Kết quả không biết Lê Ngưng nghĩ gì mà những người kia nói gì cô cũng vui cười hớn hở nhận hết, bị người ta mắng cũng không quan tâm.
Cuối cùng, có người chế giễu yêu cầu cô giúp phục vụ món ăn, cô lại thực sự giúp người phục vụ bưng món ăn lên, trong lòng còn rất vui vẻ và thoải mái.
Hướng Lập Hiên bị Lê Ngưng làm cho tức nghẹn, nhưng chính Lê Ngưng cũng chưa nhận ra vấn đề của minh là gì, khi về nhà còn ngẩng đầu ưỡn ngực tranh luận với anh ta nữa chứ.
Hướng Lập Hiên vô tình nói hơi nặng lời, khiến hai mắt Lê Ngưng đỏ hoe, một lúc lâu sau mới trở lại bình thường.
Tuy hai mắt đã trở lại bình thường nhưng cô lại quẳng gánh không làm nữa, tự nhốt mình trong phòng, còn khóa trái cửa.
Lăng Diệu bảo Hướng Lập Hiên dẫn Lê Ngưng đến thăm Lê Hân Dư, tốt nhất là có thể để Lê Ngưng ở với Lê Hân Dư một thời gian Hướng Lập Hiên nghe vậy trong lòng càng nghẹn.
Lăng Diệu đáng chết như vậy, lúc đầu Lê Hân Dư đi theo anh ta còn tốt hơn, ít nhất anh ta cũng không lấy đâu ra được một đứa con riêng như vậy.
Trong lòng anh ta tức anh ách nhưng vẫn là không yên tâm, thế là dứt khoát bỏ dáng vẻ cậu chủ xuống, chạy đi gõ cửa phòng Lê Ngưng.
"Lê Ngưng ra đây đi, tôi có việc muốn nói với cô.
"
Lê Ngưng hoàn toàn không để ý đến anh ta, ngồi tức giận một mình.
"Lê Ngưng mau ra đi, có chuyện quan trọng.
"
Lê Ngưng khịt mũi, tức giận không trả lời.
Không phải mọi lần anh ta gạt mình đều nói có việc quan trọng sao? Kết quả sau khi lừa cô đi xong, mỗi lần đều chê cô mất mặt, lại không phải cô muốn đi, chẳng phải đều là do anh ta gạt cô sao? Nếu anh ta thấy xấu hổ thì tìm người phụ nữ khác là được rồi.
Anh ta giàu có như vậy, thuê một mình cô hay thuê nhiều người không phải cũng giống nhau sao? Hướng Lập Hiên đập mạnh vào cửa hét lên: "Lê Ngưng, Lê Hân Dư có thai rồi.
"
Thân hình nhỏ bé của Lê Ngưng đột nhiên nhảy dựng lên, cô chạy tới cửa, trợn mắt ngoác mồm nói: "Hân Dư mang thai rồi sao?"
Ai cũng nói người cùng họ ba trăm năm trước có thể là người một nhà.
Cảm giác của Lê Ngưng đối với Lê Hân Dư trước giờ vẫn luôn như vậy, có lẽ rất nhiều năm trước bọn họ là chị em ruột thịt cũng nên.
Cô ấy rất thích Lê Hân Dư, là sự yêu thích theo bản năng.
Cô thích khuôn mặt tuyệt đẹp của Lê Hân Dư, thích tính cách dịu dàng, rộng lượng và trái tim nhân hậu, bao dung của cô ấy! !
Mặc dù những điều này không liên quan gì đến cô ấy, nhưng cô ấy chính là thích Lê Hân Dư và quan tâm đến Lê Hân Dư
Lê Ngưng nghĩ, có lẽ mình và Lê Hân Dư là họ hàng xa thật xa đấy.
Hướng Lập Hiên nói: "Còn là thai đôi.
"
"Ôi chao, Lăng Diệu lợi hại thật.
Lần đầu tiên đã được thai đôi, Lê Hân Dư chịu nổi không?"
Lê Ngưng kích động như thể cô mới là người mang thai vậy: "Tôi phải đi thăm Hân Dư, xem cái bụng thai đôi có gì khác với thai đơn?"
"Tôi không biết đứa trẻ có gì khác nhau nhưng gần đây Hân Dư không được khỏe, có xu hướng sảy thai, đứa trẻ không nhất định giữ được.
"
"Hân Dư bị gì thế?"
Hướng Lập Hiên nắm tay Lê Ngưng đang sốt ruột nhảy đông đổng lên kia, bình tỉnh nói: "Cô vào phòng thu dọn một ít quần áo và vật dụng hàng ngày, tôi sẽ từ từ nói cho cô biết"
Lê ngưng đứng ở cửa không nhúc nhích, bộ dáng đau lòng ôm ngực nói: "Anh nói cho tôi biết trước đi.
Hiện giờ nhịp tim của tôi hình như hơi không khống chế được.
"
Hướng Lập Hiên biết Lê Ngưng ngu ngốc, cũng lo lắng cô không biết ăn nói, nói sai sẽ gây ra chuyện.
Cuối cùng anh ta vẫn nói cho Lê Ngưng biết tình trạng giữa Lê Hân Dư và Lăng Diệu.
Còn yêu cầu cô mấy ngày nay ở bên cạnh Lê Hân Dư phải biết giữ mồm giữ miệng, đừng nói lung tung.
Phải biết tránh tất cả những chủ đề không nên nhắc đến, và nói những điều thoải mái để Lê Hân Dư không phải suy nghĩ nhiều.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...