Hãy Để Tất Cả Theo Gió Bay Đi

Một thoáng lưỡng lự trên nét mặt Lưu Ly, nhưng rồi cô ta cũng nhanh chóng đáp:

- Vâng, thưa thủ lĩnh!

Điều gì có thể diễn tả được sự ngạc nhiên của bọn nó lúc này, không, cả trường mới đúng. Thủ lĩnh của Ghost ư? Người này là thủ lĩnh của Ghost ư? Cuối cùng thì cậu ta cũng chịu xuất đầu lộ diện. Thật không thể ngờ được.

Và quả thật không thể ngờ được, khi người thanh niên đó đưa tay hạ chiếc nón lưỡi trai trên đầu xuống, mái tóc của cậu ta ánh lên dưới ánh mặt trời vàng rực, chói lóa. Zen sững người. Bao kí ức hỗn độn hiện về trước mắt nó, lúc ở con hẻm nhỏ, lúc lại quay ngược đến cánh đồng hoa bồ công anh, rồi vụ việc ở phòng nhạc cụ, thư tuyên chiến... Khuôn mặt này, đôi mắt này, mái tóc này, dáng người, giọng nói... Sao lại có thể như vậy được chứ? Tất cả chỉ là một người. Đầu óc Zen quay cuồng, đau nhức đến độ muốn nổ tung. Ai có thể lí giải cho nó chuyện gì đang diễn ra được hay không? Xin hãy nói thủ lĩnh của Ghost không phải là cậu ấy đi!

- Zen! Zen! Mày làm sao vậy? Trông mặt mày tái nhợt thế, ốm à?


Câu hỏi của lũ bạn lôi nó thoát khỏi cơn bàng hoàng và trở về với thực tại.

- Không, tao không sao. Bọn mày đừng lo.

- Vậy thì thắng thua đã rõ. Ghost sẽ thực hiện theo đúng giao kèo. - Người thanh niên đó, à không, thủ lĩnh của Ghost tiến đến trước mặt bọn nó và nghiêng người một góc 45 độ: Thay mặt Ghost, ta, thủ lĩnh, xin lỗi mọi người về những việc Ghost đã gây ra trong thời gian vừa qua.

Khuôn mặt cậu ta ngước lên, chạm phải ánh mắt hụt hẫng xen lẫn thất vọng của nó.


- Tại sao cậu lại giấu tôi? Tôi giống con ngốc lắm sao? Bị cậu đùa cợt mà không hề hay biết.

- Không phải tôi giấu mà là chưa đến lúc phải nói ra. - Khuôn mặt cậu ta lộ vẻ lạnh lùng không chút biểu cảm.

Zen quệt nước mắt, cảm giác bị tổn thương, lừa dối xâm chiếm tâm hồn nó. Nó không thể yếu đuối thế này, nó sẽ không để cho ai tiếp tục chà đạp lên lòng tin của nó nữa. Nó chỉ tay vào người đối diện và nói:

- Cậu, từ giờ chúng ta sẽ đối đầu với nhau. Tôi sẽ không khoan nhượng đâu!

- Được, cố lên nhé! - Một nụ cười đầy ẩn ý khẽ lướt qua khuôn mặt ấy. Một cái phất tay và quay lưng bỏ đi. - Chúng ta đi!

Chỉ còn Zen cứ mãi đứng nhìn trong tiếng reo hò của tụi bạn mọi người xung quanh. Một kỉ nguyên mới sẽ được lập ra tại ngôi trường này. Hai thủ lĩnh, một phe áo đen và một phe áo trắng, một cô gái (cùng bốn trợ thủ giúp sức) và một chàng trai. Liệu đây là kết thúc như mong muốn, hay tất cả mới chỉ là... bắt đầu?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui