Hãy Biến Tôi Thành Ma Cà Rồng
“Ta hoàn toàn có thể chắc chắn con là con gái ta” – Anh ta nói chắc nịch.
“Anh hơn tôi chỉ vài tuổi thôi” – Tôi chau mày khó chịu. Nhận là em gái thất lạc nghe còn có lí. Nhận là con gái sao? Anh ta có điên không thế?
“Ôi con gái ngốc của ta! Ta sống còn lâu hơn cả Olia đấy” – Anh ta cười hiền với tôi.
“Anh… là ai?” – Tôi nheo mắt nhìn anh ta đầy nghi hoặc.
“Ta là Rainbow, tộc trưởng ma cà rồng. Và trong máu con đang có một phần máu ta. Vì thế mà con không chết khi uống máu Olia”
“Không thể tin được! Anh nói trong người tôi có máu của ma cà rồng? Vậy tại sao tôi vẫn là con người cho đến khi uống máu của Olia” – Tôi bắt bẻ.
“Con cái của ma cà rồng và con người thì sẽ là con người cho đến khi uống được máu của ba hoặc mẹ là ma cà rồng. Khi đó đứa con ấy sẽ trở thành ma cà rồng vĩnh viễn” – Anh ta giải thích.
“Vậy thì thật tốt. Tôi còn đang lo khi vua thế giới bóng đêm là con người. Như vậy sẽ chỉ sống được vài chục năm nữa. Nếu đây thật sự là con gái anh thì chúng ta được cứu rồi” – Người con gái nãy giờ im lặng giờ bất ngờ lên tiếng làm tôi giật mình. Giọng nói này chính là giọng nói tôi đã nghe khi còn hôn mê.
Chàng trai vừa nhận tôi làm con quay qua nhìn cô gái rồi quay lại nhìn tôi.
“Hãy uống máu ta và con sẽ trở thành ma cà rồng vĩnh viễn. Như vậy con sẽ bất tử và có thể là vua mãi mãi” – Anh ta nói với tôi.
Không cần biết chuyện anh ta nói có thật hay không. Dù là thật thì tôi cũng không muốn bất tử. Sống bất tử mà không có anh thì sống làm gì? Tôi không cần!
“Tôi không muốn” – Tôi nói chậm rãi từng tiếng.
“Tại sao chứ con gái? Con có ngọc rồng trong người và chỉ cần con uống máu ta thì con sẽ bất tử và nắm quyền cai trị thế giới bóng đêm” – Anh ta thuyết phục.
“Tôi không muốn bất tử. Tôi sẽ sống thêm vài chục năm nữa và chết đi theo lẽ tự nhiên” – Tôi nói chắc nịch.
“Vì ngài Dragon sao?” – Cậu bé nãy giờ im lặng giờ mới lên tiếng.
“Phải, Dragon đã không còn. Tôi không muốn sống mà không có anh. Tôi nhận lời về đây cũng là muốn sống tiếp cuộc đời của anh cho đến khi chết. Tôi không cần cái cuộc sống bất tử”
Nghe tôi nói, cậu bé gật đầu rồi im lặng. Anh chàng kia và cô gái thì bắt đầu ra sức thuyết phục tôi.
Tôi không thể kiên nhẫn lắng nghe thêm được nữa. Dragon không còn thì họ lập tức chọn vua mới mà không một chút thương tiếc. Lũ người đáng ghét!
Tôi thật sự tức giận và cảm thấy một cái gì đó đang rần rần chạy dưới da. Ở hai bàn tay tôi, hai quả cầu lửa đang hình thành. Thật không tin được. Tôi đã từng thấy quả cầu lửa như thế này trên tay anh.
Thấy vậy hai kẻ đang huyên thuyên im bặt ngay lập tức. Nếu đây chính là lửa rồng thì tôi hoàn toàn có thể giết chết bọn họ ngay bây giờ.
Tôi cố gắng kiềm chế cơn giận đang dâng lên, hít thở chậm và hai đốm lửa trên tay tôi tắt đi.
“Tôi mệt rồi. Các người về đi!” – Tôi nói giọng đều đều rồi bỏ về phòng mình.
Với những bước chân có phần hơi mạnh, tôi trở về phòng và thấy Oma trong phòng mình.
“Anh ở đây làm gì?” – Tôi hỏi giọng khó chịu. Tôi biết mình đang giận cá chém thớt.
“Tôi đợi ngài để nói với ngài một điều quan trọng”
“Là gì?” – Tôi hỏi lạnh.
“Ngài Dragon sẽ trở lại. Nhưng nếu ngài không bất tử thì khi ngài ấy trở lại ngài đã chết vài ngàn năm rồi”
“Anh vừa nói cái gì? Dragon sẽ trở lại? Bằng cách nào?” – Tôi gần như hét lên. Gạt luôn cả sự sợ hãi, tôi tiến lại thật gần chỗ Oma.
“Đứa con của rồng không thể chết. Cứ hai ngàn năm ngài ấy sẽ tái sinh một lần” – Hắn giải thích.
“Nhưng anh nói linh hồn và thể xác anh ấy đang bị nhốt ở khu rừng linh hồn mà” – Tôi nghi hoặc. Có phải đang lừa tôi không đây?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...