ tầm 12h là tổng giám đốc rời khỏi công ty đến trường mà anh ấy đang học sau đó tầm 14h là lại về công ty(Anh này canh người ta ghê z chời)_Thư kí Nam cũng "cung cấp" thêm thông tin cho "cuộc suy luận"
-Uả anh ta học hết chương trình rồi mà cũng tốt nghiệp lâu rồi còn học làm gì nữa_Hoàng Yến nhìn thư kí Nam khó hiểu
-Thì đó chắc là đến để gặp cái cô gái trong hình kia_Thư kí Nam
-Trời ơi thật là tin shock không tả nỗi.Anh ta mới 18t lại còn đẹp trai, tài giỏi khiến bao nhiêu cô gái trong công ty này đều phải say đắm vậy mà anh ta lại có đối tượng rồi. Làm tan vỡ mộng đẹp của bao cô gái rồi. Sự thật bao giờ cũng phũ phàng mà_Hoàng Yến thở dài sườn sượt, tuy miệng nói thấy tiếc cho những cô gái khác nhưng thật ra trong lòng cô cũng thấy tiếc nuối.
-Đúng là vậy_Thư kí Nam không phủ nhận, ngay cả anh cũng phải ghen tỵ với ưu thế của Thiên Long
-Mà anh có biết công ty chính nằm ở đâu không?_Hoàng Yến đột nhiên chuyển đề tài
-Biết, công ty đó nằm ở Hàn Quốc đó_Thư kí Nam ra vẻ hiểu biết.
-Wao! tôi nghe nói công ty đó là do ba của tổng giám đốc đứng đầu mà lương ở đó rất cao nha. Ước gì tôi cũng được làm ở đó_Hoàng Yến ra vẻ mơ mộng.
-Thì cô làm việc ở đây tốt đi có khi tổng giám đốc thấy ưng thì chuyển cô qua công ty đó làm_Thư kí Nam khuyên nhủ.
-Ừ ừ nhưng mà sao nãy giờ hai chúng ta nói chuyện lâu quá vậy. Thôi anh đi làm việc của mình đi, tôi mà tiếp xúc nhiều với anh đâm ra mọi người trong công ty hiểu lầm thì mệt_Hoàng Yến như là mới làm việc xấu, ngó ngang ngó dọc không thấy ai cô mới yên tâm đi làm tiếp việc của mình.
-Ơ cái cô này tôi mới là người phải sợ thì có_Thư kí Nam bực mình nhìn theo bóng cô gái kia khuất dần.
Trong phòng làm việc của tổng giám đốc:
Thiên Long nhìn về phía bức ảnh đặt trên bàn làm việc, nơi có một cô gái đang mỉm cười nhìn ra nơi khác. Rõ ràng là bức ảnh được người cầm máy chụp lén. Người con gái đó có nụ cười hồn nhiên, mái tóc đen bóng mượt và chiếc váy đồng phục trường Bright Star.
Đang còn "bận" ngắm nhìn bức ảnh thì tiếng chuông điện thoại vang lên. Thiên Long lấy điện thoại lên nhìn, nhíu mày với dãy số đề tên: Tuấn Khải
-Alô_Thiên Long nhàn nhạt lên tiếng
-Thiên Long xin lỗi khi không nói cho anh biết việc này. Tôi đã cho người trà trộn vào công ty ba anh để thu thập chứng cứ nhưng không ngờ người đó nhanh chóng bị phát hiện và đã bị giết..._Tuấn Khải nhanh chóng vào vấn đề chính, nói thẳng với Thiên Long
-Tôi đã nói anh phải chờ đợi tôi hành động rồi mà_Thiên Long cực kì không vui
-Anh yên tâm việc tôi hợp tác với anh vẫn chưa bị lộ_Tuấn Khải điềm tĩnh nói
-Anh là thằng đần sao? Chuyện tôi quan tâm là tính mạng của anh chứ không phải việc tôi hợp tác với anh sẽ bị lộ_Thiên Long không kìm được cơn giận mà chửi Tuấn Khải
-Xin lỗi_Tuấn Khải nhỏ giọng, không ngờ Thiên Long lại coi trọng anh đến vậy.
-Tôi cũng chỉ là bực mình nên mới nói vậy anh đừng để ý nhiều_Thiên Long cũng trầm giọng xuống khi phát hiện ra mình quá nóng nảy.
-Vậy bây giờ anh sẽ làm gì?_Tuấn Khải thắc mắc.
-Tôi sẽ trực tiếp gặp ông ấy_Trầm mặc một lúc rồi Thiên Long mới nói, sau đó cúp máy khiến người bên kia có chút sững người như không tin vào tai mình.
Thiên Long lấy nhanh chiếc áo khoác trên ghế xoay, mở cửa phòng rời khỏi phòng làm việc của anh, đến bãi đỗ xe, kích hoạt mở khóa xe sau đó vào xe, rất nhanh đã khỏi động xe rồi phóng đi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...