Tiếp đến là Đấu chiến côn pháp, Thiên đạo chi nhận của Tôn Ngộ Không cùng với Huống Thiên Minh mãnh liệt nổi lên nhưng tựa hồ chỉ có hắc sắc đồ án tồn lại, bọn họ không cách nào tới gần nửa bước. Hắc lượng quang hoa giống như thần giữ cửa hoàn toàn ngăn cản đại thế công kích của hai người
Hồng Quân trực tiếp bị hắc lượng quang hoá xuyên thủng ngực, thân thể phiêu phù giữa không trung bất quá Hồng Quân giới cũng không bị huỷ diệt hiển nhiên là tính mạng Hồng Quân không có nguy hiểm cho nên Huống Thiên Minh cùng Tôn Ngộ Không cũng không có nóng nảy, hoàn toàn đặt công kích lên mục tiêu chính là tên thủ lĩnh
Song, trong khi hai người tay chân đang lần lượt thi triển thì một thân ảnh lặng yên xuất hiện phía sau thủ lĩnh, tựa hồ mục tiêu công kích của hắn đang hoàn toàn đặt lên người khác, không chút nào chú ý đến cỗ lực lượng nghiền nát đang tới gần mình
Trong nháy mắt Thủ lĩnh cảm nhận được cỗ lực lượng, đôi mắt màu đỏ máu thấy phát ra thần sắc kinh hãi, sử dụng tốc độ cực nhanh di chuyển thân thể nhưng lại phát hiện một trường phiến chắn tại trước mặt, bề mặt đang run run, từng đạo hỗn độn khí lưu màu xám trên trường phiên không ngừng dao động
Lúc này, Cổ Bàn đã đứng trước mặt Thủ lĩnh, chẳng biết có phải vì Hồng Quân bị thương hay không mà sắc mặt trầm ổn lúc trước của hắn đã biến thành dữ tợn hẳn lên. Trường bào vũ động, hắc sắc văn tế trên người giống như quái xà lệ mãng không ngừng gào thét, đột nhiên trường phiên tạo ra một cảm giác tháp hãm đồng thời một hắc động u ám hiện ra trước mặt Thủ lĩnh
" Chỉ bằng vừa rồi Hồng Quân phải chịu một kích cũng đủ để ta cho ngươi tan xương nát thịt, hình thần câu diệt!"
Khuôn mặt dữ tợn mang theo sát khí trước đó chưa từng có, hắc động chợt biến thành lớn giống như cái miệng đỏ quạch màu máu của ác ma nuốt gọn lấy Thủ lĩnh, hắc sắc đồ án thật lớn cũng vài lần loé sáng sau đó biến mất vô ảnh tung
Lực lượng hấp thu của hắc động khiến cho Huống Thiên Minh và Tôn Ngộ Không đều cực kì giật mình, những năm gần đây bế quan cảnh giới Cổ Bàn đã siêu việt khiến bọn hắn không thể tưởng tượng nổi, nhất là Cổ Bàn phiên, một loại Hỗn Độn linh bảo mà thậm chí ngay cả Tần Vũ cũng không thể nhìn ra
Điều đáng sợ nhất chính là tên Thủ lĩnh ngay cả cơ hội kêu thảm cũng không có, lập tức bị cắn nuốt vào bên trong Cổ Bàn phiên. Mà bên trong hắc động là một thế giới có lẽ chỉ có Cổ Bàn mới hiểu rõ
Hồng Quân giới vẫn như cũ không có biến mất, Huống Thiên Minh mà Tôn Ngộ Không đưa quang ảnh thực lực tương đối kém diệt trừ sau đó lập tức tới bên cạnh Hồng Quân. Giờ phút này trạng thái phách thể trên người Hồng Quân cũng không bởi vì bị thương mà hoàn toàn biến mất nhưng rõ ràng có thể thấy Hỗn Độn quang hoa kết dính đã phát ra ngày càng nhạt dần
" Tiểu Quân … nên làm gì bây giờ?" Tôn Ngộ Không không ngừng kêu tên Hồng Quân, lo lắng hỏi
Sau khi giết chết Thủ Lĩnh, sát khí hung tợn trên mặt Cổ Bàn cũng thu lại, ánh mắt dừng trên người Hồng Quân nhưng thần thái không chút nào khẩn trương, lạnh nhạt nói:
" Bất diệt phách thể của Tiểu Quân sẽ không dễ dàng bị phá huỷ như vậy, các ngươi xem, hắn đang tự tiến hành chữa trị "
Huống Thiên Minh và Tôn Ngộ Không trong lòng cả kinh, nhìn kĩ mới hách nhiên phát hiện trên miệng vết thương ghê rợn trước ngực chính là đã bao phủ một lớp niêm trù Hỗn Độn chất. Lúc trước, Hồng Quân sớm đã ngưng luyện thành Hỗn Độn bất diệt thân thể, Hỗn Độn vật chất mềm mại đang không ngừng gia tăng bổ sung vào miệng vết thương. Mà thân thể Hồng Quân cũng có chút lay động, có thể cảm giác được ý thức của hắn đang dần dần hồi phục
Thấy tình hình như vậy Huống Thiên Minh lúc này mới thở dài nhẹ nhõm, hỏi:
" Tiểu Cổ, hắc động đó là cái gì cự nhiên có thể sinh ra lực lượng cắn nuốt như vậy?"
Tôn Ngộ Không lúc này cũng mở to hai mắt nhìn, hiển nhiên là cũng đang rất muốn biết đáp án
Cổ Bàn có chút khiêm nhường nở nụ cười, nói:
" Ta chỉ là đưa hắn vào bên trong không gian của Cổ Bàn phiên, nhưng không gian này ta cũng không có khả năng hiểu rõ, cũng không biết trong đó rốt cục là một thế giới như thế nào. Bất quá pháp quyết của Thủ lĩnh kia cũng không đơn giản, nếu các ngươi không gây sự chú ý của hắn ta tuyệt đối không thể dễ dàng hành động như vậy hơn nữa còn có thể bộ pháp quyết của hắn đả thương "
Đối với hắc sắc đồ án, Tôn Ngộ Không và Huống Thiên Minh đến bây giờ vẫn còn sợ hãi, pháp quyết cổ quái cơ hồ có thể dùng từ kinh khủng để hình dung
" Tiểu Cổ … ngươi đánh bại hắn rồi?"
Lúc này Hồng Quân đột nhiên tỉnh lại mà vết thương trước ngực cũng đã hoàn toàn được Hỗn Độn chất bao phủ, hắc sắc liệt dương chiến văn cũng đã hoàn toàn biến mất
Tôn Ngộ Không hưng phấn kêu lên:
" Tiểu Quân, ngươi thật sự không có việc gì, thật tốt quá!"
Lúc này sắc mặt Hồng Quân nhìn thoáng qua có chút tái nhợt, sau khi thu lại Hồng Quân giới và trạng thái phách thể mới bắt đầu biến chuyển, thán thanh nói:
" Ta cho tới bây giờ chưa có gặp qua loại pháp quyết đáng sợ như vậy, có thể một kích xuyên qua bất diệt phách thể của ta, huống hồ là ở trong Hồng Quân giới, thật sự là quá kinh khủng "
Huống Thiên Minh nhíu nhíu mày:
" Phách thể trạng thái của ngươi cũng không biến mất a, điều này là sao?"
" Hắc sắc liệt dương đồ án phi thường kì quái, khi xuất hiện trước ngực của ta thì vô luận là ý thức hay cơ năng toàn thân hoàn toàn lâm vào trạng thái đình chỉ, thậm chí trạng thái phách thể cũng sắp hỏng mất. Bất quá tại Hồng Mông vũ trụ ta sớm đã sử dụng Hỗn Độn chất rèn luyện qua thân thể đạt tới cảnh giới bất diệt cho nên cho dù là công kích cường đại thế nào cũng không thể huỷ diệt thân thể và linh hồn ta "
Nghe thấy những lời này nét mặt ba người kia đều khiếp sợ, nếu một người có thể hoàn toàn bất tử vậy sẽ là cường đại cỡ nào. Bất quá Hồng Quân bây giờ đối với lĩnh ngộ Hỗn Độn thân thể cũng hoàn toàn không thể xưng là tuyệt đối bất tử thân thể, nếu gặp được cao thủ điều khiển Hỗn Độn hay nói là cao thủ khai tích không gian dùng cường đại lực lượng oanh kích thì bất diệt phách thể của Hồng Quân cũng sẽ bị huỷ diệt
Cho nên bây giờ bất diệt phách thể của Hồng Quân mặc dù cường đại nhưng có hai khuyết điểm rất lớn. Một là không thể hoàn toàn bất diệt, hai là phong ấn, Hỗn độn thân thể mặc dù bất tử nhưng không cách nào có thể phá giải phong ấn, nếu gặp được cao thủ phong ấn thì Hồng Quân cũng sẽ lâm vào tình cảnh cực kì bất lợi
Vừa rồi liệt dương đồ án xuất hiện hoàn toàn chính là hiệu quả của một loại phong ấn, lúc đó mới khiến thân thể Hồng Quân bị chế định giữa không trung
" Có tính mạng ba động!"
Lúc này bề mặt Cổ Bàn phiên bỗng nhúch nhích, trong lòng Cổ Bàn nhất thơig có cảm ngộ xoay người nhanh chóng tới trên một đám thi thể chất như núi. Nhìn qua tựa hồ có lưu lại một chút khí tức mòng manh của một lão binh
Mọi người cũng vọt tới, Hồng Quân nhìn lão binh toàn thân chi chít nhưng vết thương, nhẹ lắc đầu nói:
" Chúng ta bây giờ bị han chế lực lượng, đã không có biện pháp cứu hắn "
Lão binh lính mặc tử sắc khải giáp đã rách tơi tả, da thịt cũng đầy vết đao chém, huyết nhục mơ hồ, khí tức mỏng manh hiển nhiên là sống không được bao lâu
Huống Thiên Minh tựa hồ nghĩ tới điều gì, nói:
" Chúng ta còn không biết gì về hắn, cho dù có năng lực cũng không thể cứu, cũng tốt, hỏi hắn tình hình nơi này!" nói xong cũng không đợi mọi người phản ứng Huống Thiên Minh đã nâng lão binh dậy, máu tươi nhất thời từ khôi giáp rách bươm chảy thành dòng, khi chạm xuống mặt đất liền bốc lên một cỗ bạch khí
" Nói cho ta biết, ngươi là ai?!" Tôn Ngộ Không giơ kim côn nhếch miệng nhìn lão binh nói
Lão binh chầm chậm mở hai mắt, mơ hồ đã thấy thân ảnh mấy người, lộ vẻ sầu thảm cười nói:
" Ngươi … các ngươi là người giới nào?"
Hồng Quân cấp ánh mắt với Huống Thiên Minh ý bảo hắn buông lão binh ra, dù sao lão binh này đã đến bên bờ cái chết rồi
Cổ Bàn trả lời:
" Chúng ta từ Hồng Mông vũ trụ tới "
" Hồng Mông … không có nghe qua, không … bất quá đa tạ mấy vị, Loạn Thần giới đã chiếm Địa Mộ tinh này rồi " lão binh biết bốn người Hồng Quân đã tiêu diệt đám quang ảnh kia, trong giọng nói tràn ngập cảm kích
Bất quá Huống Thiên Minh lại không có chút nao vui mừng, mục đích của hắn cũng không phải trợ giúp đám binh lính này, lãnh đạm nói:
" Loạn Thần giới … nguyên lai Loạn Thần giới trong lời tên kia là chỉ các ngươi "
Lão binh hiển nhiên sống không bao lâu nữa nhưng bất quá là đối với bốn người cảm kích cho nên mới đưa hết sự tình nói cho bọn họ
Nguyên lai phiên tinh cực này chính là một tinh hệ của Tử Thần vũ trụ, trong đó tinh cầu có tới mấy trăm khoả mà trong đó một viên tinh cầu này cũng không quan trọng là bao, nơi này không có thành thị cũng không có dân chỉ có đám binh lính ở đây còn được gọi là Tử quân
Đám binh lính mặc tử sắc khải giáp này chính là đến từ phía bên kia Tử Thần vũ trụ, cũng chính là Loạn Thần giới. Bọn họ chỉ là vì phụng mệnh đến chiếm khoả tinh cầu này nhưng không ngờ tới lại lâm vào trong trận pháp công kích của Tử quân cho nên bị tiêu diệt toàn bộ
" Khoả … khoả Địa Mộ tinh này đối với Tử Thần giới mặc dù không quan trọng nhưng đối với đường tiến công của Loạn Thần giới chúng ta là một địa điểm trọng yếu … các ngươi hãy tới Ma Long tinh đi tìm Thống lĩnh, hắn nhất định giúp các ngươi chiếm lĩnh càng nhiều tinh cầu …"
Sau khi nói xong những lời này lão binh đã khí tuyệt bỏ mạng
Huống Thiên Minh nhìn Hồng Quân một chút, hỏi:
" Thế nào, ngươi định làm gì?"
Hồng Quân cười lạnh, trong nụ cười tựa hồ bao hàm vài phần khí thế ngạo nghễ, nói:
" Ta đối với Loạn Thần giới cũng không có hứng thú, nếu đi tới phiến vũ trụ này cũng nên tạo ra một tinh vực riêng "
Cổ Bàn gật đầu:
" Ta đồng ý, có lẽ bây giờ Tần tiền bối đã có không gian của bản thân rồi không chừng, chúng ta cũng phải tạo ra một tinh vực mới được, như vậy mới có thể không ngừng hoàn thiện bản thân "
Tôn Ngộ Không hưng phấn vỗ ngực cười nói:
" Tốt tốt, lão Tôn ta đây cũng không thích vì người khác chiến đấu, vì chính mình mà chiến!"
" Đúng vậy, nói hay, vì chính mình mà chiến!"
Huống Thiên Minh cười nói:
" Vậy Địa Mộ tinh này bây giờ sẽ là chủ tinh của chúng ta, từ giờ trở đi sẽ là tinh vực của chúng ta!"
" Tiểu Quân, nếu đã có quyết định vậy trước hết chúng ta nên làm gì?"
Hồng Quân nói:
" Vừa rồi trong chiến đấu ta cảm giác được bất diệt phách thể của chính mình phát sinh biến hoá vi diệu, có lẽ kà khi chiến đấu có thể tăng trạng thái phách thể, cho nên chúng ta phải … trong một thời gian ngắn đề cao lực lượng bản thân, tận lực giảm bớt áp chế của pháp tắc như vậy chúng ta với có thể tự sáng tạo ra lĩnh vựa của chính mình "
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...