Hãy Chỉ Là Của Anh! Tiểu Yêu Tinh Lãnh Dục
mầy đợi đấy không xong đâu - nhỏ nói vì tức giận mà quay mặt bỏ đi.
- Tao đợi mầy cho tao xem kịch mầy diễn nha! - cô nhấn mạnh chữ " XEM KỊCH ".
- Ủa nhỏ là ai mà mầy hình như không ưa vậy. - Min chen vào giọng tò mò.
- Nó là con của người phụ nữ làm mẹ nuôi tôi ra như vậy, thì phải trả rất đắt cho những việc mà họ làm ra. - Cô nói giọng đầy sát khí, khiến tụi nó lạnh sương sống.
- Lên lớp. À mà sắp tới tụi bay phải thi văn nghệ với tao nghe chưa. - Cô giọng cứng như đá
- không đâu nha - Min nói giọng cũng cứng.
- What tao đẹp tai này lỡ nhiều người theo Mun giận thì sao? - Kun nói giọng đầy ẩn ý.
- Không thì RA KHỞI NHÀ TAO - Cô gằn giọng. Bọn nói ỉu sìu rồi cả lũ gật đầu đồng ý.
Vào đến lớp, ai cũng nhìn tụi nó, vì chỗ bọn nó bị con nhỏ đáng ghét koa vứt đồ ra tất lớp.
- Đứa nào làm ngon bước ra đây. - cô túc giận nói to chân đạp lên bàn.
- tao làm thì sao nào - nhỏ giọng chua hơn chanh bước vào lớp.
- Tao nói mầy không nên động vào đồ của tao. Bàn tay bẩn thỉu của mầy làm dơ đồ của tao mà - cô nói bước về phía nhỏ, tay nhanh lấy súng sau cạp quần ra chĩa súng vào đâu nhỏ.
Nhỏ giật mình chân run đứng không vững mà ngã xuống. Bọn bạn cô thì không xa lạ cảnh này nên không quan tâm. Còn hắn thì đơ mặt vợ tương lai của mình thật bá đạo phải rèn luyện trước khi về nhà mình mới được.
- Tao không GIẾT người khi họ không đụng vào tao ok BIẾN - cô đạp bàn quay mặt về chỗ ngồi. Nhỏ thì lập tức chạy đi, đồ đạt cô nhặt gọn để vào cặp rồi lôi máy tính ra chơi Liên Quân. Cả 5 người chơi trung một chận nên cả 5 cứ trửi nhau dù là trong tiết học bọn bạn học chung há hốc về bọn cô
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...