Lucy đi đến phòng của mình rồi cô đi vào phòng tắm, như để trút những phiền muộn của mình. nhưng tại sao cô vẫn nhớ đến fairy tail nhớ mọi người, nhớ đến tiếng cười rôm rã của hội, nhớ đến người bạn thân, nhớ đến những người chị luôn quan tâm và giúp đỡ cô, nhớ những trò đùa của các cậu bạn ....... . Đặc biệt lucy không thể quên ngày đầu tiên cô gia nhập hội, là ngày mà cô gặp được natsu, và lucy biết rằng nình không thể nào quên được cậu con trai tóc hồng ấy, những giọt nước mắt từ khóe mắt của cô bắt đầu rơi ra.
~~~~~ sáng rồi ~~~~~~~
Lucy đi đến hội sabertooth, mọi người chào hỏi nhau, rồi cô tìm thấy 1 chiếc bàn trống và ngồi xuống, không lâu sau đó yukino đi đến hội và bước tới chỗ của lucy.
Yuki: chào chị lucy - cô nở nụ cười tươi.
Lucy: chào em - cười đáp lại.
Yuki: hôm nay chị đã chọn được nhiệm vụ nào chưa?
Lucy: vẫn chưa
Yuki: vậy chị hãy làm cùng với em đi, còn có sting và rouge nữa, à mà quên còn có cả lector và frosch . :))))
Lucy: ừm.
Thế là cả 6 người họ lên đường đi làm nhiệm vụ, trên đường đi.
Sting: lucy nè
Lucy: ừm, có chuyện gì không sting.
Sting: hình như nhiệm vụ lần này là khu rừng ngần hội fairy tail. - cậu nói một cách ấp úng.
Lucy:....... - cả nhóm nhìn lucy.
Lucy: tớ..... tớ, không sao đâu mọi người đừng lo.
Mặc dù lucy nói như vậy nhưng ai cũng biết cô đang rất buồn, mọi người biết vậy nên chẳng ai nói gì thêm. Nhiệm vụ giết một con quái vật trong rừng, quá dễ dàng đối với nhóm mạnh nhất của sabertooth nên họ đã hoàn thành một cách dễ dàng, và những việc đánh quái như thế này thì các chàng trai nhà ta lo liệu tất chỉ để các cô gái ngồi nghỉ ngơi. Vì địa điểm thực hiện nhiệm vụ khá xa cho nên khi họ hoàn thành thì trời đã sụp tối, cả nhóm bất đầu rời khỏi khu rừng và đi đến thị trấn. Rouge và sting chạy đi tìm nhà trọ cho hai cô gái, thật trùng hợp là tất cả các phòng trọ điều đã có người thuê, chỉ còn duy nhất một căn nhà trọ nằm gần hội fairy tail, mọi người chấp nhận mà ngủ lại một đêm ở đó.
Buổi tối hôm ấy lucy không ngủ được, theo thối quen cô ra ngoài đi dạo, gió thoáng mát nhẹ nhàng thổi qua mái tóc màu nắng của cô, cô cảm thấy thật dễ chịu. Rồi đột nhiên cô đã gặp được một vài người trong hội fairy tail gồm: Droy, Eflman, jet, kinana, lisanna. Điều đầu tiên họ làm khi nhìn thấy lucy là tặng cho coi một cái nhìn đầy khinh thường, còn lucy cô đã cười, một nụ cười chân thật không một chút giả tạo, niềm vui đơn giản của cô là được thấy mọi người trong fairy tail, và cô đã khóc.
Lucy: tớ ... tớ nhớ mọi người nhiều lắm - cô lau đi những giọt nước mắt.
Kinana: hức, đúng là đồ giả tạo.
Lis: cô không thấy mệt khi đóng kịch à.
Droy, jet: lisanna nói rất đúng, cô chỉ giả vờ để lấy lòng bọn tôi thôi.
Eflman, kinana đồng tình và gật đầu. Cuộc trò chuyện ngắn vừa kết thúc thì bọn họ đã lạnh lùng sử dụng ma thuật mà đánh cô, cô không đánh trả mà vẫn đứng lì ra đó, bây giờ khắp người cô toàn là những vết bầm, thế rồi cô ngất đi, còn bọn người kia thì quay đầu bước đi bỏ lại cô phía sau một mình nằm giữa con đường lạnh lẽo.
Buổi sáng, lucy bất đầu tĩnh dậy khắp người cô đã được ai đó băng bó, và cô đang nằm trên một chiếc nệm ấm, cô bất giác nhìn xung quanh và rồi
Lucy: đây ... đây... là nhà của natsu mà - cô nói thật nhỏ khi nhìn thấy một cậu con trai nắm tay mình đang ngồi dưới sàn dựa vào giường mà ngủ.
Lucy: không lẽ ..... - cô nói thật khẽ.
Lucy đột nhiên nhắm mắt lại khi thấy cậu con trai bắt đầu cựa quậy.
Natsu: trời sáng rồi sao, hơi ..... chắc bây giờ happy đi gặp carla rồi.
Natsu đảo mắt quanh căn phòng rồi chợt khựng lại khi nhìn vào lucy. Cậu bắt đầu thì thầm với lucy.
Natsu: tớ xin lỗi cậu lucy.
Lucy cảm thấy nhưng có một tia sáng chiếu rọi vào khoảng tối trong lòng cô, lucy suy nghĩ ( tại sao, tại sao lại xin lỗi tớ)
Natsu: lucy cậu biết lis yêu tớ không?.
( tớ biết điều đó, vậy cậu có biết tình cảm của tớ không )
Natsu: chính vì vậy đó là lỗi của tớ, vì tớ mà cậu phải rời khỏi hội, giá như trái tim tớ có thể lạnh lùng hơn với cậu thì tớ đã không thích cậu, không quan tâm cậu, không đi cùng cậu, không cười với cậu, không sang nhà cậu mỗi tối ...... thì lis đã không tức giận mà hãm hại cậu. - và nước mắt của người con trai ấy tuôn rơi.
( cậu .... ) lucy cố gắng kiềm nén cảm xúc của mình.
Natsu: những lời nói tồi tệ của tớ xin cậu hãy tha thứ, khi nhìn thấy mọi người trút giận lên cậu, tớ rất muốn chạy ra để bảo vệ cậu, nhưng vì lis đang ở đó, nên tớ không muốn lis ghen tức mà tìm cách hại cậu.
Và câu cuối cùng trước khi natsu đi đến hội, cậu nói thật nhỏ nhưng lucy có thể nghe.
Natsu: hãy chờ cho đến khi tớ tìm được tất cả những người đứng đằng sau việc này, đến lúc đó tớ sẽ đưa cậu trở về hội.
Natsu vừa bước ra khỏi nhà thì lucy khóc thật to, nước mắt của cô rơi thật nhiều như muốn trút hết sự hiểu lầm của cô đối với cậu. Lucy lấy lại bình tĩnh rồi bước về phòng trọ.
Lúc lucy vừa về đến thì mọi người vừa mới ngủ dậy.
Yuki: sao chị dậy sớm thế? - vẫn còn nhấm mắt
Lucy: à.. vì lạ chỗ cho nên chị ngủ không được
Đột ngột sting và rouge mở cửa bước vào phòng của hai cô gái.
Sting: dậy thôi các cô gái, chúng ta về th... - cậu đột nhiên khựng lại khi nhìn lucy.
Sting: sao người cậu băng bó nhiều vậy - vẻ mặt đầy lo lắng.
Lucy: không có gì đâu, chỉ là lúc sáng tớ vô tình gặp một bọn cướp, nên có bị thương một chút - cô cười nhẹ và lắc 2 cánh tay của mình như muốn nói rằng tớ không sao.
Khi nghe sting nói yukino liền bậc dậy và nhìn những vết thương trên người lucy.
Yuki: chị bị thương nặng thế này mà bảo không có gì là sao? - mặt cô nhăn ra tỏ ý trách móc.
Sting: vậy bây giờ chúng ta mau về để còn chữa trị cho lucy.
Yuki, Rouge, lector, frosch: ừm
Mặc dù sting và Rouge đi làm nhiệm vụ không bao giờ đi bằng xe, nhưng vì lo lắng cho lucy họ đành phải phá lệ. Kết quả không ngoài dự đoán của lucy, và mọi người cũng biết rồi đó họ đã nôn suốt chuyến đi. Rồi đột nhiên lucy và yukino nở một nụ cười tươi, còn hai sát long nhân khi nhìn thấy nụ cười của lucy thì họ cũng bất giác cười theo mà không hiểu lí do vì sao.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...