12 năm trước
-A ha ha, tui bây ơi, coi con Hân kìa, coi cái mặt của tiểu thư nhà họ Trần kìa
Đám con nít tầm 8 – 9 tuổi cùng xúm lại đánh đập và trêu chọc một cô bé. Mái tóc rối bời, gương mặt tèm nhem vì bụi bẩn. Dù cô bé có khóc lóc cầu xin thì đám người đó vẫn ko mảy may để ý, thậm chí còn thích thú và xem trò bắt nạt như một thú vui giết thời gian
-Dừng lại, ỷ đông hiếp yếu, bộ ko thấy xấu hổ hả_Giọng nói mạnh mẽ của một cậu con trai khiến đám người giật mình quay lại
-Mày là ai, dám xen vào chuyện của tụi tao
-Hah, tao là ai mày ko cần biết, nếu ko muốn tao gọi cảnh sát tới thì biến đi_Cậu con trai lấy điện thoại ra, nhìn xoáy vào bọn chúng
-Ma….mày có ngon gọi thử coi_Bọn chúng tuy có hơi sợ nhưng vẫn nói cứng
-Vậy là bọn mày muốn vào đồn một lần cho biết phải ko được thôi, z z z …dạ cho hỏi phải đồn cảnh sát phải ko, ở đây có…..
-Mày mày nhớ đó, đi thôi_Bọn người chạy vọt đi, dù gan có lớn cỡ nào thì cũng ko muốn vào đồn chơi
-Hừ, mới dọa tí mà đã sợ chạy mất dép rồi_Cậu con trai đó cười mỉm nhìn bọn chúng một cách khinh thường rồi chậm rãi bước tới chỗ Hân
Hân nãy giờ nhìn cậu con trai một cách khâm phục, ko cần động tay động chân cũng khiến bọn người đó đi mất, thấy cậu ấy đang bước tới chỗ mình, Hân có phần hơi hoảng. Cậu ấy rất đẹp, y như hoàng tử trong truyện mà hằng đêm mạ Hân vẫn kể cho cô nghe. Cậu ấy rút trong túi ra chiếc khăn mùi xoa rồi đưa cho Hân
-Đừng sợ, nè, lau nước mắt nước mũi đi, tèm lem nhìn sợ quá
-Cả…cảm ơn_Hân lắp bắp nhận lấy chiếc khăn
-Muốn bọn nó ko bắt nạt nữa thì mạnh mẽ lên. Thấy cậu ko phản kháng nên bọn nó mới được nước lấn tới đó_Cậu thuyết giáo Hân
-Ư…ừm, à , bạn tên gì vậy_Hân ngước mắt lên hỏi
-….Hmm, nếu có duyên gặp lại thì tôi sẽ cho cậu biết tên, vậy nhé, tôi có việc phải đi rồi_Cậu nhìn Hân rồi quyết định ko nói, cậu cũng ko hiểu tại sao cậu lại làm vậy
Hân nhìn theo bóng cậu con trai đó, ấn tượng của cô về cậu là: đẹp trai nhưng kì quặc, ko nói tên sao cô biết mà đi tìm trả cái khăn chứ
.
.
.
Sau chuyện đó, Hân cố gắng để ko bị bắt nạt nữa, ra sức đi học các loại võ, ko mau nước mắt. Cô được như vậy có lẽ cũng nhờ cậu con trai bí ẩn đó. hân vẫn giữ chiếc khăn mà người đó đưa cho cô, cô chỉ mong được gặp lại trả chiếc khăn để………………khỏi nợ nần
2 tháng sau
Hôm nay nhà hân mở một bữa tiệc cho giới thượng lưu nhằm quảng bá sản phẩm và tăng thêm các mối quan hệ
Hân chỉ cười xã giao với mọi người rồi tìm một chỗ trống ình. Cô nhìn mọi thứ một cách chán chường, bây giờ cô chỉ muốn ra ngoài chơi thôi, mấy chuyện này là việc của người lớn, sao con nít như cô lại phải tham gia chứ. CÔ cố tìm một người bạn trạc tuổi để bắt chuyện cho đỡ chán. Bỗng cô bắt gặp một hình bóng rất quen ….là cậu con trai ấy. Cô bước vội tới chỗ đó, nắm lấy cổ tay, kéo cậu chạy ra sau vườn và cười rạng rỡ với cậu, gương mặt lộ rõ vẻ vui mừng
-Tìm được cậu rồi
Cậu con trai ấy nhìn Hân với ánh mắt ngạc nhiên
-Cậu là ai
-Ây dà, mau quên thế, ko sao, nhìn vật này là cậu sẽ nhận ra ngay_Hân nói rồi đưa chiếc khăn mùi xoa mà cô đã giặt rất sạch sẽ
-…..À, ra là cậu, câu bây giờ khác quá_Cậu con trai nhận lại chiếc khăn rồi mỉm cười với Hân
-Nào, đã có duyên gặp lại, cậu phải cho tớ biết tên đi chứ
-Hmmm, vậy xin tự giới thiệu, tớ là Trương Gia Huy, năm nay 8 tuổi
-Ồ, cậu bằng tớ. Hân hạnh được làm quen, tớ là TRần Kha Hân. Nào, cậu đưa tay ra đây
-Làm gì_Huy nhìn Hân với ánh mắt nghi hoặc
-Cứ đưa ra, ko đau đâu mà sợ
-Tớ ko sợ, đưa thì đưa_Huy tức vì Hân dám nói anh sợ
Hân cười, cô nắm lấy tay anh nói
-Từ bây giờ trở đi, Trương Gia Huy và tôi – Trần Kha Hân sẽ là một đôi bạn tri kỷ, ko bao giờ phản bội nhau, xin hứa_Hân nói liền một mạch khiến Huy trợn tròn mắt_Cậu làm gì thế, nói nhanh đi chứ
-Hả, tại sao tớ phải làm vậy
-Vì cậu bằng tuổi tớ, nào nói nhanh đi
-Gì kì vậy…..Haizzz, thôi kệ. Xin hứa, Tôi – Trương GIa Huy là bạn thân của Hân và ko bao giờ để Hân bị bắt nạt
-Rồi, đã xong, từ bây giờ chúng ta sẽ luôn ở bên nhau ( ôi tâm hồn con nít)
-Này, cậu có hiểu ý nghĩa của câu cậu vừa nói ko vậy_Huy nhìn Hân nói
-Hả, có gì à, ko phải bạn thân thì luôn ở bên nhau à, Tớ xem trên phim toàn thấy vậy mà_Hân ngây ngô nói
-…Ờ, cậu quả thật…._”Con nhỏ này ngốc quá đi mất….nhưng đây là lần đầu tiên có người nói muốn làm bạn thân với mình, cũng ko tệ”
Những người mà Huy quen trước nay đều vì gia thế của Huy, bọn nó chỉ muốn lợi dụng anh.Nhưng Hân thì khác, cô ko hề biết về gia thế của anh, mà dù có biết thì cũng ko quan trọng, nhà cô có thua kém gì nhà anh đâu
-Đi, tớ dẫn cậu đi gặp ba tớ, tớ sẽ giới thiệu cậu với ba_Hân ko chờ câu trả lời của Huy mà cứ thế kéo anh đi
Huy chỉ biết cười khổ, Hân liên tục quay anh như chong chóng….nhưng anh lại cảm thấy rất vui….
VÀ sau này, khi Hân nhận ra tình cảm của bản thân cũng là lúc cô biết mình có một người chị và người chị đó là người có hôn ước với Huy – người mà cô thầm thương.
____________
Có lẽ tuần này Cat ko viết thêm ngoại truyện nào được, tuần sau sẽ up thêm nhé, đừng lo sẽ có nói về gia đình sau hôn nhân và “ mối tình” của …….. các con cái nhà Phong x Lâm, Linh x Bảo, Hân x Huy. Hãy đón đọc nha.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...