Hãy Cho Nhau Một Lối Thoát
"Tôi sẽ giải quyết chuyện này trước khi cô ấy xuất viện.” Ánh mắt Lăng Diệu sáng quác.
"Anh không cần bày ra dáng vẻ thâm tình đó, nếu anh thật sự đối xử tốt với Hân Dư thì sẽ không để cô ấy bị tổn thương! Nếu anh thật sự muốn giải quyết chuyện này thì đoạn video đó sẽ không bị lan truyền ra ngoài." Giang Nhiên Nhiên tức giận cùng cực.
Vừa nghe nhắc đến video, Giang Dật Hàn cũng biến sắc.
Video mà Lăng Diệu nhận được đã bị người nặc danh đăng lên mạng chỉ sau một ngày.
Khi điều tra IP thì chỉ tìm ra được nơi đăng lên là từ một quán net.
Điều tra từng người một đã từng lên mạng ở quán net đó cũng không tìm ra được gì cả.
Người nọ đã tiêu hủy dấu vết rất sạch sẽ, người đứng sau sai khiến là ai cũng không điều tra được.
Lại thêm từ quán net đến khách sạn, mỗi một bước đều kết nối rất chặt chẽ,rõ ràng đây là một kế hoạch có dự tính từ trước, hơn nữa còn làm rất kín kẽ.
Không giống những tấm hình bị chụp lén trước kia, hình ảnh có thể nói là đã qua chỉnh sửa, có thể nói là cắt câu lấy nghĩa nhưng video thì khác.
Đó là chứng cứ biết chuyển động và nói chuyện.
Vị trí của nhà họ Lăng vốn đã được chú ý, lại thêm dạo trước cuộc hôn nhân này cũng từng gây ra náo động không nhỏ, đoạn video này là một mồi lửa châm vào quả pháo này.
Sự việc tiếp tục lan rộng, càng lúc càng lớn, khuôn mặt của Lê Hân Dư trong video rất rõ ràng, không thể nào phản bác được.
Giang Dật Hàn ngẩng đầu nhìn anh: “Anh định làm thế nào?"
Chuyện này đã tiến triển đến mức này, không phải là vấn đề có thể giải quyết bằng cách tuyên bố vài câu khủng hoảng truyền thông,Vì Lê Hân Dư mà hai người đàn ông này không cần bàn bạc cũng có thể thống nhất với nhau.
Lăng Diệu nói: “Tôi cần sự phối hợp của anh.”
Giang Dật Hàn không chút chần chừ, đồng ý ngay: "Tôi sẽ dốc toàn lực phối hợp."
Anh nhướn mày: "Đồng ý nhanh vậy? Không nghe thử phương án xử lý trước à?"
"Không cần, chỉ cần giải quyết được chuyện này."
"Anh cũng khá là thâm tình với Lê Hân Du."
"Đương nhiên không sánh bằng sự tàn nhẫn máu lạnh của anh." Giang Dật Hàn nở nụ cười lạnh lẽo, anh sẽ không để cho Lê Hân Du tốt đẹp của anh phải sống trong sự chửi rủa của người khác.
Mặc kệ Lăng Diệu muốn anh phải phối hợp thế nào, Giang Dật Hàn cũng đồng
ý.Ba năm trước không thể thuyết phục bố mình giúp đỡ Lê Thị, khiến cho Lê Hân Dư phải cưới Lăng Diệu là chuyện làm anh hối hận nhất cả đời này.
Lăng Diệu không chút biểu cảm: “Cảm ơn."
"Anh không cần cảm ơn tôi, anh cũng không có lập trường để cảm ơn tôi.
Những gì tôi đồng ý làm đều là vì Lê Hân Dư, không liên quan đến anh.”
"Tôi là chồng của cô ấy." Tất nhiên có lập trường.
Giang Dật Hàn nói: "Tôi còn tưởng anh sẽ lấy chuyện này làm cái cớ để ly hôn với cô ấy, khôi phục thân phận độc thân hoàng kim của anh.
Để một mình cô ấy sa vào nơi vạn kiếp bất phục, chứ không phải là tốn sức kéo cô ấy lên từ bùn lầy."
Giọng điệu của Lăng Diệu bình thản nhưng lại cố chấp đến đáng sợ: “Tôi sẽ không, tôi sẽ không để cô ấy đi.”
Giang Dật Hàn trở nên kích động: "Lăng Diệu, rõ ràng anh không tin cô ấy, tại saocòn muốn ép cô ấy ở lại bên cạnh, giày vò cô ấy cũng như giày vò bản thân anh?”
"Video rõ rành rành ra đó, tôi nên tin tưởng cô ấy kiểu gì đây?” Ánh mắt của Lăng Diệu cũng trở nên hung hăng, dẫu biết Lê Hân Dư bị người khác gài bẫy nhưng anh cũng rất khó chịu, người phụ nữ của mình bị người đàn ông khác cướp mất.
Thế nhưng dẫu vậy thì anh vẫn không cách nào để cho Lê Hân Dư rời xa mình.
Anh sẽ không buông bỏ Lê Hân Dư, trừ phi anh chết.
Giang Dật Hàn thấy được nỗi đau và kiên định từ đáy mắt của anh, anh hít sâu một hơi, chậm rãi mở miệng: "Tôi không có phát sinh quan hệ với cô ấy."
Lăng Diệu sững sờ: “Anh nói cái gì?"
"Tôi cảm thấy may mắn vì không có phát sinh quan hệ với cô ấy, bây giờ cô ấy mới có thể dễ chịu hơn chút.
Xem như tôi cầu xin anh, nếu anh không chịu để cô ấy đi thì có thể đối xử tốt với côấy một chút không?"
...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...