Nhà hàng cao cấp của thành phố H, sau khi Lãnh Phong đưa cô đến anh liền rời đi, vì anh còn có một số việc giải quyết ở đây.
Nam Cung Phi An bước vào đã thấy luật sư Phạm đang đợi cô, cô nhìn thoáng qua giờ vừa hay không muộn.
“Bác Phạm.” Nam Cung Phi An lễ phép cúi đầu chào ông như bậc trưởng bối
“Tiểu An, cháu ngồi đi.” Phạm Thanh mỉm cười vui vẻ nói, ông rất thích gọi cô như vậy, khi vừa biết cô, ông đã gọi cô như vậy, xem cô giống như con gái ruột.
“Cháu đã xem qua hồ sơ vụ án, thế nhưng trong danh sách tham ô và trốn thuế có một số tập đoàn đang giấu tên, vậy thì bác muốn cháu đảo ngược vụ này như thế nào?” Nam Cung Phi An không hiểu, vì sao ông lại muốn cô đảo ngược vụ án cứu một trong năm tập đoàn này mà còn giấu tên không nói cho cô biết.
“Nếu như bác không biết cháu, không biết thân phận thật sự của cháu, bác sẽ không nhận vụ này, nhưng có một số việc không phải bác muốn là được.” Phạm Thanh lên tiếng, ông quá hiểu cô gái này, chỉ vì yêu, cô chấp nhận bỏ giấc mơ của mình, chỉ vì muốn người kia không mệt mỏi mà cô chấp nhận đầy đọa mình.
“Vì sao?” Nam Cung Phi An nhíu mày hỏi
“Trong 5 tập đoàn nằm trong danh sách này có hai tập đòan lớn có tiếng hiện nay, hai tập đoàn này cháu đều có liên quan, thứ nhất là tập đoàn Kỷ thị, do có liên quan đến nhiều phi vụ không hay trong các MTV, các quán bar có người sử dụng và buông bán ma túy, ngoài ra họ còn điều tra thêm có liên quan đến một tập đoàn chuyên rửa tiền.” Phạm Thanh chậm rãi lên tiếng nói sơ qua tình tiết
“Còn cái thứ hai.” Nam Cung Phi AN có cảm giác không hay lắm nên mới lên tiếng hỏi khi Phạm Thanh chưa nói thêm
“Là tập đoàn Nam Cung, trốn thuế và hối lộ không ít quan chức cấp cao và thấp, miễn họ không gây khó dễ đều có thể đúc lót.” Phạm Thanh lên tiếng nói, thoáng nhìn qua sắc mặt không vui của cô, ông không biết chuyện gia đình Nam Cung nhưng có biết tình trường của Nam Cung Phúc Điền, ông là người từng trải, còn là luật sư nhiều năm,nhìn sơ qua ông liền nắm được không ít.
“Vậy họ cử ai đến tham gia tòa thẩm phán chiều nay?” Cô điềm tĩnh hỏi
“Cái này bác không nắm rõ, vì là thông tin cẩn mật và có nguyên tắc nên họ không tiếc lộ người đại diện tham gia.”
“Chuện gì đến sẽ đến, những chuyện phi pháp họ làm ra đều phải trả giá, mặc kệ là có liên quan với cháu, nhưng đối với tập đoàn Nam Cung, cháu không liên quan cả Kỷ thị đều là quá khứ của cháu, còn có cháu đã cắt khẫu trong nhà Nam Cung nhưng vẫn có quan hệ với Nam Cung nên cháu không thể nhận tham gia đối phán cho tập đoàn Nam Cung.” Nam Cung Phi An yên lặng một lúc mới lên tiếng nói
“Vậy cháu sẽ nhận đối khán cho 4 tập đoàn còn lại?” Ông thoáng vui mừng thoáng chốc nhẹ nhõm.
“Bác Phạm, cháu sắp kết hôn, bác là người đầu tiên cháu thông báo sau bà nội, cháu hy vọng chuyện của cháu bác coi như chưa biết được không?” Nam Cung Phi AN không trực tiếp trả lời câu hỏi của Phạm Thanh mà khẩn cầu ông, so với ai năm đó ông chứng kiến sự kiên cường của cô.
“Kết hôn, với ai? Sao bác không hiểu gì hết.” Phạm Thanh kinh ngạc, sao đó thì thắc mắc hỏi
“Bác sẽ biết sớm thôi, người kia bác biết.” Nam Cung Phi An mỉm cười nói, ngồi nói chuyện một lúc về vụ án thì Nam Cung Phi An xin phép cáo từ trước để chuẩn bị vụ án, lúc bước ra thì Kỷ Thiếu Phong vô tình nhìn thấy Nam Cung Phi AN, anh nhíu mày không hiểu muốn đi theo thì thấy luật sư Phạm bước ra, anh còn có việc quan trọng nên gạt qua người phụ nữ muốn gì mà luôn bám theo anh, anh phải thắng trong phiên tòa này.
“Luật sư Phạm!” Kỷ Thiếu Phong lên tiếng chào hỏi, Phạm Thanh không ngờ Kỷ thiếu Phong sẽ đến đây tìm ông có chút kinh ngạc.
“Kỷ tổng!” Phạm Thanh lên tiếng đáp trả.
“Tôi nghe nói luật sư Phạm đây sẽ nhận về vụ tố tụng của tập đàn Kỷ thị không biết có thể xoay chuyển được tình hình không?” Kỷ Thiếu Phong lên tiếng hỏi, trong giọng nói mang theo chút áp chế sự lạnh lùng.
“Phải, nhưng tôi không phải là luật sư đàm phán tố tụng lần này, là một luật sư giỏi hơn tôi, có lẽ anh cũng biết người này, cáo từ hẹn gặp lại trên tòa.” Phạm Thanh nói xong liền lịch sự bước đi, cũng không cho Kỷ Thiếu Phong lên tiếng.
Tòa án.
Kỷ Thiếu Phong cùng một vài người bước vào tòa án liền nhìn thấy Nam Cung Phi An lúc này đang mặc đồng phục công sở, cô chưa khoát áo dành cho luật sư tố tụng nên Kỷ Thiếu Phong không nhận ra cô là luật sư.
“Cô đến đây làm gì?” Kỷ Thiếu Phong lôi kéo cô lại vẻ mặt và giọng nói luôn lạnh lùng đối với cô trước giờ không đổi.
“Không liên quan đến anh.” Nam Cung Phi An lạnh lùng trả lời, từ khi Lãnh Phong nói nhũng câu kia đối với cô bây giờ Kỷ Thiếu Phong chỉ là quá khứ, à không phải nói là một cơn ác mộng dài, cô sẽ cố gắng để thoát ra được, hiện tại cô có thể đối mặt với hắn mà không cần sợ hãi hay cảm giác tổn thương.
Cô gạt tay Kỷ Thiếu Phong ra, hiên ngang bước vào phòng thay đồ, lúc này đã có trợ lý cũ của cô cầm hồ sơ cùng áo choàng luật cho cô để lên tòa.
Vào lúc cô bước lên bục của bên đàm phán khán cáo Kỷ Thiếu Phong kinh ngạc.
“Mời luật sư Amy bắt đấu đàm phán khán cáo.” trợ lý của thẩm phán lên tiếng dõng dạt.
Nam Cung Phi An một khi đã tập trung vào công việc thì cô hoàn toàn khác hẳn, những biện luận về vụ án được cô đảo ngược thành vô tội và buộc tội, tìm ra chỗ sơ hở của vụ án mà khán cáo, ngoài ra cô cũng đưa ra mức xử phạt thích đán cho họ về sai lầm trong kinh doanh, trên thị trường.
“Sau khi suy xét, tòa tuyên án, tập đoàn Kỷ thị thoát án kiện, mọi hoạt động kinh doanh đều phải tuôn thủ đúng điều 123 trong qui định xx về nghiệp vụ kinh doanh.” thẩm phán sau khi hội thẩm với nhau sau đó liền đưa ra quyết định, Kỷ thiếu Phong thoáng nhẹ nhõm trong lòng, không phải buộc tội trốn thuế đã là không có vấn đề gì.
Anh ngước nhìn lên nơi của luật sư khán cáo liền không thấy bóng dáng cô đâu..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...