Hậu Yên Cung
Vải ướp lạnh, tuyết liên cao, huyết yến ngọc cáp cháo, cơm tôm thúy hoa [1] ….Một bàn đầy mỹ vị a.
Nhưng cho dù có hấp dẫn thế nào cũng không khơi dậy nổi cảm giác thèm ăn của ta, ngươi nói ta tiện hay không tiện (tiện = bần tiện). Lúc còn làm một tiểu khất nhi ( ăn mày) bánh bao bẩn ta cũng có thể ăn một cách ngon lành. Nhưng hôm nay vừa thoát thai hoán cốt * chưa được mấy ngày cả một bàn sơn hào hải vị này lại khiến ta ăn không vô. Chính là do Hậu Linh kia, tự bản thân mình hưởng lạc sa đọa hủ bại chưa đủ sao, còn phải khiến ta trở nên giống như nàng. Cái gì mà kêu mười lăm hành kê, còn đặc biệt hảo tâm nhắc nhở chỉ còn mười ngày nữa là sinh nhật mười lăm tuổi của ta, khi đó ta thật sự có cảm giác phát điên muốn giết người. Ta mới không cần cùng một nam nhân xa lạ làm cái việc kia, bộ dạng đẹp trai có cái rắm gì dùng a(*),còn không phải chỉ là một nam sủng sao!!
(* thoát thai hoán cốt = thay da đổi thịt) (cái rắm gì dùng : biết là tiếng chửi đi mấy bé , nghĩa chính xác khó mà diễn tả dc J)
Nhưng là ,sau khi ta nhớ ra muốn chạy tới tìm Hậu Linh, lại bị báo cho biết, mẫu hậu thân ái của ta hiện tại đang bế quan, không một ai biết nàng đang ở nơi nào. Nói thật ra, ngốc ở trong này gần nửa tháng , ngoại trừ lần gặp đầu tiên, từ đó về sau cũng chưa thấy nàng lần nào.
“ Không được, không được, không được!!! Ta phải tự cứu chính mình !!!” Ném rơi cái bát bằng ngọc thạch, hét dài một tiếng.
Không để ý tới cả người dính toàn cơm , ta thẫn thờ bước ra cửa hướng bên ngoài mà chạy đi.
Biết người biết ta mới có thể bách chiến bách thắng. Ta muốn thăm dò quân tình
!!!!
Bất quá nói thật ra, từ sau khi đi đến ở tại đình viện, ta cũng chưa hề bước ra khỏi cửa. Nói như thế nào đây, bởi vì lần trước khi đi vào nhìn thấy chung quanh rất nhiều hình ảnh kích thích cực hạn, cùng với việc tên hồ ly kia dường như cũng không dám tùy tiện đi vào đình viện của ta để quấy rối tình dục(>_
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...