Hậu Tinh Thần Biến

Một trăm năm qua, La Băng cùng Huống Thiên Minh không thể ngăn cản được tính hiếu sát của Tôn Ngộ Không, cuối cùng đáp ứng bồi tiếp hắn luyện thủ, bắt đầu chính là từng bước từng bước, sau khi Tôn Ngộ Không vận dụng thành thục được Kinh thiên nhất côn cùng liên hoàn kích, hai người bắt buộc phải liên thủ đối kháng. Hôm nay đã hoàn thành Kinh thiên côn pháp, một côn cuối cùng đã rõ ràng, ngay cả hai vị hoàng giả liên thủ, cũng không phải là đối thủ của Tôn Ngộ Không.

Đương nhiên, đó là nói, ngay từ đầu để cho Huống Thiên Minh lợi dụng tốc độ kinh người, La Băng sử dụng Nhị lưu Hồng Mông linh bảo để công kích thì Tôn Ngộ Không thất bại là không thể nghi ngờ, nhưng hai người trong lòng đều rõ ràng, lúc này bọn họ là vì muốn Tôn Ngộ Không nhanh chóng lĩnh ngộ Kinh Thiên côn pháp, cứ như vậy thì việc chính quan trọng mới dể dàng làm được.

Quả nhiên, sau khi hoàn thành hết thảy làm Tôn Ngộ Không rất hài lòng, cười cười đi tới hai người "hắc hắc, Huống huynh, La tiểu thư, một trăm năm qua khổ cực các ngươi rồi. Kinh Thiên côn pháp của ta xem như đã đại thành." Tôn Ngộ Không rõ ràng, hắn bây giờ không cần tu luyện nữa, nếu tiếp tục thì hắn sẽ nhanh chóng phi thăng lên một tầng trên.

"Ngươi tiến bộ nhanh lắm, cho tới bây giờ, chúng ta hai người liên thủ đều không phải đối thủ của ngươi." Huống Thiên Minh thật sự xem như "nhìn" Tôn Ngộ Không phát triển, đối với sự phát triển của hắn Huống Thiên Minh đã từng phải lãng phí mấy người tử nhãn cương thi.


"Hắc hắc, kỳ thực ta biết, nếu các ngươi muốn công kích, ta thực không có phần thắng, chỉ có thể nói các ngươi hai người liên thủ không đỡ được công kích của ta mà thôi!" Tôn Ngộ Không xem như biết rõ mình, không có kêu ngạo, tự mãn, biết ưu khuyết điểm của chính mình, mặc dù bọn họ đỡ không được nhưng với tốc độ Huống Thiên Minh, cùng Nhị lưu Hồng Mông linh bảo của La Băng, đều không phải mình có khả năng chống đỡ.

"Đóng góp vào sự phát triển của ngươi, cũng chính là mấy huynh đệ tử nhãn cương thi đáng thương của ta a!" Trong lòng Huống Thiên Minh lại nổi lên tình cảnh trên chiến trường lúc trước, nhớ tới cương thi tộc nhân, Huống Thiên Minh một trận cảm thán. Đi tới nơi này lâu như vậy, tuy nhiên một người đồng bào mình đều chưa gặp qua. Bất quá cũng có tin tức tốt bay về, những năm gần đây, Huống Thiên Minh từ Hồng Quân biết được, ở chỗ này phi thăng, căn bản là không cần trải qua thiên kiếp, nói cách khác, nếu hắn tới được tu vi thì có thể trực tiếp phi thăng lên cảnh giới thần nhân.

Đó là hấp dẫn cỡ nào, tiền lệ cho tới bây giờ cương thi một tộc đều chưa có một ai phi thăng thành công, chưa ai biết được thần giới là cái dạng gì, hôm nay hắn, Huống Thiên Minh sẽ là cương thi một tộc đệ nhất nhân. Chỉ cần tu vi tới là có thể phi thăng, chuyện này thật rất hấp dẫn. Những năm gần đây, Huống Thiên Minh cũng là liều mạng tu luyện, đáp ứng Tôn Ngộ Không đối luyện một phần quan trọng cũng là vì nguyên nhân này.

La Băng nhìn quanh bốn phía, cảm thán nói, "Tôn Ngộ Không, ngươi hoàn toàn phải cảm tạ đại ca ngươi a, nếu không có hắn, chúng ta muốn cùng ngươi đối luyện cũng không tìm được địa phương nào thích hợp a!" Trận pháp, ở Tu La Ma giới là một lĩnh vực chưa có ai từng đề cập qua, cho tới bây giờ không ai nghĩ tới một cái trận pháp lại có tác dụng như vậy. :

"Đúng vậy, tiểu Quân là ai chứ, đó là …" Tôn Ngộ Không hưng phấn, thiếu chút nữa thốt ra lai lịch của Hồng Quân.

La Băng cùng Huống Thiên Minh đều sửng sốt, đối với Hồng Quân, bọn họ biết đích xác thật không đủ nhiều, ngoại trừ biết được có một vị ca ca là thần vương thì căn bản chẳng biết thêm gì nữa. Chợt nghe Tôn Ngộ Không nói về Hồng Quân, hai người đều nóng lòng chờ mong, tưởng có thể biết càng nhiều tin tức về Hồng Quân.


"Là cái gì?" La Băng nhịn không được, nóng lòng hỏi.

"Hắc hắc, tiểu Quân đường đường chính là đệ đệ của thần vương ở thần giới." Lời đã ra ngoài mép, Tôn Ngộ Không liền hướng chủ đề sang Thần vương ca ca của Hồng Quân.

"Hừ, lại không nói." La Băng hung hăn trừng mắt nhìn Tôn Ngộ Không một cái, liền quay đầu đi chổ khác.

"Hồng Quân, thật sự chỉ là có ca ca thần vương thôi sao." La Băng trong lòng hiếu kì không có giảm đi, ngược lại bị Tôn Ngộ Không khơi dậy lên. Đàn bà a, cái gì cũng tốt, chỉ đáng trách nhất là lòng hiếu kì quá lớn, không gì có thể làm mất đi được.


Vị trí của Thần vương tại Thần giới, La Băng có phong phanh nghe được một ít, chính là lời nhắn từ xưa gia tộc đã lưu lại thì có miêu tả về Thần vương, tại thần giới, Thần vương chính là thực lực cao nhất tồn tại, trong thần giới có Phi thăng giả cùng bát đại Thánh hoàng, về phần ca ca của hồng quân, đích thị là Phi thăng giả Thần vương.

Những gì La Phàm còn lưu lại, không có đề cập qua Thiên Tôn, nên La Băng cũng không biết Thiên Tôn có tồn tại, càng không biết trên Thiên Tôn có Chưởng khống giả tồn tại.

Ngay Tần Tư cũng đã không đoán được, nói hắn là Thần vương Phi thăng giả, thật ra hắn ở thần giới trực tiếp thành tựu Thần vương, chỉ có thể tính là cư dân của Thần giới. Nhưng thật ra nếu Hồng Quân thành tựu Thần vương mà nói, tính hắn là Phi thăng giả Thần vương hoặc là Thần giới Thần vương cũng không có gì sai.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui