Hãy Đợi Đấy, Anh Sẽ Bắt Em Nói Với Anh Rằng "Aishiteru"

-Mày là ai, dám cả gan xông vào đây à?_Ả nhìn Lâm một lượt từ đầu đến chân, khinh bỉ nói.
-Hah, mày có tư cách để biết sao, mau bỏ bàn tay dơ bẩn của mày ra khỏi người Linh ngay._Lâm cười khẩy nhìn ả.
-A, ra mày là bạn của con hồ ly tinh này à, nhìn lại thì hình như mày là đứa luôn lẽo đẽo theo sau anh Phong phải không. Đúng là cùng một ruột.
Lâm nghiến răng, tay nắm chặt hình quả đấm.
-Mày có ngon nói lại lần nữa coi.
-Tao nói lại câu nói đó bao nhiêu lần mà không được, tao nói bọn mà là đồ hồ ly .... Ặc....
Lâm lao tới, bóp cổ ả, từ từ nâng lên. Ả lo sợ,có thể nhanh như vậy, mới đứng đó sao có thể phóng qua đây nhanh như vậy. Không phải kiêu căng nhưng ả cũng là một tay karate có tiếng trong trường.
-Tao đã nhân từ, nếu lúc nãy mày chịu buông Linh ra và xin lỗi thì có lẽ tao đã tha ày, nhưng bây giờ tao đã nghĩ lại rồi. Sẽ ra sao nếu tao đập gãy hai tay hai chân của mày nhỉ, tao rất tò mò._Lâm càng lúc càng đáng sợ hơn.
-Ặc... buông ..ra...mày có biết ... tao là...ai ..không hả Ặc._Ả khó nhọc nói.
-Tao không cần biết, đánh gãy chân tay mày cùng lắm vào tù ngồi 1 2 năm thôi là cùng, còn mày.....ha ha sẽ bị tàn phế suốt đời._Lâm càng nói tay càng bóp chặt cổ ả hơn.
-Ặc ...buông ...ra... ặc...._Ả gần như sắp ngất.
-Đủ rồi Lâm, dừng lại, cô ta sẽ chết đó._Phong mới chạy đi tìm bảo, quay lại thì thấy Lâm đang bóp cổ ả.
-Đủ ư, chừng này thì thấm tháp gì._Lâm gần như mất hết kiểm soát.
-Cô ta không xứng cho cô làm vậy đâu, đừng làm vấy bẩn tay mình, Linh sẽ ra sao nếu biết cô giết cô ta vì cô ấy.

-....._Lâm từ từ nới lỏng bàn tay ra rồi buông xuống hẳn.
Ả cố gắng thở lấy không khí, mặt tái mét, sợ sệt. Ả run bần bật trước người đang đứng trước mặt mình, cô ta không phải là con người.
-BIẾN KhỎI ĐÂY NGAY..._Bảo hét lên, anh cũng gần như mất kiểm soát.
Như chỉ chờ đợi câu nói này, ả phóng ra ngay, không thèm ngoái đầu lại nhìn Bảo thêm lần nữa, có lẽ cô ả đã từ bỏ Bảo khi nhìn thấy anh như vậy. Trước đây, ả có đánh bao nhiêu người con gái ở bên cạnh Bảo, anh cũng không quan tâm, nên ả được nước lấn tới.
Bảo nhìn Linh ngồi khuỵu xuống đất, ánh mắt vô hồn, trống rỗng.
-Linh, em có sao không ?_Bảo với tay ra định đỡ Linh đứng lên.
-Đừng có chạm vào Linh._Lâm mặt vẫn quay vào tường, gióng nói lạnh lùng_Biến ra khỏi đây ngay.
-Anh...anh chỉ......
-Đừng có làm bộ mặt đó với tôi, đừng có để tôi nói lại thêm một lần nữa._Lâm tức giận, nếu biết chuyện này sẽ xảy ra thì cô sẽ không bao giờ để Bảo tới gần Linh, cô quá ngây thơ khi đã thử tin vào Bảo, tin rằng Bảo có thể mang lại han hj phúc thật sự cho Linh.
-Để anh....._Bảo định đưa Linh xuống phòng y tế nhưng đã bị Phong ngăn lại. Phong lắc đầu “Để cô ấy yên một lúc.”
Rồi Bảo cùng Phong đi ra khỏi lớp, anh buồn rầu, chán nản. Lần đầu anh cảm thấy bất lực như thế này, lần đầu anh không thể bảo vệ được cô gái mà anh yêu. Bây giờ, anh có thể khẳng định rằng Linh chính là người mà anh yêu thật lòng, có lẽ ngay từ lần đầu gặp mặt, anh đã phải lòng cô rồi.
“Linh, có phải tớ đã quá yếu đuối nên không thể bảo vệ được cậu không, có phải tớ đã sai lầm khi tin rằng Bảo yêu cậu thật lòng không.”
Cõng Linh trên lưng, cô hối hận ray rứt.

-Linh, xin lỗi, xin lỗi........................
.
.
........Híc ..híc_Lâm đi, nước mắt rơi lã chã, bây giờ cô sẽ khó có thể tin vào bất cứ người con trai nào nữa.
.
.
.
.
.
.
.
-Linh thế nào rồi?_Phong hỏi Lâm thấy Lâm bước ra khỏi phòng y tế.
-Không chịu nói chuyện, mắt vẫn trống rỗng nhìn vào khoảng không._Lâm
-Vậy còn cô?_Phong nhìn sâu vào mắt Lâm.
-Tôi ......
Lâm bất tỉnh ngã xuống, Phong đã kịp đỡ lấy cô.
-Lâm.. Lâm, cô sao thế_Phong lay cô, nét mặt hiện rõ sự lo lắng.
>>>> Bệnh viện X


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui