"Không xong!"
Hai người đồng thời cảm giác được sự uy hiếp của cơn sóng dao động năng lượng này, cùng thất thanh kêu lên, nhưng mà còn chưa kịp kêu dứt câu, ước chừng hơn hai mươi vết nứt không gian thật lớn, trong đó chợt phun trào ra từng đạo từng đạo quang hoa màu tím đen, ẩn chứa lực lượng tàn phá kinh người.
"Ba!"
Một tiếng vang nhỏ lại khiến cho hai người trong lòng giật mình oán hận.
Bốn phương tám hướng, hơn hai mươi đạo quang hoa màu tím đen bất ngờ ập đến, không có chỗ nào để né tránh. Tử Dạ Thương Long trầm rống lên một tiếng, pháp tắc sơn nguyên tố trong nháy mắt bao trùm lên hai người, tầng tầng khí lãng màu xám bao phủ bên ngoài không ngừng quay cuồng, nhưng trong lòng Tà Thần đương nhiên hiểu rõ rằng, mức độ phòng ngự cỡ như thế này tưởng muốn ngăn cản lục sát lực của Âm Vương Thất Sát Trùy là còn lâu mới đủ.
Cổ Bàn cũng giơ Bàn Cổ phiên lên, mặt phiên phất động, lực lượng phá toái hư không bùng phát tới mức cao nhất.
Nhưng hết thảy cái này, ở dưới uy lực của Loạn Thần chẳng qua chỉ là giãy dụa chờ chết mà thôi, Âm Vương Thất Sát Trùy ở trong tay hắn quang hoa không ngừng lưu chuyển, từng tia từng tia chớp màu tím đen chớp động chung quanh thân thể của hắn trông thật lạ thường.
Nhưng vào lúc này, một tia sóng dao động kỳ dị khiến cho nội tâm của hắn rung động thật sâu sắc, cái loại cảm giác này mãnh liệt khác thường.
"Chẳng lẽ...?
Loạn Thần tựa hồ cảm nhận được thứ gì đó, lập tức không chần chờ chút nào trong nháy mắt đã biến mất trong hư không rạn nứt.
Loạn Thần vừa rời đi, theo đó hư không rạn nứt kia trong nháy mắt liền khép lại, quang trụ màu tím đen kia cũng dần dần biến mất, sau một lát, toàn bộ Bàn Cổ thế giới cũng khôi phục diện mạo lúc ban đầu.
"Hắn... Hắn sao vậy?" Cổ Bàn kinh dị nhìn hết thảy chuyện này.
Tử Dạ Thương Long hít một hơi thật sâu, trầm giọng nói:
"Xem ra hắn cảm nhận được, sóng dao động của Thần Thiên Bảng nguyên thủy hiện thế đã truyền tới đây.
"Thần Thiên Bảng nguyên thủy hiện thế?" Cổ Bàn trong lòng cả kinh, xem ra giờ khắc này rốt cục đã tới rồi.
Tử Dạ Thương Long khẽ gật đầu:
"Mục đích cuối cùng của Loạn Thần là Thần Thiên Bảng nguyên thủy, nếu lúc này đã hiện thế, hắn tự nhiên sẽ không để cho Thần Thiên Bảng rơi vào tay các chủ thần khác, xem ra chúng ta nhặt lại được cái mạng của mình."
Nếu vừa rồi Ám Hướng Sát kia bùng phát, vô luận là lực phòng ngự của pháp tắc sơn nguyên tố của Tử Dạ Thương Long hay là lực phá toái hư không của Cổ Bàn, ở trước mặt nó cũng chỉ giống như một tờ giấy bình thường, thoáng cái liền phá nát, huống chi lực lượng hủy diệt của Ám Trùng Sát đủ để phá tan cả cái Bàn Cổ thế giới và giết chết cả hai người.
"Chúng ta làm sao bây giờ?" Cổ Bàn hỏi.
Tử Dạ Thương Long ánh mắt thoáng ngưng đọng lại:
"Rời nơi này đi trợ giúp cho Tần Vũ, mau!"
Cổ Bàn gật gật đầu, vung Bàn Cổ phiên lên, hai người thoáng cái đã rời khỏi Bàn Cổ thế giới, xuất hiện tại bên trong Thần Thiên tế đàn. Thế nhưng tế đàn lúc này lại trống rỗng, không có bóng dáng người nào.
"Hắn... Bọn họ đâu?" Cổ Bàn giật mình kinh sợ, thậm chí ngay cả Tử Dạ Thương Long cũng không cách nào giải thích được đến tột cùng là chuyện gì xảy ra.
Lúc này, một thân ảnh cơ hồ với tốc độ nhanh hơn thuấn di đi tới trước mặt hai người, Cổ Bàn tập trung nhìn, rõ ràng đó là Hồng Quân.
"Tiểu Quân!" Cổ Bàn nhìn thầy hắn, có vẻ cực kỳ hưng phấn.
Tử Dạ Thương Long nhướng mày:
"Chiến Thần đâu?"
Hồng Quân nói:
"Hắn bại rồi, hơn nữa vận dụng chủ thần lực, hiện giờ tu vi cạn kiệt, từ nay về sau phải ẩn cư ở trong vũ trụ nguyên thủy một lần nữa tu luyện lại."
"Cái gì?!" Tử Dạ Thương Long quá sợ hãi, thần thức trong nháy mắt trải rộng ra, tin tức phản hồi trở về nói cho hắn biết, Chiến Thần cứ như thế biến mất không còn bóng dáng.
"Không có khả năng, ngươi như thế nào lại có năng lực vượt qua chủ thần?!"
Với kỳ tích của Tần Vũ đối với Tử Dạ Thương Long mà nói đã là đủ để kinh sợ rồi, bây giờ Hồng Quân lại đả bại Chiến Thần, thật sự là có chút không thể tưởng tượng.
Hồng Quân hờ hững cười, nói:
"Nếu không có Chí Tôn linh bảo nguyên thủy "Đạo Thiên Kính", ta cũng không cách nào ngăn cản Chiến Thần quyết một ngàn lần của hắn, thực lực của Chiến Thần quả thật rất mạnh."
Cổ Bàn hỏi:
"Như vậy lão Huống và Hầu tử bọn họ đâu?"
"Vừa rồi ta đi dạo qua chiến trường một vòng, tiêu diệt hai đạo quân đơn độc của Tử Thần giới, hiện tại lão Huống và Hầu tử bọn họ còn đang kết hợp với Đại Thần Thiên giới cùng với Tà Thần giới ngăn cản thế công của ba giới kia, chỉ có điều binh lực của địch quân nhiều lắm, tình hình cũng không dễ chịu cho lắm, có điều bây giờ trọng yếu nhất là trợ giúp phụ thân lấy cho bằng được Thần Thiên Bảng nguyên thủy."
Cổ Bàn khẽ gật đầu, Tử Dạ Thương Long nhíu mày nói:
"Như vậy ngươi có biết bọn họ ở đâu, vì sao toàn bộ đều không thấy?"
Hồng Quân liếc nhìn hắn một cái, thần sắc lộ ra một chút kinh ngạc:
"Linh hồn ngươi bị tổn thương, cho nên không
cảm nhận được lực lượng căn nguyên của phụ thân. Hiện giờ bọn họ đều đang ở bên trong vũ trụ ở đan điền của phụ thân, chúng ta giờ tới đó đi."
Cổ Bàn trong lòng cả kinh, dùng thần thức dò tra kỹ lại, quả nhiên cảm giác được một cỗ lực lượng căn nguyên khác thường.
"Theo khí tức mà xét đoán, Loạn Thần và Tử Thần đều hẳn là ở bên trong vũ trụ của phụ thân, chúng ta mau mau đi giúp cho ông đi!"
Lập tức, ba người sử dụng cổ lực lượng căn nguyên vũ trụ này đi vào bên trong Bát Thần Vũ Trụ.
Bát Thần Vũ Trụ rộng lớn mênh mông, vừa đặt chân vào trước tiên, ba người liền cảm nhận được vũ trụ này hoàn mỹ ổn định, cơ hồ đạt tới mức không thể tưởng tượng nổi.
"Vũ trụ không gian thật là hoàn mỹ, Tà Thần giới của ta so sánh với nó, quả thực không đáng để nhắc tới." Tử Dạ Thương Long cảm khái tận đáy lòng nói.
Cổ Bàn cũng bất đắc dĩ cười khổ một tiếng:
"Đừng nói là Tà Thần giới, cho dù là Bàn Cổ thế giới của ta cùng nơi này so sánh thật rõ ràng có thể nói là ánh sáng đơm đốm so với vầng trăng. Xem ra cảnh giới của Tam ca đã đạt tới mức cao tột đỉnh rồi."
Hồng Quân đối với cảnh giới của Tần Vũ hiện giờ cũng cảm thấy cực kỳ kính phục, nhưng bây giờ quan trọng nhất là... Tìm cho được Thần Thiên Bảng nguyên thủy.
Trong hư không cách đó không xa, từ trong một cái cánh cửa cổ xưa thật lớn, Tử Thần tựa như một đạo lưu quang màu xanh biếc, từ bên trong cánh cửa cổ kia vọt ra, thần sắc nanh ác, không ngừng cười hô hố, mà trong tay hắn, rõ ràng cầm một thanh quyển trục màu bạch kim.
"Tử Thần!"
Tử Dạ Thương Long trong lòng kinh sợ, nhưng ánh mắt hắn cũng đã tập trung vào Thần Thiên Bảng nguyên thủy. Cổ Bàn vung Bàn Cổ phiên lên, thân ảnh chợt lóe, thoáng cái đã xuất hiện ngoài ngàn thước.
"Ồ...?"
Cổ Bàn cảm giác có hơi giật mình kinh ngạc, vốn hắn đối với năng lực khống chế căn nguyên vũ trụ, việc thuấn di hàng vạn thước cũng không phải là việc khó, nhưng ở bên trong không gian vũ trụ của Tần Vũ lại cảm giác được nhất cổ áp lực hạn chế, không khỏi làm hắn cảm thấy có chút giật mình.
Tử Dạ Thương Long tựa hồ cũng cảm nhận được hạn chế pháp tắc của Bát Thần Vũ Trụ thậm chí nếu so với Đại Thần Thiên giới cũng cường đại hơn. Lập tức theo sau Cổ Bàn hướng về phía Tử Thần phóng vọt tới.
Hồng Quân đứng tại chỗ hồi lâu, không có chuyển động chút nào.
"Phụ thân ở đâu?"
Trong lòng Hồng Quân đầy nghi vấn, vũ trụ nguyên thủy mênh mông như vậy, hắn vẫn có thể cảm giác được khí tức của Tần Vũ gần trong gang tấc, nhưng cổ khí tức này lại đang phát sinh biến hóa thật lớn, một loại biến hóa kỳ diệu, thế nhưng Hồng Quân có thể xác định đúng là Tần Vũ tuyệt đối đang ở không xa khu vực này.
Bên ngoài Bát Thần Môn, Tử Thần hai tay đem Thần Thiên Bảng nguyên thuỷ trải ra, hai mắt chăm chú nhìn văn tự trên Thần Thiên Bảng kia, hính dạng như điên cuồng, không kiềm được quát lên:
"Ở đâu... Đến tột cùng ở đâu, nhất định ở bên trong này, toàn bộ đều là của ta."
Tử Thần điên cuồng gào lên, khiến cách đó không xa Cổ Bàn và Tử Dạ Thương Long đều cảm thấy hơi hơi giật mình kinh sợ.
"Hắn làm sao vậy, giống như mất đi thần trí." Cổ Bàn nghi vấn hỏi.
Tử Dạ Thương Long hít một hơi thật sâu, trầm giọng nói:
"Hắn tính sai rồi... cho dù trên Thần Thiên Bảng nguyên thuỷ có cái gì, cũng tuyệt đối không thể để cho hắn để lọt vào trong tay các chủ thần khác, chúng ta tới cướp lại của hắn đi."
Cổ Bàn gật gật đầu, giành vọt ra trước, nhưng ở bên trong Bát Thần Vũ Trụ, hắn rõ ràng cảm nhận được cổ lực lượng áp chế kia tồn tại, làm cho toàn thân hắn đều cảm thấy cực kỳ không được tự nhiên.
"Phá Toái Hư Không!"
Mặt phiên rung động, lực phá toái hư không bùng phát ra, lập tức hướng về Tử Thần cuộn tràn tới, nhưng ở trong Bát Thần Vũ Trụ không dậy lên được nửa phần gợn sóng.
Tử Thần tựa hồ đã nhận thấy cổ lực lượng kia bất ngờ đánh tới mình, ánh mắt lạnh như băng kia loé lên quang mang màu xanh u tối nhìn vào Cổ Bàn, cả giận nói:
"Muốn cướp đoạt Thần Thiên Bảng nguyên thuỷ, ngươi không có tư cách, cút cho ta!"
Đột nhiên, trên tay hắn dâng lên tầng tầng quang vân màu xanh sẫm, với tốc độ kinh người cuồn cuộn tràn tới, trong khoảnh khắc va chạm vào lực phá toái hư không, Bàn Cổ phiên chợt rung động cả lên, Cổ Bàn biến sắc, ý thức được rằng lực phá toái hư không thế mà bỗng chốc bị phá giải một cách kỳ lạ.
"Không xong!"
Cổ Bàn thất sắc kinh hãi, mắt thấy quang hoa màu xanh sẫm kia đang ập tới càng lúc càng gần, bản năng đem Bàn Cổ phiên hoành ngang trước ngực, hắc tuyến trên mặt phiên đột nhiên đan vào nhau, hình thành một vòng rào phòng ngự.
Hít thở một hơi thật sâu, Cổ Bàn tâm thần căng thẳng, chờ đợi một kích của Tử Thần.
Ầm!
Một tiếng nổ rung trời từ chỗ sâu trong đầu truyền đến, giờ khắc này, Cổ Bàn chợt cảm giác được linh hồn từng tấc tấc một bị xé rách thống khổ đến tột cùng, cứ giống như bị ngàn vạn lưỡi dao đâm vào. Truyện Tiên Hiệp
"Tử Thần Ma Năng?"
Tử Dạ Thương Long biết rõ Tử Thần Ma Năng đối với công kích linh hồn cực kỳ khủng khiếp, huống chi Tử Thần lại vượt qua cảnh giới cực hạn, không khỏi trong lòng thoáng bồi hồi. Hoạ chăng với cảnh giới linh hồn của hắn, còn có thể chống đỡ được một lát, nhưng Cổ Bàn đến từ thế giới tinh thần, vô luận là thân thể hay linh hồn so với chủ thần đều kém quá xa, dưới một kích này, bị thương nặng đó là điều khó tránh khỏi.
Cổ Bàn phun mạnh một ngụm tiên huyết, lảo đảo lui lại mấy bước, hoảng sợ nhìn Tử Thần cách đó không xa đang không ngừng cười hô hố.
Tử Dạ Thương Long trầm giọng nói:
"Ngươi trước tránh ra đi, linh hồn của ngươi đã bị tổn thương nặng, nếu lại bị Tử Thần Ma Năng đánh trúng lần nữa, e là sẽ bị hình thần câu diệt."
Cổ Bàn trong lòng không cam chịu, rồi lại không làm sao được, trên mặt lộ ra thần sắc thống khổ.
Tử Dạ Thương Long nhìn chằm chằm Tử Thần, pháp tắc nguyên tố đã dần dần phóng ra, nhưng với tình trạng hiện tại của hắn, tưởng muốn ngăn cản Tử Thần Ma Năng, quả thực không có chút khả năng nào.
Nhưng đúng lúc này, một đạo lưu quang màu tím đen cắt ngang qua hư không, trong khoảnh khắc đó ở trước mặt Tử Thần biến ảo thành nhất đạo nhân ảnh.
Loạn Thần.
Loạn Thần nhìn bộ dáng như điên cuồng của Tử Thần, trong lòng cũng cả kinh, nói:
"Ngươi phát hiện được cái gì, đem Thần Thiên Bảng giao ra đây."
Tử Thần ánh mắt lạnh như băng liếc nhìn hắn một cái:
"Ngươi không có tư cách nhận lấy Thần Thiên Bảng nguyên thuỷ, cút đi!"
CHÚC MỪNG NĂM MỚI
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...