"Chúng ta đi, trực tiếp tại nơi này sử dụng Đại na di quay trở lại Tiên Ma Yêu giới" Hồng Quân bốn người đột nhiên biến mất, chỉ một lát sau khi mấy người bỏ đi, trên không bỗng xuất hiện một Lam nhãn cương thi và một lục nhãn cương thi. Bọn họ nhìn qua thân thể của Hòang nhãn cương thi liền nhanh chóng bỏ đi, quay trở về thành trì.
Dựa theo trí nhớ của cương thi đã chết, từ hư không thuấn chuyển qua Tiên Ma Yêu giới phải mất khoảng 300 năm thời gian, Hồng Quân tiến hành luân chuyển Thuấn di, những người còn lại thì nghỉ ngơi trong Hồng Quân hành phủ, như vậy tốc độ sẽ nhanh hơn.
Một trăm hai mươi năm sau, đến lượt Ngộ Không sử dụng Thuấn di. Nhưng chỉ mấy năm sau Ngộ KHông đã phát hiện ra bốn Nguyệt Lượng tinh cầu. Ánh mắt Ngộ Không đảo qua một lát Ngộ không quyết định hướng tinh cầu kia bay tới.
Đã hiểu rõ tập tính của cương thi nên Ngộ không nghênh ngang phi vào một tòa thành bên trong, quan sát những người bên trong toàn thành hắn chắc chắn ở đây cũng tòan là cương thi, Ngộ Không muốn tìm một lục nhãn cương thi để luyện côn nên hắn có vẻ như rất khiêu khich.
Cũng như lần trước, người đi đường trông thấy Ngộ Không thì đồng tử mắt cũng thay đổi, đa số là Hòang nhãn, còn lại là Lam nhãn, không có lấy một cương thi Lục nhãn nào.
Ngộ không không biết, nếu là lục nhãn thì đều là chủ thành của nơi này, mà chủ thành thì ai hơi đâu mà chạy ra ngoài đường cơ chứ? Mà tinh cầu này chẳng có mấy người, chỉ có những tinh cầu lớn hơn may ra mới có. Đặc biệt là Hồng Nhãn cương thi, nếu tinh cầu mà không có bảy Nguyệt lượng (mặt trăng) thì căn bản không thấy được bọn họ.
Vô số con mắt biến đổi, răng nanh nhanh chóng dài ra hướng Ngộ Không xông tới.Những cương thi bình thường này không khác gì là động vật hoang dã, chỉ cần nơi nào có máu là lao tới. Có rất nhiều cương thi đã rất lâu không uống qua máu người, giờ bỗng nhiên thấy một người sống sờ sờ nên nhanh chóng đứng dậy lao vào Ngộ Không.
" Bồng, bồng, bồng"
Đối phó với những loại này, đối với Ngộ Không mà nói hắn không coi đây là con người, mà là quái vật. Ngộ Không xuống tay không hạ thủ lưu tình một chút nào, Kinh thiên bảy mươi hai côn, ba mươi sáu côn nhanh chóng được xuất ra, đám cương thi trở thành đối tượng cho Ngộ Không luyện côn.
Hòang nhãn cương thi chỉ cần trúng một bổng của Ngộ Không thì thân thể tan tành, vỡ nát, huyết châu cũng chịu chung số phận. Không một ai có thể tiến đến gần Ngộ không.
Lam nhãn cương thi thì đỡ hơn một chút, nhưng côn ảnh của Tôn Ngộ Không quá dày nên bọn chúng cũng toàn bộ bị thương, căn bản cũng không thể tới gần.
" Ngoại nhân kia, dám đến nơi này dương oai?" Trên bầu trời có một âm thanh quát lên. Ngộ không con mắt sáng ngời, từ đầu tới giờ tên gia hỏa này chỉ muốn kiếm một lục nhãn cương thi để luyện côn, ai ngờ cầu được ước thấy ngay tại nơi này. - .
" Ha ha ha, hay lắm, người ta đợi là ngươi" Ngộ Không cười lớn, nhanh chóng phi lên không. Một đạo bổng ảnh từ bầu trời bổ xuống, cương thi chỉ dùng hai tay chống đỡ Kim bổng của Ngộ không, tuy nhiên Lục nhãn cương thi bị phản lực bắn thẳng xuống phía dưới.
" Thân thể phòng ngự quả nhiên cường đại" Ngộ Không trong lòng không khỏi kinh hô cảm thán thân thể của Lục nhãn cương thi phòng ngự quá cường đại. Một bổng của hắn, đến chín cấp yêu vương cũng tiếp không được, ngay cả chiến y cũng bị đánh cho vỡ vụn, nhưng cương thi chỉ cần bằng hai tay mà đã tiếp được một côn của hắn
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...