Hãy Biến Tôi Thành Ma Cà Rồng
Giới thiện nhân vật
Dragon, mãi mãi trong hình dáng ngoài 20. Mái tóc đỏ rực và bồng bềnh như ngọn lửa đang uốn lợn. Đôi mắt đỏ như than đang cháy. Cơ thể mảnh mai nhưng mang trong mình sức mạnh đáng sợ. Anh ta chính là đứa con của rồng.
Phần 2: Mùi máu
Bạn không có quyền lựa chọn đến với thế giới này hay không nhưng bạn có quyền lựa chọn sẽ trở thành gì trong tương lai của bạn. Còn tôi, tôi đến với thế giới này như một sự hiển nhiên phải thế và tương lai tôi cũng được sắp đặt sẵn. Trở thành vua của thế giới bóng đêm. Dù muốn hay không tôi vẫn phải làm.
Chap 1: Bắt đầu từ một mùi máu quen.
Tôi ngồi bật dậy trên giường. Một mùi máu quen thuộc làm tôi tỉnh giấc. Mùi máu đã biến mất từ hai ngàn năm trước nay đã xuất hiện. Đó là mùi máu của một kẻ thuộc tộc ma cà rồng. Hắn là một kẻ rất đáng sợ. Đáng sợ đến nỗi cả địa ngục cũng không tiếp nhận hắn. Là kẻ mà hội đồng thế giới bóng đêm lo sợ nhất. Tham vọng của hắn có thể nhấn chím tất cả mọi thứ. Hắn muốn trở thành vua thế giới bóng đêm.
Tôi nhận ra vì mỗi ma cà rồng đều có một mùi máu riêng hơn nữa mùi máu của hắn là dễ nhận ra nhất vì trong đó có lẫn máu của kẻ biến hình. Điều kỳ lạ là hắn đã giấu mùi máu của mình rất lâu nhưng tại sao bây giờ lại để lộ ra? Hắn đã mạnh đến mức không cần chạy trốn rồi sao?
Tôi thật không hiểu tại sao lại có người ham muốn cái địa vị này trong khi tôi chán ngấy đến tận cổ nhưng không thể trao cho ai làm giùm.
Tôi bước xuống giường, choàng vội chiếc choàng màu đỏ. Ra khỏi phòng đã thấy ngay một người đang ngồi khoanh chân lơ lửng trên không, cách mặt đất 1m. Hắn chùm áo chàng đen kín đầu, nhìn sâu vào trong cái mũ chùm đầu chỉ là một màu đen bí ẩn. Đó chính là phù thủy Oma, là thuộc hạ thân cận của tôi. Từ khi có tôi thì cũng có hắn nhưng tôi vẫn chưa một lần nhìn thấy khuôn mặt của hắn hay thấy bất cứ cái tay cái chân nào của hắn. Bản thân là phù thủy và là linh hồn, bấy nhiêu thôi hắn cũng đủ dọa người rồi. Có cần tỏ vẻ bí ẩn như vậy không?
-Hội đồng đang đến tìm ngài. Họ đã cảm nhận được mùi máu của hắn – Từ khoảng không đen tối trong cái mũ trùm đầu của Oma vang lên một giọng nói. Giọng nói của Oma luôn như vọng về từ một cõi xa xôi và u ám nào đó dù Oma đang ở ngay trước mặt tôi.
-Ta biết – Tôi nói bằng giọng uy nghiêm nhất có thể. Địa vị của tôi buộc tôi phải tỏ ra uy quyền.
Một giờ sau hội đồng bóng đêm có mặt, kể cả tộc trưởng tộc ma cà rồng biển. Cô ta là người cá duy nhất có thể đặt chân lên bờ vì trong người cô ta có viên ngọc của biển. Tộc trưởng của tộc phù thủy không có trong hội đồng bóng đêm. Bà ta là phù thủy tối cao và bà ta luôn ở khu rừng linh hồn, không bao giờ rời khỏi đó nửa bước. Hơn nữa phù thủy không can thiệp vào việc của thế giới bóng đêm. Dù thuộc thế giới bóng đêm nhưng bọn họ hoàn toàn độc lập. Vì là linh hồn nên không ai có thể làm gì họ. Tôi là người duy nhất có thể giết chết một phù thủy bằng lửa rồng. Vì vậy họ phục tùng tôi. Phục tùng một Dragon – đứa con của rồng chứ không phải Dragon – vua của thế giới bóng đêm.
Tất cả đang ngồi tại cái bàn dài trong sảnh đợi tôi. Khi tôi đến thì bọn họ đứng lên hành lễ với tôi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...