Cổ Bàn khẽ gật đầu giương Bàn Cổ phiên lên, xa xa đoàn Hỗn Độn vật chất kia nhất thời tiêu tán như khói lộ ra một Hỗn Độn cầu khổng lồ trước mắt hai người.
Từ thể tích Hỗn Độn cầu có thể đoán được thân hình Ma Thiên hổ cũng không quá nhỏ, trước đây Cổ Bàn đã từng chứng kiến thực lực đáng sợ của Huyết Mãng cùng Quỷ Lang vương nên đối với Nguyên thủy ma thú cũng có phần hiểu biết vì thế rất cẩn thận.
Tần Vũ nhìn Bàn Cổ phiên trong tay Cổ Bàn, ánh mắt toát ra vẻ phức tạp, sau đó chầm chậm tiến tới gần Hỗn Độn cầu kia.
Tuy nhiên trong khi tới gần Hỗn Độn cầu, Bàn Cổ phiên trong tay Cổ Bàn không khỏi rung động hẳn lên, dường như vì nó mà sinh ra giao động giống như luyện hóa lực không ngừng từ trong trường phiên hiện ra, từng tia hắc tuyến li ti cũng lưu chuyển bất quy tắc.
Tần Vũ khẽ nhíu mày, hỏi:
" Tứ đệ, có điều gì không đúng phải không?"
Thần sắc Cổ Bàn lộ ra vài phần ngưng trọng, trầm giọng nói:
" Từ thời khắc đầu tiên bước chân tới đây đệ đã cảm giác được hình như có một loại lực lượng cùng với Bàn Cổ phiên có liên lạc, bây giờ cảm giác này lại càng thêm mãnh liệt. Luyện Hồn bích bên trong Bàn Cổ thế giới của đệ cũng không ngừng rung động, không biết là do nguyên nhân gì "
Tần Vũ hít vào một hơi thật sâu:
" Có lẽ liên quan tới Ma Thiên hổ "
Trong nháy mắt hai người đã đi tới chỗ Hỗn Độn cầu, ánh mắt Cổ Bàn cứng đờ lại, nói:
" Chúng ta nên làm gì bây giờ?"
" Với thực lực của ta bâu giờ muốn chế phục một con Nguyên thủy ma thú cũng không phải việc khó, nhưng điều quan trọng nhất chính là Nguyên thủy chí tôn linh bảo trong tay nó, lúc này vẫn còn đang nghỉ ngơi. Cổ Bàn, đệ tới đánh thức nó!"
" Đệ?" Cổ Bàn cảm thấy kinh hãi nhưng không làm trái ý của Tần Vũ, liền huy động Bàn Cổ phiên, cỗ lực lượng phá toái hư không nhất thời dấy lên trong không gian một tầng sóng năng lượng kỳ quái. Tuy nhiên khi chạm đến Hỗn Độn cầu một sát na, mặt ngoài Hỗn độn vật chất ầm ầm hội tán, một thân hình được bao bọc bởi một tầng tử sắc quang văn, hình thế mãnh hổ to lớn nhất thời xuất hiện trước mặt hai người.
Trên sống lưng mãnh hổ mọc đầy những gai xương nhọn hoắt, nhưng điều khiến người khác phải kinh hãi chính là hai cái răng nanh của nó, dài nhô ra xuống phía cằm, hơi cong cong có vẻ rất sắc bén. Lúc này hình như đang ngủ say, hai mắt nhắm chặt duy chỉ có hai lỗ tay khẽ giật giật, sau khi nhận thấy cỗ lực lượng phá toái kia đột nhiên bừng tỉnh. Tiếng hổ gầm vang dội cả không gian, Hỗn Độn vật chất xung quanh nhất thời tản ra.
Ánh mắt Tần Vũ dừng trên người Ma Thiên hổ, nét mặt dắt theo một nụ cười nhạt, dường như rất thong thả.
" Ngươi là ai?!" Ma Thiên hổ tê thanh rống lên, song nhãn tinh hồng sắc nhìn chằm chằm Cổ Bàn
Cổ Bàn toàn thân chấn động, theo bản năng để Bàn Cổ phiên trước ngực, một tia hắc tuyến nhất thời phóng ra hình thành một đạo phòng ngự vô hình.
Tần Vũ tự nhiên đi tới trước mặt Ma Thiên hổ, lạnh nhạt nói:
" Nguyên thủy vũ trụ sắp lâm vào kiếp nạn hủy diệt, cần mượn Luyện hồn của ngươi dùng một chút!"
Ma Thiên hổ vừa nghe, đột nhiên phát ra vài tiếng cười khụ khụ:
" Chỉ bằng ngươi cũng muốn lấy Luyện hồn của ta, nằm mơ!"
Tần Vũ ánh mắt nhất liễm, trầm giọng nói:
" Thượng nhâm Thần Thiên đã chết, hôm nay ta kế vị tân nhậm Thần Thiên nắm trong tay Nguyên thủy vũ trụ, Luyện hồn chính là do Thượng nhâm Thần Thiên giao cho ngươi thủ hộ, bây giờ về lí người phải trả lại cho ta!"
" Trả lại cho ngươi? Ta thấy ngươi không phải tân nhậm Thần Thiên, trừ phi Thượng nhâm Thần Thiên tự mình tới đây lấy nếu không ta sẽ không đưa cho bất luận kẻ nào, cút ngay cho ta!" Ma Thiên hổ chợt nổi giận, gai xương trên sống lưng đột nhiên bắn ra biến ảo thành gần một ngàn đạo tử sắc toái quang, giống như che trời vùi đất cuốn tới.
" Ta cũng sẽ không khách khí nữa!"
Tần Vũ ánh mắt lạnh lẽo, bàn tay mở ra, hư không bốn phía không ngừng dao động, trong đó ẩn chứa từng đạo Thủy nguyên tố lực lượng màu xanh bắn vào bên trong tử sắc toái quang, trong nháy mắt giống như hòa tan vào bên trong, tiêu tán như chưa từng xuất hiện
Cổ Bàn bên cạnh thấy vậy, ánh mắt trợn trừng, trong lòng sớm đã vô cùng khiếp sợ. :
" Sao?" lông mi Tần Vũ lúc này đột nhiên xuất hiện một tia thần sắc không thể hiểu nổi, chỉ thấy Ma Thiên hổ trong nháy mắt tăng tốc độ lên tới cực hạn, chỉ có điều mục tiêu của không phải là hắn mà là Cổ Bàn
Cổ Bàn kinh hãi thất sắc vung Bàn Cổ phiên lên, lực lượng phá toái hư không trong nháy mắt bộc phát trong lúc này điên cuồng được phóng ra, bề mặt phiên từng đoàn hắc tuyến cũng không ngừng đan vào nhau ẩn chứa một cỗ lực lượng luyện hóa mãnh liệt.
Ma Thiên hổ tê hống một tiếng, hổ trảo sắc bén kia dũng mãnh bổ xuống, phòng ngự của Bàn Cổ phiên giống như một tờ giấy bạc, hoàn toàn bị xé rách.
" Ngươi là ai, trường phiên kia có lai lịch thế nào, nói!" Ma Thiên hổ lúc này đang điên cuồng, liên lục rống lên, không ngừng tới gần Cổ Bàn.
Cổ Bàn trong đầu đau nhói, không ngừng huy động Bàn Cổ phiên, lực lượng phá toái hư không tầng tầng phóng ra nhưng đối với Ma Thiên hổ không có bất cứ hiệu quả công kích nào
" Không ổn!" mắt thấy Ma Thiên hổ đang xông tới, Cổ Bàn cũng là kinh hãi cực độ, lúc này chỉ có thể mở ra Bàn Cổ thế giới
Tuy nhiên, lúc này tốc độ Ma Thiên hổ đột nhiên giảm hắn dường như bị rơi vào một vũng lầy vậy, không cách nào tự kiềm chế. Cách đó không xa, Tần Vũ thần sắc cực kì nghiêm túc, điều khiển Trạch nguyên tố pháp tắc tạo xuất Hãm không hạn chế động tác của Ma Thiên hổ. Tần Vũ đối với điều khiển Trạch nguyên tố pháp tắc đã vượt xa Thần tôn, hãm không chi lực cũng tăng cường rất nhiều.
Ma Thiên hổ nghiêng đầu sang chỗ khác, đôi con ngươi bùng lên hỏa quang rất hung hãn, tức giận thét:
" Ngươi cũng muốn chết phải không?"
Tần Vũ không để ý tới Ma Thiên hổ mà quay về phía Cổ Bàn nói:
" Tứ đệ, mở Bàn Cổ thế giới ra!"
Cổ Bàn trong lòng cả kinh nhưng cũng không hỏi lại, theo Bàn Cổ phiên vũ động, không gian bốn phía chợt biến ảo. Hai người một thú trong nháy mắt trong Bàn Cổ thế giới trên vạn thước cao, trải qua một thời gian ngắn tự tu bổ địa phương bị Loạn thần phá hư cũng đã từ từ ổn định.
Cách đó không xa, Luyện hồn bích vẫn sừng sững đứng đó thấu phát ra khí tức luyện hóa
Ma Thiên hổ sau một khắc xuất hiện tại Bàn Cổ thế giới, ánh mắt chú thị tại vách Luyện hồn bích, nhìn Cổ Bàn giận dữ quát:
" Rốt cục đây là đâu?!"
Cổ Bàn ánh mắt nhất liễm, trầm giọng nói:
" Là từ trong đan điền của ta diễn sinh mà ra, nguyên vốn chỉ là một cái la bàn nhưng khi tới Nguyên thủy vũ trụ nó đã tự tiến hành tiến hóa, cùng với thân thể ra dung hợp hình thành một phương thế giới Bàn Cổ!"
" Ngươi thúi lắm!"
Không biết tại sao Ma Thiên hổ đột nhiên đối với Bàn Cổ phiên cùng với Luyện hồn bích của Cổ Bàn cảm giác cực kì tức giận, đuôi hổ vung lên xuất hiện hàng hàng tàn ảnh vọt tới Cổ Bàn.
" Chớ có làm càn!" Tần Vũ hét lớn một tiếng, một tay xòe ra đã thấy Hỗn Độn lực ngưng tụ lại, trong nháy mắt đánh một đòn rất mạnh lên người Ma Thiên hổ.
Mặc dù chỉ bé bằng nắm tay nhưng theo Hỗn Độn lực bộc phát xương gai trên sống lưng Ma Thiên hổ đột nhiên vỡ tan, từng đoàn từng đoàn Hỗn Độn vật chất tràn ra từ đó
Ma Thiên hổ phát ra một tiếng tê hống thảm thiết nhưng vẫn phóng tới phía Cổ Bàn, hiển nhiên là đã đem tính mạng ra đánh cược, giống như nhất định phải đem Cổ Bàn thịt nát xương tan mới thôi.
Tần Vũ hừ lạnh một tiếng, liên tiếp thi triển Sơn nguyên tố pháp tắc cùng với Trạch nguyên tố pháp tắc lực lượng. Quanh Cổ Bàn chợt dâng lên một tầng khí lãng thanh sắc hình thành một lớp khôi giáp bên ngoài cơ thể, một trảo Ma Thiên hổ vừa hạ xuống nhất thời vang lên một âm thanh muộn hưởng, lực phản chấn truyền lại toàn thân Ma Thiên hổ khiến nó bị đánh bay ra ngoài.
Mà khôi giáp bên ngoài thân thể Cổ Bàn vẫn chắc chắn vô cùng, chỉ là bên trong thân thể có chút rung động.
" Phòng ngự thật là lợi hại!" trong lòng Cổ Bàn hiện lên sự cảm khái, hôm nay Tần Vũ đã bước vào cường giả Thần Thiên cảnh giới, đối với điều khiển Sơn nguyên tố pháp tắc tất nhiên đã đạt tới trạng thái cực hạn, lực phòng ngự hình thành đừng nói là Nguyên thủy ma thú, cho dù là Chủ thần lực cũng không dễ dàng phá hủy.
Lập tức, không đợi Ma Thiên hổ ổn định lại, hư không bốn phía chợt co lại, hãm không chi lực phong tỏa bốn phía. Ma Thiên hổ giống như đang trong một vũng lầy, càng quẫy càng lún sâu.
Tần Vũ thong thả tới bên cạnh nó, ánh mắt nghiêm lại, lạnh lùng nói:
" Luyện hồn kì thật đã sớm bị hủy diệt, đúng không?!"
Từ sâu trong ánh mắt Ma Thiên hổ hiện lên vẻ khiếp sợ:
" Làm sao ngươi biết?"
" Nhưng tại sao?" nghe ngữ khí của Ma Thiên hổ có thể biết Nguyên thủy chí tôn linh bảo kia hiển nhiên đã không còn tồn tại nữa, chân mày Cổ Bàn nhất thời giật giật
Tần Vũ hít một hơi thật sâu, sâu lắng nói:
" Sau khi có được Nguyên thủy thần thiên bảng ta không phát hiện được bất cứ một tin tức nào từ Luyện hồn, khi đó ta đã hoài nghi. Tuy nhiên khi tới nơi này mới phát hiện không có chút khí tức linh bảo ba động nào, lúc đó ta mới biết Luyện hồn đã không tồn tại nữa "
Ma Thiên hổ nặng nề hừ lạnh một tiếng:
" Cái gì không tồn tại chứ, Luyện hồn ngay trên tay của hắn!" vừa nói ánh mắt hắn nhìn về phía Cổ Bàn
Tần Vũ nhìn Bàn Cổ phiên trong tay Cổ Bàn một cái, lạnh nhạt cười nói:
" Tứ đệ, đệ biết nguyên nhân ta mang đệ tới đẩy rồi chứ "
Cổ Bàn cúi đầu nhìn Bàn Cổ phiên trong tay, cả kinh nói:
" Đây là Luyện hồn? Nó rõ ràng là từ la bàn diễn hóa ra, làm sao có thể là Luyện hồn?"
Ma Thiên hổ lạnh lùng nói:
" Mấy ngàn năm trước Luyện hồn đã không tồn tại nữa!"
Tần Vũ tiếp lời:
" Nguyên thủy chí tôn linh bảo đúng là không thể nào tồn tại mãi mãi, mấy ngàn năm trước nó đã băng hủy, một lần nữa biến ảo thành một luồng Hỗn Độn tinh hồn lưu lạc bên trong Tinh trần thế giới, cũng bởi do cơ duyên xảo hợp nên mới tích tụ trên người Tứ đệ bắt đầu dựng dục, một lần nữa trưởng thành …. Chuyện này vốn cũng chỉ là phán đoán của ta, không nghĩ rằng thật sự có việc như vậy "
Ma Thiên hổ cũng không nói gì nữa
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...